Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1329 - Chương 1328: Bao No

Chưa xác định
Chương 1328: Bao no

Mặc dù không nghe hiểu câu nói của Chu Nguyên, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới việc trong lòng Già Đồ tràn đầy cảm xúc phẫn nộ cùng không cam lòng.

Hắn không hiểu, vì sao Chu Nguyên lại có thể chiến thắng được ý chí Tổ Long lưu trong huyết nhục Tổ Long kia.

Đây chính là ý chí Tổ Long đấy! Là tồn tại chí cao vô thượng từng khai thiên tích địa đấy!

Ý chí của thần, dù chỉ là một tia nhỏ nhoi, dù đã bị phai nhạt đi nhiều qua tháng năm, thì vẫn cứ là thứ mà chỉ một Thiên Dương cảnh còn chưa đủ khả năng chạm đến.

Thế nên Già Đồ nghĩ mãi mà không hiểu Chu Nguyên lại dựa vào cái gì mà có thể mài mất ý chí còn sót lại trong huyết nhục Tổ Long đi, sau đó luyện hóa được nó.

Nhưng chung quy là hắn sẽ không đạt được câu trả lời cho những nghi hoặc này.

Bởi vì giờ đây thân thể hắn đang hòa tan càng lúc càng nhanh, giống như đúc khi thân thể Chu Nguyên bị phân giải lúc nãy.

- A!!!

Già Đồ gầm lên một tiếng không cam lòng, cuối cùng thân thể triệt để chôn vùi.

Chỉ là, lần này, ở chỗ hắn, không còn có kì tích xuất hiện như Chu Nguyên.

Già Đồ, vị Thiên Dương cảnh mạnh nhất của Thánh tộc, dưới vô số ánh mắt kinh hãi của mọi người, triệt để biến mất trong thiên địa.

Về phần vòng tròn màu đen do hắn ném ra kia, thì sau khi đã hút được gầm một nửa thành viên Thánh tộc, liền trực tiếp phá không lao đi. Các Thánh tộc còn sót lại thì toàn quân bị diệt.

Lúc này, rốt cụ các thành viên của năm đại Thiên Vực đã có thể bộc phát ra những tiếng hoan hô kinh thiên động địa.

Vô số ánh mắt mang theo cảm xúc cảm kích, tông kính, tông sùng không ngừng nhìn về phía thân ảnh trên hư không kia. Chiến tích của người đó ở trận chiến Cổ Nguyên Thiên này chắc chắn sẽ là tên tuổi của hắn vang vọng chư Thiên!

Mỗi người đều rõ ràng Chu Nguyên đã đóng góp công lao lớn đến bao nhiêu trong trận chiến này. Mặc kệ là tìm ra sơ hở trong đại trận Thánh Diễn, mang theo đội ngũ năm đại Thiên Vực xông trận tìm kiếm sinh cơ, hay là cuối cùng khổ chiến Già Đồ, gian nan chiến thắng, Chu Nguyên đều lấy sức một mình chống đỡ nửa bầu trời.

Nếu như không có Chu Nguyên ở đây, sợ rằng kết quả bây giờ sẽ khác rất nhiều.

Trên hư không, nghe thấy những tiếng hoan hô vang dội ở phía dưới, Chu Nguyên không khỏi mỉm cười, thở phào như trút được gánh nặng.

Cái chức vị tổng chỉ huy đội ngũ Chư Thiên này làm hắn cảm thấy áp lực khôn tả. Nhưng Chu Nguyên cũng hiểu, bản thân không thể trốn tránh. Bởi vì trong cuộc chiến với Thánh tộc này, mọi người đều không còn đường lui. Hôm nay hắn lùi lại, vậy về sau khi Thánh tộc dẫn đại quân tới xâm phạn, binh trải năm Thiên, thì hắn còn có thể lui đi đâu?

Cũng may là hắn đã không cô phụ kì vọng của mọi người.

Ánh mắt Chu Nguyên lướt tới, xuyên thấu qua không gian, nhìn từng bóng người vì chiến đấu mà trên người đầy vết thương, thậm chí có người chỉ còn thoi thóp một hơi ở phía dưới…

Hắn có thể thuận lợi đi tới bước này, cũng không phải chỉ dựa vào cố gắng của bản thân mình, mà còn có cả quyết tâm phấn chiến của tất cả mọi người trong năm đại Thiên Vực nữa.

- Các vị, có thể chiến thắng trận chiến này, cũng không phải là công lao của một mình ta, mà chính là vì Chư Thiên ta đồng lòng thắng địch!

- Đại chiến đã qua, nên đến lúc cử hành hội lớn!

Âm thanh của Chu Nguyên vang vọng trong tai mỗi thành viên năm đại Thiên Vực.

Chợt, tâm niệm Chu Nguyên điều động, chỉ thấy thiên địa lập tức rung chuyển kịch liệt, vô số đạo Tổ khí hùng hồn giáng xuống từ trên trời, trực tiếp rơi vào trên thân mỗi một người.

Trông thấy cảnh này, các thành viên năm địa Thiên Vực đều không khỏi kích động.

Chu Nguyên đang định để cho bọn hắn hưởng thụ một lần Tổ khí tẩy lễ đây!

Phải biết, đây chính là sự tẩy lễ đến từ Tổ khí của chín đạo chủ mạch đấy!

Hiệu quả mà nó mang lại không khác gì một mình hưởng thụ một đạo chi mạch Tổ khí trung cấp cả!

- Tổng chỉ huy uy vũ!

Thế là từng âm thanh mừng rỡ như điên lập tực vang dội lên như biển gầm.

Ngay sau đó, khi dòng lũ Tổ khí bao phủ xuống, mọi người liền vội vàng ngồi xếp bằng xuống, mong đợi chuẩn bị tiếp nhận món quà tặng sau đại chiến này.

Mấy người Bạch Tiểu Lộc, Võ Dao, Tô Ấu Vi, Triệu Mục Thần cũng ngẩng đầu nhìn về dòng lũ Tổ khí đang cuốn tới. Cảm nhận được sự hùng hậu trong dòng Tổ khí của mình, ngay cả bọn họ đều không khỏi kinh hãi.

Nhưng ngẫm lại, bây giờ bọn họ lại đang làm chủ cả chín đạo chủ mạch Tổ khí, trong lòng liền thoải mái trở lại. Chỉ sợ mức Tổ khí mà bọn họ tiêu hao còn chẳng bằng một phần ngàn vạn của tổng lượng Tổ khí.

Chu Nguyên đứng giữa hư không, ánh mắt bỗng khóa chặt một vị trí, đó là chỗ của Quan Thanh Long.

Tại trong cảm nhận của Chu Nguyên, lúc này sinh cơ của Quan Thanh Long đã cực kì yếu ớt, gần như sắp vẫn lạc.

Cũng mây giờ đây có Tổ khí hùng hồn hạ xuống, đã không còn là vấn đề.

Chỉ cần sinh cơ trong cơ thể còn chưa đoạn tuyệt, thì còn có thể cứu về.

Chỉ đáng tiếc Khương Kim Lân cùng Lý Phù…

Chu Nguyên thở dài, duỗi ra một ngón tay chỉ vào không trung. Chỉ thấy có một dòng Tổ khí giáng xuống, trực tiếp bao phủ lấy thân thể tĩnh mịch kia của Quan Thanh Long, sau đó nhanh chóng bổ sung sinh cơ.

Sau một lát, đầu Quan Thanh Long hơi run lên, sau đó chậm rãi ngẩng đầu.

Hắn mờ mịt nhìn dòng lũ Tổ khí đang bao phủ lấy mình kia, cảm nhận vết thương trong cơ thể đang không ngừng được chữa trị, nguyên khí trong cơ thể đang nhanh chóng tăng cường…

- Đây là…

Ánh mắt của hắn nhanh chóng khóa chặt vào thân ảnh quen thuộc đứng trong lỗ đên to lớn kia, con người hơi co rụt lại.

- Đội trưởng Chu Nguyên?

Trên hư không, Chu Nguyên gật nhẹ đầu với hắn.

Quan Thanh Long như hiểu ra cái gì, đôi mắt dần trừng lớn:

- Chúng ta… thắng rồi?!!

- Đội trưởng Quan Thanh Long, cứ yên tâm tập trung hấp thu Tổ khí đi đã. Chúng ta… thắng trận này!!! – Âm thanh của Chu Nguyên vang lên bên tai Quan Thanh Long.

Quan Thanh Long hít sâu một hơi, dù là người cứng cỏi, nhưng giờ cái mũi của hắn cũng không khỏi hơi chua chua, hắn lẩm bẩm nói:

- Thế mà thắng, thật không dễ…

- Đội trưởng Chu Nguyên, Quan Thanh Long ta, chính thức phục ngươi.

- Khó trách ngay cả Võ Dao…

Trong mắt Quan Thanh Long hiện lên vẻ phức tạp, chợt thở dài, hai mắt bắt đầu khép lại, bắt đầu hấp thu Tổ khí.

Chu Nguyên đứng giữa hư không, nhìn vô số dòng lũ Tổ khí giáng lâm, trong lòng không khỏi vui vẻ không nguôi.

- Các vị, hãy nắm chặt cơ duyên này, toàn lực trùng kích Nguyên Anh cảnh đi!

- Tổ khí… bao no!

Âm thanh của hắn rơi vào trong tai mỗi người, làm cho mọi người không khỏi mỉm cười, trong lòng cũng tràn đầy chờ mong.

Đối với rất nhiều Thiên Dương cảnh hậu kỳ, thì mục tiêu chủ yếu khi bọn họ tiến vào Cổ Nguyên Thiên, chính là vì tìm kiếm cơ duyên Tổ khí ở đây để trùng kích lên Nguyên Anh cảnh. Chỉ là để được như vậy thì cần tiêu hao rất nhiều Tổ khí. Nhưng bây giờ, đối với những người đã làm chủ cả chín đạo chủ mạch Tổ khí như bọn họ mà nói, thì đây đã không phải là vấn đề nữa rồi.

Có thể tưởng tượng ra, tới đây sẽ có số lớn Thiên Dương cảnh hậu kỳ đột phá lên Nguyên Anh cảnh.

Chu Nguyên duỗi lưng, sau đó ngồi xếp bằng xuống tại trong lỗ đen, ánh mắt nhìn chăm chú vào chín đạo chủ mạch Tổ khí kia, hai tay khép lại, con mắt dần nhắm lại.

Tuy rằng đã lấy được Thánh Lưu Ly Chi Khu, nhưng Chu Nguyên cũng sẽ không chỉ thỏa mãn với chừng đó.

Một trong những mục tiêu mà hắn đi vào Cổ Nguyên Thiên cũng chính là vì trùng kích Nguyên Anh cảnh!

Hơn nữa, hắn còn không muốn chỉ là Nguyên Anh cảnh đơn giản…

Điều mà Chu Nguyên hướng tới là làm cho Thiên Dương tự thân tiến hóa thành Thiên Dương Cửu Trảo chân chính, sau đó mới đột phá…

Một bước, bước vào Đại Nguyên Anh cảnh!

Bình Luận (0)
Comment