Khi không gian Hỗn Độn bị xé rách, hình thành nên một cánh cửa không gian, thì vô số ánh mắt trong tòa không gian này đều dồn tới.
Trong Chư Thiên, vô số sinh linh cũng nhìn chăm chú vào cảnh tượng trên màn chiếu.
Trong ánh nhìn chăm chú của vô số người ấy, chỉ thấy cánh cửa không gian nhanh chóng mở rộng, sau đó, ba động nguyên khí tỏa ra, vô số thân ảnh theo dòng mà ra, tựa như cá diếc sang sông, đông đảo không thấy cuối.
- Là Thiên Dương cảnh của năm đại Thiên Vực?
Ngay khi có nhóm người đầu tiên đi ra, thì đã có từng ba động cường đại lan tràn đến, phân biệt ra thân phận của bọn họ.
Thế là trong mắt của rất nhiều tồn tại cường đại bên phái năm đại Thiên Vực đều không khỏi lộ ra ảnh mắt vui mừng. Mà trái lại, phía bên Thánh tộc kia thì lại có chút ngạc nhiên.
Có vẻ tình hình không đúng lắm?
Các cường giả của năm đại Thiên Vực quay đầu nhìn nhau, có chút không hiểu. Vì theo như lúc trước Thánh Giả Tinh Thánh của Thánh tộc nói, thì trong cấp bậc Thiên Dương cảnh này, bọn hắn đã chuẩn bị một tòa kết giới có khả năng trói buộc cả chín đạo chủ mạch Tổ khí…
Mà dựa vào lực lượng của tòa kết giới này, việc tiêu diệt toàn bộ đội ngũ Thiên Dương cảnh của năm đại Thiên Vực là chuyện dễ như trở bàn tay!
Thế nên mọi người cũng đã chuẩn bị tâm lý cho tình huống xấu nhất. Nhưng bây giờ… làm sao lại là thành viên của năm đại Thiên Vực xuất hiện đầu tiên?
Hơn nữa rất nhanh, mọi người mới phát hiện, toàn bộ người đi ra đều là người của năm đại Thiên Vực, mãi cho tới khi cánh cửa không gian kia dần khép lại, tiêu tán, vẫn không hề có bóng dáng một tên Thiên Dương cảnh nào của Thánh tộc…
Hư không Hỗn Độn lại lâm vào trầm mặc.
Bên phía Thánh tộc cũng không ngờ tới tình huống này, thế là ngay cả Thánh Giả cũng hơi sững sờ.
- Không ít người của chúng ta đột phá lên Nguyên Anh cảnh… - Đột nhiên, có môt vị Thánh Giả của năm đại Thiên Vực dùng cảm nhận nhìn lướt qua, lập tức phát hiện ra điều bất thường.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
- Vì sao không thấy người của Thánh tộc?
- …
Đối mặt với tình hình lạ lùng này, ngay cả các vị Thánh Giả cũng có chút không hiểu ra sao.
- Trong Cổ Nguyên Thiên bên các ngươi đã có chuyện gì xảy ra? – Cuối cùng, một Thánh Giả của năm đại Thiên Vực mở miệng hỏi, âm thanh hùng hồn vang vọng trong tai mỗi người.
Về phần các thành viên Thiên Dương cảnh của năm đại Thiên Vực, lúc ban đầu cũng có chút lạ lẫm. Bọn họ cũng không ngờ là sau khi thoát ra khỏi Cổ Nguyên Thiên lại đi tới không gian này.
Nhưng rất nhanh, khi nghe thấy âm thanh hùng hồn kia, tuy rằng bị chấn động không nhẹ, nhưng cả đám vẫn trừng mắt nhìn nhau, sau đó không hẹn mà cùng quay đầu nhìn về phía một thân ảnh trẻ tuổi.
- Hừm?
Theo ánh mắt của các Thiên Dương cảnh, tồn tại các phương cũng chú ý tới thân ảnh trẻ tuổi kia, sau đó đều không nhịn được lộ ra vẻ kinh dị.
- Đại Nguyên Anh cảnh?
Hơn nữa nhiều người cũng phát hiện ra, dường như tất cả tinh nhuệ đến từ năm đại Thiên Vực đều rất tôn kính người trẻ tuổi này.
Phải biết, những người được tuyển chọn đi vào Cổ Nguyên Thiên đều là những thiên kiêu chân chính tại từng Thiên Vực, lòng dạ ai cũng rất kiêu ngạo. Nếu không phải có tư chất xuất chúng tuyệt đối, thì rất khó có thể khiến cho bọn họ kính nể một cách thành tâm được.
Thân ảnh trẻ tuổi kia, chính là Chu Nguyên.
Chỉ là lúc này vẻ mặt của hắn lại có chút cứng ngắc. Bởi vì tại thời điểm vùa mới xuất hiện, hắn cũng lập tức cảm giác được điểm là lạ. Bởi vì ở xung quanh có quá nhiều khí tức kinh khủng.
Thế là hắn liền thành thật núp trong đám người, dự định giả làm một người qua đường.
Trước đây ở không gian Cổ Nguyên Thiên, có thể phách lối là vì không ai làm gì được hắn. Nhưng nơi này lại khác… nếu không tính tới nhóm người mình, thì trong những người còn lại ở đây, tu vi thấp nhất cũng là Nguyên Anh cảnh! Thậm chí còn có các vị đại lão Pháp Vực cảnh, Thánh Giả cảnh!
Im lặng khiêm tốn mới là sáng suốt nhất!
Nhưng Chu Nguyên lại không ngờ là ánh mắt của cái đám chết bầm xung quanh mình này lại đều dồn về phía mình.
“Một đám chuyên hố đồng đội, không cứu được…” – Trong lòng Chu Nguyên không khỏi bất đắc dĩ, đã đến này chỉ có thể kiên trì, gánh chịu lấy những cái nhìn chăm chú đến từ các tồn tại khủng bố kia, đi ra ngoài… Có trời mới biết lúc này hắn phải gánh chịu áp lực lớn đến mức nào, bởi vì dù chỉ là một cái nhìn của Thánh Giả cảnh, cũng khiến cho toàn thân Chu Nguyên rơi vào trong áp lực, Nguyên Anh trong Thần Phủ cũng hơi run nhè nhẹ.
- Tiểu sư đệ?
Chính lúc Chu Nguyên tê cả da đầu gánh chịu vô số những ánh mắt cường hoành kia, thì một âm thanh ngạc nhiên lại đột nhiên vang lên.
Hư không chập trùng, hai bóng người hiện ra, chính là Chuyên Chúc cùng Si Tinh.
- Đại sư huynh, nhị sư tỷ! – Chu Nguyên thấy hai người, trên mặt hiện lên ý cười.
Chuyên Chúc kì quái nhìn Chu Nguyên một chút, sau đó mở miệng, nói với các tồn tại trong sâu trong hư không kia:
- Đây chính là đệ tử thân truyền mà sư phụ ta mới thu.
- Lão già Thương Uyên kia lại thu đệ tử thân truyền à?
- Thảo nào…
- … - Một vài ý chí cường hoành lướt qua hư không, âm thầm giao lưu.
- Chu Nguyên, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra trong đó vậy? – Lúc này, Chuyên Chúc mở miệng, nói ra vấn đề mà mọi người cùng quan tâm.
Chu Nguyên nghĩ nghĩ, nói:
- Đội ngũ Thánh tộc đôt nhiên xây dựng ra một tòa đại trận Thánh Diễn, muốn một mình nuốt cả chín đạo chủ mạch. Cũng may tòa đại trận này còn chưa hoàn chỉnh, bị ta tìm ra sơ hở, liền dẫn theo các thành viên năm đại Thiên Vực xông trận.
- Sau một phen tranh đoạt, chúng ta may mắn đoạt được hạch tâm đại trận, đội ngũ Thánh tộc bị đại trận phản phệ, chết mất một nửa, một nửa thì chạy thoát.
Chu Nguyên nói rất đơn giản, cũng rất chậm, nhưng từng câu nói lại kinh thiên động địa.
Rất nhiều Nguyên Anh cảnh, Pháp Vực cảnh đều khoogn nhịn được trợn mắt há hốc mồm.
Ngay cả những thân ảnh khổng lồ tỏa ra khí tức khủng bố sâu trong hư không kia cũng tỏa ra một chút ba động dị thường.
Bởi vì người ở nơi đây đều hiểu thủ đoạn của Thánh tộc, thế nên cũng biết, ẩn giấu sau từng câu chữ bình thản của Chu Nguyên là một trận chiến gian nan cùng kinh tâm động phách tới nhường nào.
Phía bên Thánh tộc cũng lâm vào yên tĩnh, ngay cả các tồn tại cường đại cũng ngây ngốc trong chốc lát.
Chuyên Chúc cùng Si Tinh cũng vô cùng chấn kinh, hai người liếc nhìn nhau, tạm thời khó có thể tiếp nhận tin tức mà Chu Nguyên nói ra.
Chu Nguyên thấy bọn họ như vây, chậm rãi nói:
- Nói một cách đơn giản thì… các thành viên năm đại Thiên Vực chúng ta đánh ngã đám người Thánh tộc!
Hư không lâm vào yên tĩnh, thậm chí cả trong toàn bộ Chư Thiên cũng lầm vào an tĩnh.
Vô số ánh mắt nhìn qua thân ảnh đang phản chiếu trên hư không kia, cảm nhận tinh thần sục sôi máu lửa từ trong ánh mắt của hắn… Đột nhiên, tất cả mọi người cảm thấy, tuy rằng Thánh tộc rất mạnh, nhưng lại không phải là không thể đánh bại.
Giờ khắc này, trong ánh mắt của vô số sinh linh của toàn bộ Chư Thiên đều dâng lên từng tia ánh sáng. Có lẽ thắng lợi của độ ngũ Chu Nguyên là có rất nhiều hạn chế, nhưng mặc kệ thế nào, đây cũng là một thắng lợi…
- Vậy cuối cùng Tổ khí thế nào? – Lúc này, âm thanh của một vị Thánh Giả truyền tới, mênh mông mà mờ mit.
Chu Nguyên bình tĩnh nói:
- Trong trận Chư Thiên khí vận chi tranh lần này, tại cấp độ Thiên Dương cảnh, năm đại Thiên Vực chúng ta độc chiếm cả chín đạo chủ mạch Tổ khí. Hai phần Tổ khí vào hết trong tay năm Thiên chúng ta.
Âm thanh của Chu Nguyên vừa dứt, toàn bộ năm đại Thiên Vực đều ầm vang oanh động!