Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1337 - Chương 1336: Danh Sách Săn Giết.

Chưa xác định
Chương 1336: Danh sách săn giết.

Khi âm thanh ẩn chứa sát khí ngút trời của tên Thánh Giả Thánh tộc kia vang lên, toàn bộ hư không Hỗn Độn đều chấn động kịch liệt, một cơn sát khí đậm đặc như thực chất tràn ra.

Vô số ánh mắt mang theo sát khí nồng đậm xuyên thủng hư không, khóa chặt Chu Nguyên,

Sắc mặt Chu Nguyên cũng không nhịn được biến đổi. Xem ra chuyện lần này quá lớn, khiến cho ngay cả Thánh Giả Thánh tộc cũng nổi giận ra tay. Nhưng bản thân hắn cũng không hối hận. Dù sao hai bên vốn có lập trường đối lập, nếu lại cho hắn làm lại, thì hắn vẫn cứ không hề do dự tiêu diệt đội ngũ Thánh tộc.

Chỉ là giờ đây hắn phải gánh chịu áp lực lớn hơn.

- Hừ, mạnh miệng thật!

Nhưng cũng vào lúc này, một âm thanh tức giận vang lên.

- Dù Thánh tộc các ngươi mạnh đến mấy, nhưng năm đại Thiên Vực chúng ta cũng không phải là bùn đất. Nếu thật muốn đánh một trận, thì chúng ta cùng chơi với các ngươi. Muốn giao người à? Nằm mơ đi!

Âm thanh kia vừa dứt, chỉ thấy từ sâu trong hư không Hỗn Độn, có từng quang ảnh khổng lồ hiện lên. Quang ảnh trắng xóa không nhìn rõ bên trong là gì, nhưng lại tỏa ra ba động mênh mông, làm cho thiên địa biến sắc.

Đó chính là các vị Thánh Giả của năm đại Thiên Vực.

Đối mặt với yêu cầu của Thánh tộc, năm đại Thiên Vực sẽ không bao giờ đồng ý. Bởi vì công lao của Chu Nguyên là quá lớn, mặc kệ thế nào, bây giờ tất cả các vị Thánh Giả sẽ phải bảo hộ Chu Nguyên. Bằng không, nếu để một vị công thần bị tổn thương trước mặt vô số sinh linh Chư Thiên, thì sẽ làm cho tâm khí của toàn bộ sinh linh bị phá hủy.

Thánh Giả hai bên hiển lộ thánh uy, làm cho hư không Hỗn Độn chấn động kịch liệt. Các sinh linh còn chưa tới Thánh Giả ở trong không gian này lập tức cảm thấy áp lực, sắc mặt lộ vẻ ngưng trọng.

Nếu Thánh Giả hai bên thật gây chiến ở đây, thì bọn họ sẽ gặp vạ lây.

Nhưng chính lúc uy áp của hai bên Thánh Giả đang càng ngày càng mạnh, thì trogn hư không Hỗn Độn phía bên năm đại Thiên Vực đột nhiên hiện lên một chùm quang mang, hóa thành một gương mặt thần bí to lớn.

Gương mặt không có bộ dáng rõ ràng, nhưng khi vừa xuất hiện, lại khiến cho hư không Hỗn Độn gào thét, tựa như khó có thể thùa nhận.

Các vị Thánh Giả của năm đại Thiên Vực nhìn thấy gương mặt này, lập tức lộ vẻ kinh ngạc, chợt dựng thẳng tay trước ngực, chào:

- Kim La Cổ Tôn.

Chu Nguyên thấy cảnh này, không khỏi rung động, nhỏ giọng hỏi Chuyên Chúc:

- Đại sư huynh, vị này là ai?

Gương mặt thần bí vừa xuất hiện, đã khiến các Thánh phải chào hỏi, hiển nhiên có lai lịch không nhỏ.

- Đây là Kim La Cổ Tôn, chính là một trong ba vị Tôn giả cổ xưa nhất của năm đại Thiên Vực, đồng thời cũng là Thánh Giả Tam Liên cảnh.

Chuyên Chúc giải thích nói:

- Chỉ là đã nhiều năm nay, ba vị Cổ Tôn ngủ say tại Quy Khư Thần Điện, không ngờ lần này Kim La Cổ Tôn lại hiện thân.

- Kim La Cổ Tôn… Thánh Giả Tam Liên cảnh…

Chu Nguyên không khỏi chậc lưỡi, Tam Liên cảnh đã là đỉnh phong của Thánh Giả cảnh rồi, cũng coi như là cường giả tối cao của cõi thiên địa này. Thảo nào các vị Thánh Giả vừa thấy liền tôn trọng như vậy.

- Vậy Quy Khư Thần Điện lại là nơi nào? – Chu Nguyên không nhịn được hỏi.

- Vốn với thực lực của đệ bây giờ thì cũng không cần biết tới việc này. Nhưng thôi, hôm nay đại sư huynh phá lệ nói cho đệ, đó là nơi do Tam Tôn sáng lập, chỉ có Thánh Giả mới có tư cách đi vào nơi đó. Đệ có thể coi nơi đó nhưng vòng thủ hộ cao nhất cho năm đại Thiên Vực. – Chuyên Chúc cười nói.

- Nó không thuộc về bất cứ một Thiên Vực nào, cũng sẽ không tham gia bất kì tranh đầu nào xảy ra trong nội bộ Chư Thiên. Chỉ khi cần chống lại Thánh tộc, nói mới phát ra lệnh triệu tập.

Chu Nguyên gật đầu, hiểu ra. Hiển nhiên đây là nơi được xây dựng lên để đối kháng với Thánh tộc. Cách làm là liên hợp những lực lượng mạnh nhất trong Chư Thiên này.

- Giữa các vị Thánh Giả sẽ không tồn tại cao thấp. Dù là ba vị Cổ Tôn cũng không cậy tài hơn người. Chỉ là vì dù sao bọn họ cũng là những tồn tại cổ xưa nhất của thiên địa này, nên các Thánh Giả cũng sẽ dành cho ba người sư tôn trọng cần thiết. Đồng thời vì công tích thủ hộ Chư Thiên, ba người cũng xứng đáng được nhận sự tôn trọng này. – Chuyên Chúc nói.

Chu Nguyên gật nhẹ đầu, xem ra ba vị Cổ Tôn này chính là tồn tại mạnh nhất trong Chư Thiên rồi.

- Vậy bên Thánh tộc bên kia, có nhiều tồn tại ngang hàng với ba vị Cổ Tôn không? – Chu Nguyên hỏi. Những tin tức này là khó có cơ hội hiểu biết. Bây giờ có Chuyên Chúc ở đây, đương nhiên là muốn tranh thủ hỏi một chút.

Chuyên Chúc nghe vậy, hơi trầm mặc, nói khẽ:

- Nghe nói bên Thánh tộc có tới bảy vị Thánh Giả Tam Liên cảnh, danh xưng Thất Cổ Thánh.

Chu Nguyên nghe vậy, không khỏi chấn động trong lòng. Không nhờ giữa hai bên lại có chênh lệch lớn đến vậy.

- Chưa hết, điểm kinh khủng nhất của Thánh tộc cũng không chỉ dừng lại ở đó, mà là…

Hư không quanh thân Chuyên Chúc hơi rung chuyển một chút, tựa như đang phong tỏa hết thảy, sau đó một lúc, mới cất tiếng nói tiếp:

- Thánh tộc… có thần.

- Thần?! – Con ngươi của Chu Nguyên co rụt lại, đây đã là lần thứ hai hắn nghe tới danh xưng này.

- Đó là tồn tại gì?

Lần này Chu Nguyên lại lắc đầu, hiển nhiên là cảm thấy Chu Nguyên biết được tin tức này sẽ có gì tốt.

- Lần này Kim La Cổ Tôn đích thân hiện thân, hẳn là sẽ lắng lại chuyện này. Đệ sẽ không có việc gì. – Chuyên Chúc cười nói.

- Bởi vì như những tồn tại như bọn họ, thường sẽ không không dự vào Chư Thiên khí vận chi tranh. Một khi bọn họ phải ra sân, thì kết cục cuối cùng, chính là cuộc chiến diệt tộc!

Nghe vậy, mí mắt Chu Nguyên không khỏi giật giật, Thánh Giả Tam Liên cảnh quả là khủng bố.

Hai người còn đang nói chuyện, chỉ thấy sau khi gương mặt của Kim La Cổ Tôn xuất hiện, thì các Thánh Giả bên Thánh tộc cũng hơi rung chuyển một chút. Còn chưa đợi bọn hắn nói gì, chỉ thấy trogn hư không Hỗn Độn bên Thánh tộc cũng có một sợi thánh quang xuyên qua hư không trùng điệp hàng lâm xuống.

Trong thánh quang có bóng người như ẩn như hiện, tỏa ra uy thế vô tận,

Từ thái độ của các Thánh Giả bên Thánh tộc thì có thể thấy người tới chính là một trong bảy Cổ Thánh mà Chuyên Chúc vừa nhắc tới.

- Kim La Cổ Tôn, lão già nhà ngươi còn chưa chết à? – Từ trong thánh quang kia phát ra một tiếng cười.

- Nam Minh Cổ Thánh, bảy người các ngươi trông coi Thánh Sơn bao năm như vậy, là vì Thánh Sơn xảy ra vấn đề gì à? – Gương mặt to lớn cũng cười nói.

Hai ánh mắt đối mặt, không gian Hỗn Độn không ngừng sụp đổ.

Nhưng cuối cùng hai bên cũng thu lại uy thế, âm thanh lạnh nhạt của Kim La Cổ Tôn vang vọng giữa thiên địa:

- Chuyện hôm nay tới đây là kết thúc đi. Lần này mưu đồ của Thánh tộc các ngươi không thành, coi như tự chuốc lấy cực khổ.

Nam Minh Cổ Thánh cười cười:

- Đúng là hơi mất mặt một chút, nhưng cũng không vấn đề gì, dù sao chỉ là một lần mưu đồ tùy ý mà thôi. Dù sao Thánh tộc ta đã thắng nhiều lần như vậy rồi, giờ bại một lần nho nhỏ cũng không sao. Chẳng lẽ năm đại Thiên Vực các người còn định dựa vào lần thắng nho nhỏ này mà lật bàn thay đổi đại thế được hay sao?

- Đợi đến ngày Thánh tộc ta thống nhất Thiên Nguyên giới, ắt sẽ tìm bắt tất cả thế hệ Thiên Dương cảnh của các ngươi, sau đó đêm đi luyện chế huyết đan.

Ánh mắt trong thánh quang như chuyển sang hướng Chu Nguyên.

- Tiểu tử này cũng có chút năng lực đây. Mặc dù hôm nay thả hắn, nhưng vì để thể hiện sự coi trọng cần thiết, bản tọa dự định để ghi tên hắn vào danh sách săn giết của Thánh tộc ta. Ha ha, phải biết để ghi tên trên đó thì ít nhất cũng phải là Pháp Vực cảnh cơ đấy. Bây giờ đúng là tiện nghi cho tên tiểu tử này.

- Ha ha, người Thánh tộc, lui đi.

Âm thanh của Nam Minh Cổ Thánh vừa dứt, thánh quang đã tán đi, không còn tung tích gì nữa.

Đội ngũ Thánh tộc nhận được mệnh lệnh, không tiếp tục tranh cái, mà là xuyên thủng hư không, rút lui đi. Chỉ là ai nấy trước khi rút đi đều dùng một ánh mắt như nhìn người chết nhìn về phía Chu Nguyên.

Mà Chu Nguyên cũng không nhịn được nhăn lại lông mày. Giờ khắc này, hắn cảm giác được một luồng ác ý cực lớn vọt tới, làm cho lòng hắn bất an mãnh liệt.

- Danh sách săn giết à…

Bình Luận (0)
Comment