Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1352 - Chương 1351: Tống Hoàng (2)

Chưa xác định
Chương 1351: Tống Hoàng (2)

Đối mặt với Nguyên Anh Cảnh viên mãn mà Nguyên Anh đạt tới tám tấc ba như Tống Hoàng, hắn cũng sẽ không rơi vào thế hạ phong, nhưng dựa theo suy đoán của hắn, nếu như gặp phải Nguyên Anh Cảnh viên mãn có số lượng tinh thể nguyên khí vượt qua tám mươi tỷ viên, có lẽ thuần túy so đấu nguyên khí thì hắn sẽ rơi vào thế hạ phong.

Đương nhiên, đây là với điều kiện không hề sử dụng những thủ đoạn khác.Ánh mắt của Chu Nguyên nhìn về phía phía sau nơi đỉnh núi xa xa kia, ở nơi đó Tổ Long Đăng còn đang thiêu đốt... Bây giờ đối với bọn hắn, điều trọng yếu nhất chính là thời gian.Kỳ thật muốn đánh bại Tống Hoàng ở trước mắt không khó, nhưng Chu Nguyên lại mơ hồ cảm giác được chuyện có chút không thích hợp, trước đó hắn vừa giải quyết xong ba người kia, Tống Hoàng này lập tức đã chạy tiến đến, cho nên trong này hẳn là có liên hệ nào đó.

Chu Nguyên liếc qua kết giới khổng lồ bao phủ toàn bộ không gian kia, đây cũng là do dư ba của trận đấu pháp giữa sư tôn cùng Vạn Tổ Đại Tôn khiến cho kết giới này phải hiện hình ra.Mà bây giờ trong kết giới kia còn nhốt không ít người có ý đồ chui vào không gian, trong đó thậm chí có mấy luồng khí tức mạnh mẽ đến mức dù ở xa nhưng Chu Nguyên vẫn cảm thấy cực kỳ nguy hiểm.

Nếu như hiện tại hắn đánh lui Tống Hoàng, người tới tiếp theo có phải là sẽ lại càng mạnh hơn hay không?Ánh mắt của Chu Nguyên lấp lóe, có lòng nghi ngờ, lúc này hắn quyết định là giữ Tống Hoàng này lại kéo dài thời gian mới tốt.

Sau khi nghĩ như vậy, nguyên khí bàng bạc phun trào ở bốn phía xung quanh Chu Nguyên mơ hồ có chỗ thu liễm.

Chỉ có điều, biến hóa như vậy cũng nhanh chóng bị Tống Hoàng kia phát giác, hắn cũng người cơ mẫn, lập tức giống như cười mà không phải cười nói:

- Chu Nguyên Nguyên lão thật đúng là người thông minh đó, tựa hồ là đã nhận ra chuyện gì đang xảy ra rồi đấy nhỉ?

Chu Nguyên mặt không biểu tình, cũng không trả lời.- Ngươi đoán đúng được một nửa.

Tống Hoàng khẽ cười một tiếng, nói:

- Bên trong kết giới của Thương Uyên Đại Tôn có quy tắc, số người được tiến vào toà không gian này có hạn chế, cho nên sau khi chúng ta bị thua thì người khác mới có thể tiến vào thay thế, chỉ có điều Vạn Tổ Đại Tôn làm sao có thể để yên, ngài ấy cũng bố trí một loại quy tắc nào đó, đó chính là theo thời gian trôi qua, thực lực của người giáng lâm sẽ càng ngày càng mạnh, tới cuối cùng... Thậm chí sẽ có Pháp Vực đi xuống, triệt để đánh vỡ cân bằng.

Hắn chăm chú nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, nghiền ngẫm nói:

- Nói cách khác, các ngươi thật muốn phá cục, càng kéo dài ngược lại là sẽ càng rơi vào tử cục.

- Chuyện này kỳ thật không tính là bí ẩn gì, bởi vì các ngươi chẳng mấy chốc sẽ phát giác ra được.

Nghe được lời thừa nhận của Tống Hoàng, lông mày của Chu Nguyên không khỏi nhăn lại, thì ra là như thế.

Hắn ngược lại là nghĩ lầm, hiện tại, bọn họ chẳng những không có khả năng kéo dài thời gian, ngược lại có thể dùng thế sét đánh, không ngừng đánh bại người giáng lâm, lại không ngừng đánh tan kế hoạch súc thế của đối phương, làm cho bọn hắn không cách nào để cho càng nhiều cường giả Pháp Vực Cảnh giáng lâm.

Chu Nguyên liếc qua chỗ càng cao hơn, nơi đó là chỗ cường giả Pháp Vực Cảnh của hai bên tranh đấu, cường giả Pháp Vực Cảnh của hai bên tạm thời vẫn đang ở vào trong trạng thái cân bằng, nhưng nếu như lại có thêm một vị Pháp Vực Cảnh tham gia vào, cân bằng này liền sẽ bị đánh phá.Nếu như chỉ là cường giả Nguyên Anh Cảnh thì hiện tại Chu Nguyên vẫn còn có thể ngăn cản, nhưng mà đối mặt với cường giả Pháp Vực Cảnh, chỉ sợ vẫn có tâm nhưng không có thực lực.

Hô.

Chu Nguyên thở ra một hơi thật sâu, sau đó ánh mắt đạm mạc nhìn về phía Tống Hoàng ở trước mắt:

- Đã như vậy thì ngươi còn lưu tại nơi này làm cái gì? Để cho ta chướng mắt hay sao?

- Cuồng vọng! Lúc trước chiến đấu, ngươi còn không có thắng ta mà!

Nghe thấy được ý khinh thường trong lời nói của Chu Nguyên, ánh mắt của Tống Hoàng không khỏi trở nên lạnh lẽo.Nhưng mà Chu Nguyên lại không có tiếp tục để ý với hắn, năm ngón tay chậm rãi nắm lại, trong Thần Phủ, có hư ảnh thất thải hồ lô như ẩn như hiện. Vào lúc này, từng tiếng kiếm ngânthanh tịnh to rõ vang vọng.Đó là Thất Thải Trảm Thiên Kiếm Quang!

Ông! Khi từng tiếng kiếm ngân to rõ kia vang lên, một tiếng tiếp theo một tiếng vang vọng thì trong toàn bộ thiên địa giống như là có một luồng khí tức sắc bén không miêu tả được bằng lời ngưng tụ. Chỉ trong một cái chớp mắt kia, trời đất tựa như là biến thành một biển kiếm khí, trên trời dưới đất, bất luận một chỗ nào đều bị kiếm khí bao phủ, bao trùm. Mà vào lúc này sắc mặt của Tống Hoàng kia cũng hơi đổi, toàn thân căng cứng, mặt lộ vẻ sợ hãi. Từ bên trong hững luồng kiếm khí bay đầy trời kia, hắn đã nhận ra một cỗ luồng khí tức làm cho hắn sởn hết cả gai ốc. Hắn biết đòn tấn công này sẽ sinh ra uy hiếp thật lớn với mình! Ông ông! Mà đúng lúc này, chỗ đỉnh đầu của Chu Nguyên có vệt sáng bảy màu lao ra, cuối cùng là biến thành bốn luồng kiếm quang bảy màu, lẳng lặng lơ lửng trên không trung. Ở dưới ánh mặt trời, bốn luồng kiếm quang bảy màu lóe ra quang trạch nhiều màu cực kỳ rực rỡ tươi đẹp, nhưng mà ở phía dưới sắc màu rực rỡ tươi đẹp kia lại ẩn chứa khí tức nguy hiểm trí mạng. Sau khi Chu Nguyên đột phá đến Nguyên Anh Cảnh, cảnh giới của môn Thất Thải Trảm Thiên Kiếm Quang này cũng được tăng cường, lúc trước hắn từng chỉ có thể miễn cưỡng thi triển ra một luồng, hôm nay thì đã có thể thoải mái thi triển ra bốn luồng, có thể nói là đã nhận được sự tăng cường cực lớn! Hơn nữa, bốn luồng kiếm quang kia tựa như bốn chuôi kiếm bảy màu thực chất, chúng chỉ lẳng lặng trôi nổi ở chỗ đó nhưng mà ngay cả hư không đều giống như không có cách nào để thừa nhận kiếm khí sắc bén tản mát ra, những vết nứt không ngừng xuất hiện. Chu Nguyên ngẩng đầu chăm chú nhìn chằm chằm vào bốn luồng kiếm quang bảy màu kia, hắn có thể cảm giác được so với lúc hắn thi triển khi còn ở Thiên Dương Cảnh, những luồng kiếm quang bảy màu này cũng đã có chút khác biệt, cả hai căn bản cũng không phải là ở cùng một tầng thứ.

- Thánh Nguyên Thuật, quả nhiên tối thiểu muốn đột phá đến Nguyên Anh Cảnh mới có thể bắt đầu phát huy ra uy năng chính thức.

Sau khi nghĩ xong xuôi, Chu Nguyên đưa mắt nhìn về phía Tống Hoàng toàn thân căng cứng, mặt mũi cảnh giác đề phòng kia và tùy ý bấm tay nhẹ nhàng bắn ra. Ông! Ngón tay của hắn vừa hạ xuống, bốn luồng kiếm quang bảy màu khẽ lắc lư một cái, sau đó liền biến mất. Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của Tống Hoàng kia lập tức biến đổi, giống như là gặp đại địch vậy. Thân hình hắn nhanh chóng lùi lại, thân pháp được thi triển đến mức tận cùng, tốc độ nhanh đến mức khiến cho không khí nổ tung, sóng khí cuồn cuộn thổi về bốn phía. Chỉ có điều, ở trong khoảng thời gian một cái chớp mắt này, không gian chung quanh hắn có chút chấn động, giống như là có gợn sóng nổi lên, bốn chuôi kiếm quang bảy màu chui ra, sau đó phong tỏa bốn phương và rồi từ chính bốn phương hướng bất đồng kia, chúng chỉ thẳng mũi kiếm vào Tống Hoàng! Hành động này trực tiếp là làm cho Tống Hoàng không còn đường nào để thối lui! Thấy thế, sắc mặt của Tống Hoàng tái nhợt, hai tay đột nhiên khép lại. Uỳnh!

- Quang Tháp Hóa Giáp!

Tống Hoàng thì thầm tự nói.

Ngay sau đó, một tòa tháp ánh sáng cổ xưa xuất hiện ở bên ngoài cơ thể của Tống Hoàng, tháp ánh sáng nhanh chóng co rút lại, tựa như là một tầng áo giáp kỳ dị, bao phủ lấy hắn. Cùng lúc đó, có Nguyên Anh xuất hiện ở trên đỉnh đầu Tống Hoàng, Nguyên Anh há miệng, nguyên khí mênh mông giống như nước lũ cuồn cuộn chảy ra, trong chốc lát tạo thành vô số tầng nguyên khí phòng ngự giống như thực chất, rậm rạp ở không gian quanh ngườiTống Hoàng. Vào lúc này, không gian chỉ nhỏ khoảng một tác vuông đã lại tràn ngập bởikhông biết bao nhiêu lớp phòng ngự.

Bình Luận (0)
Comment