Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1356 - Chương 1355: Cửu Kiếm

Chưa xác định
Chương 1355: Cửu Kiếm

Rầm rầm!

Cả hai va chạm ở trên hư không. Trong lúc nhất thời, thiên địa đều mất hết màu sắc, chỉ có sóng xung kích khủng bố khuếch tán ra bốn phương tám hướng, cuốn phăng mọi thứ, chấn vỡ hư không. Mấy giây sau, dư ba dần dần tán đi. Thân hình của Chu Nguyên cùng Lữ Thái đều run lên và cùng lui về phía sau nửa bước. Lữ Thái chau mày, hắn cũng không ngờ đòn tấn công vừa rồi của mình lại bị Chu Nguyên triệt để ngăn cản, phải biết rằng tuy rằng số lượng tinh thể nguyên khí của người sau đã tăng lên tới chín mươi tỷ viên, nhưng chung quy lại là vẫn yếu hơn hắn một ít.

Hơn nữa, loại nguyên khí do ngoại lực tác động đương nhiên sẽ kém hơn nguyên khí do bản thân khổ sở tu luyện qua năm này tháng nọ. Nhưng hiện tại hắn lại có thể cảm nhận rõ ràng rằng nguyên khí của Chu Nguyên không yếu hơn hắn, vậy chỉ có thể nói tố chất chỉnh thể của người sau cực kỳ cường hoành. Dù cho nguyên khí có tăng vọt nhưng vẫn bị hắn triệt để khống chế. Nhân vật như vậy đích thật là khó chơi. - Đáng tiếc, lúc này, ta lại không ở trạng thái viên mãn, nếu không thì sao có thể để cho kẻ này có cơ hội tỏ vẻ uy phong như này.

Lữ Thái nhẹ nhàng lắc đầu, chợt ánh mắt lập loè, thần sắc trên mặt cũng hóa thành quả quyết:

- Hiện tại, thời gian cấp bách, chúng ta một chiêu định thắng bại đi!

Dù gì thì hắn cũng là người xếp thứ ba trên Nguyên Anh Bảng, thành danh trong Hỗn Nguyên Thiên nhiều năm, đương nhiên có ngạo khí, cho nên hắn thật đúng là không tin, hôm nay mình không trấn áp được một tiểu bối vừa mới tiến vào Nguyên Anh Cảnh như Chu Nguyên! Lữ Thái hít sâu một hơi, hai bàn tay đột nhiên biến ảo ấn pháp. Cuối cùng hai lòng bàn tay hợp lại, giống như là Mặt trăng và Mặt trời va chạm. Mà ở trong một cái chớp mắt này, thiên địa lại triệt triệt để để tối om om. Chỉ có chỗ hai lòng bàn tay hợp lại của Lữ Thái là nguồn sáng duy nhất.

Giống như là có chấn động khủng bố không có cách nào để hình dung áp súc, hội tụ ở giữa hai lòng bàn tay của Lữ Thái. Một lát sau, trên khuôn mặt của Lữ Thái có thần sắc tái nhợt hiển lộ ra đến, nhưng giữa hai lòng bàn tay của hắn có một cái ấn bằng ánh sáng như ẩn như hiện sinh ra đời, cái ấn kia to cỡ khoảng đầu người lớn, mà trong đó giống như là có thể nhìn thấy vô số núi non sông ngòi, tựa như là ẩn chứa một cái thế giới! Lữ Thái chăm chú nhìn chằm chằm vào cái ấn kia, sau đó đưa ánh mắt hờ hững về phía Chu Nguyên, có giọng nói lạnh nhạt vang lên:

- Đây là Sơn Hà Hoang Ấn, chính là một môn Đại Thánh Nguyên Thuật, nếu như ngươi có thể ngăn cản một chiêu này, ta sẽ lập tức rút đi.

Hắn bấm tay nhẹ nhàng bắn ra, chỉ thấy cái Sơn Hà Hoang Ấn kia từ từ bay ra, tốc độ kia nhìn như chậm chạp, nhưng lại giống như là có thể xuyên thấu thời không vậy, chỉ trong chớp mắt đã đi đến chỗ đỉnh đầu của Chu Nguyên rồi rơi xuống phía dưới. Hoang ấn rơi xuống, phong tỏa không gian, hắn căn bản là không thể tránh né. Chu Nguyên có thể cảm giác được Sơn Hà Hoang Ấn nho nhỏ kia rơi xuống cũng khiến cho hư không chấn động, run rẩy như sắp tan vỡ, giống như là không có cách nào để thừa nhận uy lực khủng bố của nó.

- Đại Thánh Nguyên Thuật hay sao? Ánh mắt của Chu Nguyên trở nên nghiêm nghị. Thánh Nguyên Thuật tự nhiên cũng có phân chia đẳng cấp mà Đại Thánh Nguyên Thuật hiển nhiên là có cấp bậc mạnh hơn Thánh Nguyên Thuật, mà nghe nói ở phía trên Đại Thánh Nguyên Thuật còn có Siêu cấp Thánh Nguyên Thuật, đó là loại Nguyên thuật mà ngay cả cường giả Pháp Vực Cảnh đều phải động tâm.

- Mà hôm nay, trong toàn bộ các loại Nguyên thuật Chu Nguyên sở hữu thì chỉ có một mình Thất Thải Trảm Thiên Kiếm Quang kia có thể tính toán là Thánh Nguyên Thuật. Chỉ có điều bộ Nguyên thuật này đến tột cùng là cái cấp bậc gì thì Chu Nguyên cũng không nói rõ ràng được, trong Thương Huyền Tông cũng không có ghi lại, dù sao từ khi Thương Huyền Tông được thành lập đến nay, người tu luyện bộ Nguyên thuật này thành công cũng quá mức hiếm thấy, gần như chỉ có một mình Thương Huyền lão tổ là được công nhận.

Hô.

Chu Nguyên thở ra một hơi dài rồi vung tay lên. Sau một khắc, có tiếng kiếm ngân thanh tịnh, to rõ vang lên, quanh quẩn ở trong thiên địa này. Chỉ thấy được từ trên đỉnh đầu của Chu Nguyên, từng luồng kiếm quang bảy màu chậm rãi bay lên.

Một luồng. . . Ba luồng. . . Năm luồng! Năm luồng kiếm quang bảy màu lẳng lặng lơ lửng trên bầu trời, tản ra khí tức sắc bén. Lúc trước, Chu Nguyên có thể ngưng luyện ra bốn luồng kiếm quang bảy màu, mà lúc này số lượng tinh thể nguyên khí tăng vọt, tự nhiên là có thể ngưng luyện ra thêm một luồng. - Kiếm quang này của ngươi hoàn toàn chính xác là rất lợi hại, nhưng đáng tiếc, năm luồng chỉ sợ còn chưa đủ!

Nhìn qua cảnh tượng này, Lữ Thái chậm rãi nói. Nghe vậy, Chu Nguyên cười cười:

- Không đủ sao?

- Vậy đơn giản. . .

Trong mắt của hắn có tia sáng màu bạc trắng thoáng hiện qua, có mấy đường vân ánh sáng màu bạc xuất hiện và nhanh chóng lan ra khắp người. - Ông!

Sau một khắc lại là có thêm Tiếng kiếm ngâm động trời vang lên, sau đó sắc mặt của Lữ Thái kia cũng khẽ biến đổi, bởi vì hắn nhìn thấy lại có thêm từng luồng kiếm quang bảy màu chậm rãi bay lên. Tổng cộng lại có bốn luồng kiếm quang bảy màu thành hình! Tăng thêm năm luồng lúc trước, vậy thì chính là trọn vẹn chín luồng kiếm quang! Giờ khắc này, kiếm khí tràn ngập trong thiên địa, ngay cả hư không cũng giống như đang bị kiếm khí quấy nát bấy.

- Chín luồng Trảm Thiên Kiếm quang. . .

Chu Nguyên nhìn qua chín luồng Trảm Thiên Kiếm quang lơ lửng đỉnh đầu mình, nếu như tu luyện Thất Thải Trảm Thiên hồ lô đến đỉnh phong, có thể uẩn dưỡng ra bảy luồng Trảm Thiên Kiếm quang, mà hiện tại, hắn lại đã có thể ngưng luyện ra chín luồng. Đương nhiên, bốn luồng kiếm quang xuất hiện đằng sau kia tự nhiên là mượn nhờ sức mạnh của Ngân Ảnh. Ở bên trong tối tăm, Chu Nguyên cảm giác Thất Thải Trảm Thiên hồ lô do Thương Huyền bảy thuật dung hợp mà thành này có lẽ còn ẩn chứa ảo diệu khó lường, thai nghén bảy luồng Trảm Thiên Kiếm quang chưa chắc đã thực sự là bí mật chính thức của nó. Còn về phần bí mật đó là gì, Chu Nguyên cảm giác chỉ đến khi nào mình thai nghén ra bảy luồng kiếm quang hoàn toàn dựa vào bản thân thì mới có thể lộ ra.

Mà lần này, mặc dù Chu Nguyên có thể ngưng luyện ra chín luồng kiếm quang nhưng cũng không thể tính là hoàn thành yêu cầu được, bởi vì bốn luồng trong đó chính là do Ngân Ảnh thôi phát, hai bên vẫn có chút bất đồng tự nhiên không có cách nào để khiến cho Trảm Thiên hồ lô có bất kỳ biến hóa gì. Chỉ có điều dù vậy, khi chín luồng kiếm quang này đồng thời xuất hiện, uy thế nó mang đến vẫn như cũ là làm cho người ta cảm thấy rung động. Cảnh tượng kia giống như là kiếm khí muốn Khai Thiên Tích Địa. Nghĩ đến đây, Chu Nguyên thu liễm tâm tư, ảo diệu của Thất Thải Trảm Thiên hồ lô kia cứ để đấy đã, đợi đến khi hắn dựa vào sức mạnh của chính bản thân mà thai nghén ra bảy luồng Trảm Thiên Kiếm quang thì tự nhiên sẽ biết được, mà hiện tại vẫn là nên giải quyết cường địch này trước đã nói sau. Hắn ngẩng đầu, nhìn qua Sơn Hà Hoang Ấn đang rơi xuống từ hư không kia. Sau đó, Chu Nguyên búng tay một cái.

Ông ông!

Chỉ trong một cái chớp mắt, chín luồng kiếm quang bảy màu mãnh liệt bắn ra, giống như là chín ngôi sao chổi, xỏ xuyên qua phía chân trời, cuối cùng mang theo khí tức sắc bén không có cách nào để hình dung, ầm ầm chạm vào cái ấn đang rơi xuống từ hư không kia. Vào lúc này, rất nhiều ánh mắt đều phóng đến. Mặc dù là bốn vị Thánh Giả đang tranh đấu cũng đều đưa mắt nhìn qua. Ở bên trong kế hoạch của hai bên, trận chiến giữa hai Nguyên Anh Cảnh này ngược lại đã trở thành một khâu rất quan trọng.

Bình Luận (0)
Comment