Con chim cắt màu xanh nhanh chóng phóng đại ở trong con mắt của Chu Nguyên, hắn có thể cảm giác được lúc này, sức mạnh ẩn chứa trong con chim cắt màu xanh kia đã mạnh hơn lúc trước. Hiển nhiên Triệu Tiên Chuẩn này cũng đã nổi sát ý đối với hắn. Chỉ có điều dù vậy, Chu Nguyên như trước không có tránh ra, hung quang trong ánh mắt kia ngược lại là càng trở nên nồng đậm.
- Thiên Tru!
Chu Nguyên bước về phía trước một bước, trong lòng có một tiếng gầm nhẹ vang lên. Ông! Trong nháy mắt đó, có chấn động vô hình lấy thân hình của Chu Nguyên làm trung tâm đột nhiên khuếch trương ra.
Pháp Vực trăm trượng! Sau khi Chu Nguyên đột phá đến Nguyên Anh Cảnh, Pháp Vực trong dĩ vãng cho dù cố gắng thúc dục cũng chỉ có hơn một trượng vào lúc này đã bạo tăng lên tới trăm trượng, tuy rằng so sánh với Pháp Vực chính thức thì vẫn như cũ là nhỏ đến thương cảm, nhưng sức mạnh ẩn chứa trong Pháp Vực trăm trượng này cũng vẫn không thể khinh thường.
- Ân? !
Mà khi Pháp Vực trăm trượng này vừa xuất hiện thì biểu cảm trên khuôn mặt của Triệu Tiên Chuẩn kia cũng mãnh liệt biến đổi, trong mắt có sự kinh hãi và nghi hoặc hiển hiện.
- Pháp Vực sao? ! Không phải, Pháp Vực không có nhỏ như vậy. . . Nhưng mà đích thật là chấn động của Pháp Vực!
Ánh mắt của Triệu Tiên Chuẩn nhanh chóng lập loè. Nguyên Anh Cảnh nếu như tu luyện tới đỉnh phong, ngược lại đúng là có người có thể mở ra Pháp Vực, nhưng này loại Pháp Vực chỉ có thể xưng là Ngụy Pháp Vực.
Chỉ có điều mặc dù không phải là Pháp Vực chính thức, nhưng mà Ngụy Pháp Vực vẫn có một phần uy năng của Pháp Vực chính thức.
Thế nhưng mà tu vi của Chu Nguyên ở trước mắt mới chỉ là Đại Nguyên Anh Cảnh, cự ly đến một bước này có lẽ còn có khoảng cách rất dài mới đúng.
- Vậy thì xem ra chính là loại Thánh Vật nào đó rồi. . . Là Thương Uyên Đại Tôn ban cho hay sao? Không ngờ ông ta lại cam lòng bỏ vốn gốc như vậy.
Trong khi Triệu Tiên Chuẩn còn đang suy nghĩ những chuyện này thì mượn nhờ sức mạnh của Pháp Vực, Chu Nguyên lại lần nữa đánh ra một quyền. Lúc này đây, nguyên khí tựa như một dòng nước lũ gào thét lao ra, hơn nữa khi dòng nước lũ bằng nguyên khí này đi xuyên qua Pháp Vực trăm trượng thì tựa hồ là có sức mạnh nào đó gia nhập vào trong đó, lập tức dẫn tới xuất hiện biến hóa nào đó. Nguyên khí càng thêm ngưng luyện, nếu như nhìn kỹ thì có thể trông thấy ở trong đó giống như là ẩn chứa vô số vụn tinh lân nhỏ.
Chu Nguyên cũng cảm thấy hơi ngạc nhiên đối với sự biến hóa này, chỉ có điều rất nhanh hắn đã hiểu được, quá trình này cũng gần tương đương với việc dùng Pháp Vực tẩy luyện nguyên khí, nhờ thế mà nguyên khí của hắn đã có chút tiếp cận nguyên khí Pháp Vực rồi. Đương nhiên, bàn về chất lượng thì vẫn có chênh lệch với nguyên khí Pháp Vực của Triệu Tiên Chuẩn kia.
Dù sao Pháp Vực của người ta có thể bao phủ cả vạn dặm, mà Pháp Vực này của hắn chỉ có trăm trượng, yếu thế hơn cũng là chuyện bình thường. Uỳnh! Dòng nguyên khí như nước lũ lại lần nữa va chạm với con chim cắt màu xanh kia. Lúc này đây, sóng xung kích khủng bố khuếch tán ra, cuốn phăng mọi thứ, không gian vỡ vụn, cả hai đòn tấn công lại là đồng thời chôn vùi.
Vù vù.
Chu Nguyên điên cuồng thở phì phò, khuôn mặt có chút tái nhợt, một đòn lúc trước kia qua mức mạnh mẽ, mức độ tiêu hao nguyên khí còn nhiều hơn cả lúc thi triển chín luồng Trảm Thiên Kiếm Quang.
May mắn là hắn dốc hết toàn lực phản công, cuối cùng là cũng chặn được đòn công kích kia của Triệu Tiên Chuẩn.
- Lợi hại.
Nhìn qua cảnh tượng này, Triệu Tiên Chuẩn cũng tỏ ra kinh ngạc, chợt hắn tán thưởng vỗ tay:
- Có thể dùng tu vi Đại Nguyên Anh Cảnh ngăn trở một đòn của phân thân này của ta. Chu Nguyên, ngươi thật đúng là làm cho người cảm thấy bất ngờ.
Tiếng than thở vừa dứt, bàn tay của Triệu Tiên Chuẩn chậm rãi nâng lên. Và lúc này, trên mặt của hắn có nụ cười nghiền ngẫm cùng trêu tức hiện lên, bởi vì ở trong lòng bàn tay kia của hắn, có chín vệt sáng màu xanh chậm rãi bay lên. Sức mạnh ẩn chứa trong mỗi một vệt sáng màu xanh đều không kém gì lúc trước.
Rõ ràng Triệu Tiên Chuẩn ở đây thực sự không phải là một bộ phân thân bình thường, mà là dùng một cánh tay chuyển hóa. Nếu như cánh tay này bị hủy, như vậy Triệu Tiên Chuẩn sẽ vĩnh viễn thiếu thốn một tay, muốn chữa trị không biết cần phải tốn hao bao nhiêu tinh lực cùng thời gian. Mà nhìn qua chín vệt sáng màu xanh bay lên kia, giờ phút này, Chu Nguyên cảm thấy có chút bất lực. Vì chống cự một vệt sáng, hắn đã dốc hết toàn lực. Hiện tại, chín vệt sáng cùng đánh lại nên làm như thế nào để ngăn trở đây?!
Mà lúc này, Triệu Tiên Chuẩn kia cũng cũng không có cho Chu Nguyên bất luận cơ hội gì để thở dốc, hắn cong ngón búng ra, chín vệt sáng màu xanh quấn quanh vào nhau rồi đồng thời xuyên thủng hư không, bắn thẳng về phía Chu Nguyên. Một khắc này, hủy diệt hàng lâm. - Hiện tại cút ngay, ta sẽ lưu mạng chó của ngươi lại.
Giọng nói lạnh nhạt của Triệu Tiên Chuẩn truyền đến. Ánh mắt của Chu Nguyên dữ tợn, mang theo hàn ý rét lạnh chăm chú nhìn chằm chằm vào Triệu Tiên Chuẩn, hắn vận chuyển tất cả nguyên khí trong cơ thể, thân hình giống như là tháp sắt đứng sừng sững, không chút sứt mẻ bảo hộ chiếc quan tài bằng thủy tinh ở phía sau. - Muốn diệt Tổ Long Đăng, vậy thì phải bước qua trên thi thể của ta!
- Nếu như hôm nay ngươi không giết được ta, ngày sau ta đột phá đến Pháp Vực Cảnh, sẽ tới giết ngươi!
Chu Nguyên nhe răng cười, ngôn ngữ hung ác, hắn muốn chọc giận Triệu Tiên Chuẩn, lại để cho người sau dồn toàn bộ lửa giận phát tiết ở trên người của mình, như vậy còn có thể tranh thủ cho Yêu Yêu thêm một chút thời gian. Ánh mắt của Triệu Tiên Chuẩn hờ hững, chín vệt sáng màu xanh trực tiếp là mang theo khí tức hủy diệt, nhanh chóng đánh về phía Chu Nguyên. Mà Chu Nguyên cũng nghiêm mặt lại, bộc phát toàn bộ sức mạnh còn lại trong cơ thể, mang theo khí thế đập nồi dìm thuyền, hung hăng vọt tới chín vệt sáng màu xanh kia.
Sử dụng phương thức ngăn chặn này, tình huống của Chu Nguyên tất nhiên là cửu tử nhất sinh, nhưng hắn vẫn không hề cảm thấy sợ hãi. Ngay trước khi hai bên va chạm, vào lúc này, ngay cả thời gian đều tựa như là ngưng trệ. Nhưng mà, coi như Chu Nguyên ôm tâm tư hẳn phải chết, đang đợi đòn công kích hủy diệt kia vọt tới nhưng mãi mà không thấy. Khóe mắt của hắn không khỏi liếc xéo qua, chỉ thấy một bàn tay ngọc trắng muốt mang theo tinh quang thánh khiết, từ phía sau duỗi ra qua vai của hắn. Bàn tay kia nhẹ nhàng vung lên. Ngay sau đó, chín vệt sáng màu xanh kia đã lập tức chui vào lòng bàn tay, sau đó. . . bị bóp chặt lấy!
Mà ở phía trước, sắc mặt của Triệu Tiên Chuẩn kia kịch liệt biến đổi! Cùng lúc đó, một giọng nói lạnh nhạt, trong trẻo nhưng lạnh lùng từ phía sau truyền đến.
- Ngươi nói, ai là mạng chó? !
Khi giọng nói kia lọt vào tai, Chu Nguyên giống như là bị sét đánh, trong đầu một mảnh Hỗn Độn, kịch liệt cuồn cuộn. Chỉ vì đối với hắn, giọng nói kia đã quá mức quen thuộc, thậm chí quen thuộc đến mức khắc vào xương, ghi vào lòng.
Thân hình của hắn có chút cứng ngắc rồi hắn chậm rãi quay đầu, sau đó liền nhìn thấy, không biết từ khi nào, ở phía trên chiếc quan tài bằng thủy tinh kia xuất hiện một bóng hình xinh đẹp quen thuộc, chân ngọc trần trụi, mái tóc đen dài rủ xuống đến bên hông, theo gió nhẹ tung bay. Trong nháy mắt đó, mặc dù là tâm tính có cứng cỏi, Chu Nguyên đều cảm thấy trên khóe mắt của mình có chút ướt át. Yêu Yêu, rốt cục ta đã đợi được đến lúc nàng tỉnh lại.