Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1358 - Chương 1357: Trùng Trùng Điệp Điệp Gian Nan (2)

Chưa xác định
Chương 1357: Trùng trùng điệp điệp gian nan (2)

Còn có ở Cổ Nguyên Thiên kia, vốn dĩ phần vinh quang cao nhất hẳn là phải thuộc về Vạn Tổ Vực bọn họ, kết quả lại rơi vào trên người tiểu tử chưa ráo máu đầu (còn non dại, chưa biết gì, mang ý khinh thường) này.

- Vốn dĩ là ta cũng không muốn để ý tới con sâu cái kiến như ngươi, nhưng đáng tiếc ngươi lại cứ nổi bật như thế, thật sự trách không được người khác.

Ánh mắt của Triệu Tiên Chuẩn lập loè, chỉ trong một cái chớp mắt, con chim cắt ở dưới chân hắn đột nhiên đánh tới Hi Tinh. Mà thân hình của hắn thì là đạp trên hư không bay ra, lại là muốn đi về hướng Chu Nguyên.

- Triệu Tiên Chuẩn, ngươi thật đúng là một kẻ vô sỉ, vậy mà định bắt nạt một Nguyên Anh Cảnh!

Chỉ có điều cử động của hắn lập tức bị Hi Tinh phát giác, lúc này nàng cười lạnh một tiếng, chỗ đỉnh đầu, có một quả cầu ánh sáng màu xanh ngọc chậm rãi bay lên. Ô ô ô! Ở bên trong quả cầu ánh sáng này có tiếng gió thổi vang lên rồi có những thanh đao gió giống như là thực chất lao ra. Những thanh đao gió kia tựa như mang theo sức mạnh tịch diệt, hết thảy mọi thứ trên đường nó đi qua đều bị cắt nát. Bị đao gió chém trúng, con chim cắt kia cũng phát ra những tiếng rít gào thảm thiết, trên thân thể xuất hiện vô số vết máu.

Mà cùng lúc đó, Hi Tinh cong hai ngón tay lại, lăng không điểm một chỉ. Ông! Có một vệt sáng màu xanh xẹt qua chỗ đầu ngón tay, vệt sáng kia giống như là ẩn chứa một loại sức mạnh không thể miêu tả bằng lời, ánh sáng màu xanh lóe lên, hư không trực tiếp phai mờ. Mà cùng lúc đó, sắc mặt của Triệu Tiên Chuẩn đang đạp trên hư không bay ra kia đột nhiên biến đổi. Một vệt sáng màu xanh miễn cưỡng xẹt qua người của hắn. Chỉ trong một cái chớp mắt, máu tươi bắn tung tóe, chỉ thấy được một cánh tay của Triệu Tiên Chuẩn kia lập tức đứt gãy ra, chỗ đứt gãy bóng loáng như gương.

- Hi Tinh!

Triệu Tiên Chuẩn đưa ánh mắt âm tàn nhìn về phía Hi Tinh. - Đối thủ của ngươi là ta!

Hi Tinh lạnh lùng nói.

- Đường đường là cường giả Pháp Vực Cảnh, chẳng lẽ còn ý định đi đối phó với Nguyên Anh Cảnh hay sao?

Triệu Tiên Chuẩn điềm nhiên nói:

- Được làm vua thua làm giặc, còn cần quan tâm thủ đoạn gì hay sao? Cổ hủ!

- Ta sẽ không để cho ngươi đi qua.

Hi Tinh hờ hững nói.

- Vậy sao?

Vào lúc này, khóe miệng của Triệu Tiên Chuẩn chợt hơi nhếch lên tạo thành một nụ cười quỷ dị. Hi Tinh chợt rùng mình, trong lòng cảm giác được chuyện không đúng. Chỉ trong một cái chớp mắt, nàng đã phục hồi tinh thần lại và cảm ứng được cánh tay bị nàng chặt đứt của Triệu Tiên Chuẩn kia, vậy mà vào lúc này phá vỡ không gian, nhanh chóng xuyên ra Pháp Vực của hai người, xuất hiện ở chỗ đỉnh núi nơi Tổ Long Đăng đang thiêu đốt kia.

- Tay đứt phân thân?

Hi Tinh hét lên và định ra tay. Nhưng lúc này Triệu Tiên Chuẩn đã trực tiếp tế Pháp Vực lên, những đòn tấn công hủy diệt vô biên vô hạn bao phủ đến, ngăn cản nàng lại. Mà lúc này, sắc mặt của Chu Nguyên cũng trở nên cực kỳ âm trầm. Bởi vì hắn nhìn thấy, một cánh tay đứt xuất hiện ở hư không phía trước. Sau đó, máu thịt trên cánh tay đứt này bắt đầu nhúc nhích, cuối cùng biến thành một thân hình giống Triệu Tiên Chuẩn kia như đúc. Đó là phân thân của Triệu Tiên Chuẩn. Nhưng mà mặc dù chỉ là một phân thân thì thực lực cũng mạnh mẽ vượt xa Chu Nguyên lúc này! Ở trên cao kia, phân thân của Triệu Tiên Chuẩn lạnh lùng chăm chú nhìn chằm chằm vào thân hình căng cứng lên của Chu Nguyên, hắn lại không có bất kỳ câu nói nhảm nào, trực tiếp là cong hai ngón tay lại, sau đó điểm xuống một chỉ.

Ông!

Chỉ thấy được một vệt sáng màu xanh mãnh liệt bắn ra từ hai đầu ngón tay của hắn. Lúc ban đầu, vệt sáng màu xanh này cũng chỉ rộng cỡ ngón tay nhưng sau đó lúc ở giữa không trung nó hóa thành hình một con chim cắt màu xanh rồi lao tiếp về phía Chu Nguyên.

Mặc dù thanh thế của đòn tấn công này thoạt nhìn cũng không quá mạnh mẽ nhưng mà khi con chim cắtmàu xanh này bắn thẳng đến, sắc mặt của Chu Nguyên lập tức kịch liệt biến đổi. Bởi vì khí tức nguy hiểm mà con chim cắt màu xanh kia mang đến còn khủng bố hơn cả đòn công kích toàn lực của Lữ Thái kia lúc trước! Vào lúc này, Chu Nguyên giống như là cảm thấy có tử thần đang vẫy gọi mình.

Con chim cắt màu xanh phá vỡ không gian bay đến, khí tức nguy hiểm nó mang đến làm cho lông tơ toàn thân Chu Nguyên như dựng thẳng đứng lên, làn da cũng cảm thấy vô cùng đau đớn.

Con chim cắt màu xanh kia nhìn như không có gì thần kỳ, nhưng này trong đó sức mạnh ẩn chứa chỉ cường giả Pháp Vực Cảnh mới có. Đó là nguyên khí Pháp Vực! Chỉ có mở ra Pháp Vực, dùng Pháp Vực uẩn dưỡng nguyên khí của bản thân, đợi cho cả hai dung hợp mới xuất hiện loạinguyên khí Pháp Vực này, uy năng cùng sự huyền diệu của nó đều vượt qua nguyên khí đơn thuần rất xa. Nếu như ở lúc bình thường, đối mặt với đòn công kích khủng bố này, Chu Nguyên tất nhiên là sẽ lựa chọn tránh né. Với thực lực hiện nay của hắn, tuy rằng ngạnh kháng đòn công kích của cường giả Pháp Vực Cảnh thì còn có chút miễn cưỡng, nhưng nếu như chỉ là tránh né thì vẫn có thể làm được. Nhưng hiện tại, hắn lại không thể trốn. Bởi vì ở phía sau của hắn chính là Yêu Yêu.

Chu Nguyên biết Triệu Tiên Chuẩn kia chỉ sợ ước gì hắn thối lui để cho đòn tấn côngkia có thể trực tiếp dập tắt Tổ Long Đăng, phá hư kế hoạch của bọn họ. Cho nên, hắn không thể lui! Cho dù cận kề cái chết cũng không thể lùi! Nghĩ đến đây, trong mắt của Chu Nguyên có ánh sáng màu đỏ thoáng hiện, khuôn mặt đột nhiên trở nên dữ tợn, hắn giẫm mạnh bàn chân xuống đất, trên thân thể, Lưu Ly chi quang thần thánh điên cuồng rực sáng, sức mạnh mênh mông ngưng tụở trong lòng bàn tay giống như là biến thành một vầng mặt trời, cùng lúc đó, năm ngón tay củahắn nắm chặt lại, đánh ra một quyền. Chỉ thấy được lông tơ trắng như tuyết từ dưới làn da dũng mãnh tiến ra, hóa thành bao tay, cuối cùng lập tức biến thànhmàu đen tuyền.

Bên trong Thần Phủ, Nguyên Anh cũng rực sáng và bộc phát ra hàng tỉ vệt sáng, nguyên khí cuồn cuộn giống như là nước lũ tràn ra, chảy xuôi ở trong tứ chi bách hài. Uỳnh! Sức mạnh vô cùng cường hãn nương theo một quyền này của Chu Nguyên mà tuôn ra, cùng cái kia ánh sáng màu xanh chạm vào nhau. Ngay khi vừa va chạm, Chu Nguyên lập tức cảm thấy được rằng lông tơ trên nắm tay cơ hồ là đã nổ tung trong khoảnh khắc, hóa thành vô số bột phấn, mà chân của hắn cũng bị chấn đến từng bước một lui ra phía sau, mỗi một bước rơi xuống đều để lại trên mặt đất cứng rắn giống như là nham thạch kia một cái dấu chân thật sâu. Hơn nữa, vào lúc này, trên cánh tay của hắn cũng có sương máu phun trào ra, chỉ trong vòng mấy giây ngắn ngủn, máu thịt trên cánh tay đã bị đánh rách tả tơi ra, từng vết máu hiện ra nhìn mà thấy giật mình.

Gần kề chỉ là thử qua một chiêu, Chu Nguyên đã bị thương nặng! Nhưng con chim cắt màu xanh kia lại không bị nổ tung, chỉ là ánh sáng bên ngoài cũng ảm đạm mất mấy phần. Nhìn qua cảnh tượng này, khóe môi của Triệu Tiên Chuẩn hơi nhếch lên tạo thành nụ cười khinh thường, hắn thản nhiên nói:

- Bọ ngựa đấu xe.

Lúc này, Chu Nguyên đã trải qua mấy trận đại chiến, trạng thái của bản thân cũng không đạt đến đỉnh phong, cứ như vậy mà còn dám ngạnh kháng đòn công kích của cường giả Pháp Vực Cảnh, quả thực là ngu không ai bằng. Hắn cong ngón búng ra. Chỉ trong giây lát, ánh sáng bên ngoài con chim cắtmàu xanh lúc trước bị một quyền của Chu Nguyên đánhcho ảm đạm mấy phần kialại lần nữa trở nên sáng ngời, sau đó tiếp tụcmãnh liệt bắn thẳng về phía Chu Nguyên.

Bình Luận (0)
Comment