Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1373 - Chương 1372: Gặp Lại Thôn Thôn (1)

Chưa xác định
Chương 1372: Gặp lại Thôn Thôn (1)

Ở chỗ sâu trong Bách Vạn Đại Sơn có một không gian mở, tự thành trời đất. Mà nơi đây cũng chính là chỗ tổ địa của Kim Nghê tộc. Khi Chu Nguyên đi theo Kim Linh Nhi bước vào toà không gian này lúc, chỉ thấy một luồng khí tức Man Hoang nặng nề, cổ lão đập vào mặt, trong lúc mơ hồ, hắn tựa như là có thể nghe thấy tiếng gầm thét của vô số Nguyên thú. Một cảm giác áp bách mạnh mẽ đến không có cách nào để hình dung bao phủ tới. Đó là uy thế do Kim Nghê tộc tích lũy vô số tuế nguyệt.

Một khi có người xâm nhập mà không được mời vào thì sẽ gặp phải loại uy thế này phản công, ở phía dưới uy thế này, e rằng ngay cả cường giả Pháp Vực Cảnh cũng lấy không được chút chỗ tốt nào. Có Kim Linh Nhi dẫn đường, uy thế như vậy tự nhiên không có tạo thành ảnh hưởng lớn đối với Chu Nguyên, nhưng mí mắt của hắn vẫn như cũ là nhảy một cái, hiển nhiên Kim Nghê tộc này có thể trở thành một trong bảy đại chủng tộc đứng đầu của Vạn Thú Thiên cũng không phải không có lý, nội tình như vậy cũng thực sự là để cho người ta không thể khinh thường được.

- Chu Nguyên, huynh biết vì sao Kim Nhã kia muốn đến chặn đường mình hay không? Còn có tại sao tiểu tổ lại gọi huynh tới?

Tiến vào tổ địa, Kim Linh Nhi đưa đôi mắt đẹp nhìn về phía Chu Nguyên, thấp giọng nói. Chu Nguyên bình tĩnh lắc đầu.

- Là bởi vì Long Linh Động Thiên.

Kim Linh Nhi cười khổ một tiếng, nói:

- Nghe đồn Long Linh Động Thiên chính là do một sợi tàn hồn của Tổ Long biến thành, xem như chỗ có cơ duyên cấp bậc cao nhất trong Vạn Thú Thiên, vô số chủng tộc Nguyên thú đều chạy theo như vịt.

- Ngài ra, ở trong chỗ kia có được cơ duyên tiểu tổ cần.

- Mà bởi vì các loại quy tắc cho nên ở trong Long Linh Động Thiên kia, Nguyên thú có huyết mạch càng mạnh, khả năng thu hoạch được cơ duyên cũng càng cao, cửa vào nơi đó phân theo chế độ tiểu đội, cũng chính là hai người làm một đội, cho nên ai ở cùng một đội với tiểu tổ, chỗ tốt thu hoạch được cũng sẽ càng lớn.

- Tiểu tổ là lấy danh nghĩa Kim Nghê tộc tham gia, cho nên vốn mọi người trong tộc vẫn nghĩ những Nguyên thú thất phẩm kia có thể trở thành đồng bạn cùng tiểu tổ tiến vào Long Linh Động Thiên, thậm chí bọ họ còn vì thế mà hung hăng tranh đấu qua một trận.

- Mà trong đó người cuối cùng trổ hết tài năng là Kim Lam, hắn là cường giả đỉnh tiêm trong hàng ngũ Nguyên thú thất phẩm của Kim Nghê tộc chúng ta, cho nên nói theo một ý nghĩa nào đó, hắn đạt được danh ngạch này xem như là thực lực cho phép.

- Mặt khác, hắn cũng là đại ca của Kim Nhã, chính là Đại thủ lĩnh của đội chấp pháp Kim Nghê tộc.

Kim Linh Nhi nói một đống chuyện, sau đó nàng nhìn chằm chằm Chu Nguyên chậm rãi nói:

- Tất cả mọi người đều cho rằng hắn sẽ là đồng bạn tham gia cùng tiểu tổ lần này, nhưng ai cũng không nghĩ tới chính là, vài ngày trước tiểu tổ nói nó đã có nhân tuyển, cũng không thừa nhận Kim Lam.

- Mà nhân tuyển kia... Chính là Chu huynh.

Chu Nguyên ngẩn người, sau đó không nhịn được khóe mặt giật một cái, hỗn đản Thôn Thôn này, thật đúng là không có chuyện gì làm hay sao mà lại đi kéo cừu hận cho hắn vậy? Trách không được Kim Nhã kia sẽ giận giận đùng đùng đến chặn đường hắn, hóa ra là bởi vì hắn chiếm vị trí vốn dĩ của đại ca của nàng?

- Chuyện này phù hợp quy củ hay sao?

Chu Nguyên có chút bất đắc dĩ hỏi. - Muốn đi vào tòa Long Linh Động Thiên kia, cần bỏ ra Thánh Thú tinh huyết, tiểu tổ lần này trả giá lớn nhất, nghiêm chỉnh mà nói thì tiểu tổ có quyền lợi quyết định những chuyện này. Nói đi nói lại thì lần này Kim Nghê tộc còn tính là dính ánh sáng của tiểu tổ, mới có thể có nhiều người hơn thu hoạch được tư cách tiến vào Long Linh Động Thiên.

Kim Linh Nhi nói. Chu Nguyên khẽ gật đầu.

- Trách không được người của Kim Nghê tộc các cô nhìn ta không vừa mắt.

Nghe vậy, Kim Linh Nhi lại lắc đầu:

- Chuẩn xác nói, hẳn là người thuộc một mạch của Đại trưởng lão kia nhìn huynh không quá thuận mắt, dù sao Kim Lam là đứa cháu trai Đại trưởng lão coi trọng nhất.

- Mà ta, lại là thuộc về một mạch của Nhị trưởng lão. Trong những năm này, tộc trưởng của chúng ta chuyên tâm bế quan, sự vụ trong tộc đều là do hai Đại trưởng lão xử lý, thế là ở giữa hai mạch tự nhiên sẽ có rất nhiều tranh đấu, cho nên đối với loại chuyện này, tuy rằng mạch này của chúng ta không tính là cười trên nỗi đau của người khác, nhưng cũng thờ ơ lạnh nhạt.

Lúc này Chu Nguyên mới gật đầu, chuyện phe phái nội bộ tranh đấu ở chỗ nào cũng không thể tránh được. Chỉ có điều cũng may chính là hắn cuối cùng đã hiểu rõ mọi chuyện. Hắn ngẩng đầu, ánh mắt trông về phía chân trời xa xa trong tổ địa của Kim Nghê tộc, chỉ thấy ở giữa trời đất trải rộng những ngọn núi chọc trời, ở chỗ xa xa kia có thể thấy được từng con hung thú khổng lồ nằm dọc, nơi đây tựa như là thế giới ở thuở Hồng Hoang.

Mà sau khi giải thích rõ hết mọi chuyện, Kim Linh Nhi cũng mang theo Chu Nguyên cùng Yêu Yêu đi thẳng về phía một ngọn núi lớn nhất ở trong này. Ngọn núi này quá lớn, lúc thấy được thì ngay cả Chu Nguyên đều bị chấn động, sự hùng vĩ kia khó mà có thể nói thành lời, nếu như tới gần, toàn bộ tầm mắt đều bị nó bao trùm, căn bản nhìn không thấy cuối cùng. Không biết nó cao bao nhiêu, không biết nó to lớn thế nào. Nghe nói đây là tổ sơn của Kim Nghê tộc. Mà ở chỗ một tòa bình đài khổng lồ trên tổ sơn, khi Kim Linh Nhi dẫn Chu Nguyên đáp xuống thì ở chỗ này, đã có không ít bóng người đang đứng.

Chu Nguyên nhìn lại, những bóng người kia đều có hình người như là Kim Linh Nhi. Phần lớn thời gian trong ngày, các chủng tộc Nguyên thú đều sẽ hóa thành hình dạng con người, đây cũng không phải là nói chúng cảm thấy hình dạng người có cái gì đặc biệt, hoàn toàn chỉ là bởi vì thuận tiện giao lưu. Nếu như tất cả đều hóa thành bản thể, thân thể khổng lồ như vậy, thực sự quá không tiện. Ánh mắt của Chu Nguyên đảo qua, phát hiện những tộc nhân Kim Nghê tộc kia, đều là đang dùng một loại ánh mắt kỳ lạ để nhìn hắn, trong đó tràn đầy hiếu kỳ cùng chất vấn.

Chỉ có điều khi ánh mắt của những người này nhìn thấy Yêu Yêu ở sau lưng của hắn thì lại lập tức hiện lên thần sắc kinh diễm, trong lúc nhất thời mấy tên nam tính có chút rục rịch.

Chu Nguyên không để ý đến đám người kia, mà là nhìn về hướng vị trí trung ương. Nơi đó có mấy bóng người ẩn ẩn tản ra uy áp kinh người, đứng đầu là hai vị lão giả tóc vàng, dựa theo cảm giác áp bách tán phát từ trong cơ thể của bọn họ thì cả hai đều là cường giả Pháp Vực Cảnh.

Ở đằng sau hai lão giả này, Chu Nguyên còn nhìn thấy Kim Nhã chặn đường hắn lúc trước. Lúc này, nàng đang đứng ở bên cạnh một nam tử khôi ngô, hai hàm răng trắng ngà cắn chặt, tức giận lườm hắn, sau đó không ngừng nói gì đó với nam tử kia. Mà nam tử ở bên cạnh kia trông đúng là đặc biệt xuất chúng, thân thể thon dài, khuôn mặt anh tuấn, tóc màu vàng theo gió tung bay, nhìn qua một cái chính là chỗ tiêu điểm toàn trường chú ý. Mà lúc này, hắn nghiêng đầu nghe Kim Nhã nói chuyện, ánh mắt thâm thúy nhìn qua Chu Nguyên, cũng không biết đang suy nghĩ gì. Dường như phát giác được ánh mắt của Chu Nguyên đang nhìn đến, hắn cũng quay đầu lại, trong ánh mắt ẩn ẩn có ánh sáng màu vàng lấp lóe kia mang theo một cảm giác áp bách cực mạnh, trong đó còn có khí tức hung sát khó mà che giấu, làm cho người ta cảm thấy rùng mình.

Thần sắc trên mặt Chu Nguyên lại không hề thay đổi, nhưng trong lòng thì biết được chỉ sợ người này chính là Kim Lam có ý định trở thành đồng bạn của Thôn Thôn kia.

- Ha ha, Chu Nguyên Nguyên lão đường xa đến, ngược lại là Kim Nghê tộc ta tiếp đón chậm trễ. Ngay khi Chu Nguyên vừađáp xuống thì trong hai vị lão giả tóc vàng, có một người cười vui vể, sau đó đi lên phía trước, chắp tay với Chu Nguyên.

Bình Luận (0)
Comment