Nói hắn nghiêng người tránh ra, lộ ra Yêu Yêu ở phía sau, trước đây nàng rõ ràng chính là đứng ở nơi đó, nhưng Thôn Thôn lại không thể trông thấy, hiển nhiên là bởi vì Yêu Yêu cố ý làm như thế. Ánh mắt của Thôn Thôn thuận theo đó nhìn về phía sau lưng Chu Nguyên, sau đó biểu ảm trên mặt liền cứng lại. Yêu Yêu nhìn qua Thôn Thôn với ánh mắt thanh lương như nước, ở chỗ sâu trong ánh mắt có ẩn chứa ý cười nhu hòa, nàng duỗi bàn tay nhỏ tinh tế ra, ngón tay thon dài mảnh khảnh kia nhẹ nhàng cong cong.
Thấy thế, có tộc nhân của Kim Nghê tộc ở chung quanh không nhịn được liền muốn quát tháo, nữ tử này xinh đẹp thì xinh đẹp thật nhưng làm sao lại không biết tốt xấu như vậy, dám lấy loại tư thế này để gọi tiểu tổ, ngươi coi đó là sủng vật ngươi nuôi hay sao?! Chỉ có điều tiếng quát tháo của bọn họ còn chưa ra miệng, một tiếng thú rống đinh tai nhức óc chính là đột nhiên nổ vang. Trong tiếng rống kia có ẩn chứa sự vui mừng không có cách nào để hình dung. Sau đó mọi người khiếp sợ trợn trừng mắt khi nhìn thấy Thôn Thôn nhào đi ra, hơn nữa ở giữa không trung thân thể của nó còn nhanh chóng thu nhỏ, cuối cùng trực tiếp là từ hơn một trượng, co lại thành như một cún con, chui vào trong ngực cô gái ở trước mắt.
Hống hống hống!
Nó vô cùng kích động gào thét, giống như là sủng vật rời nhà nhiều năm giờ gặp lại được chủ nhân của mình vậy. NHìn thấy cảnh tượng này, người ở bốn phía lập tức trầm mặc. Ngay cả Kim Linh Nhi cũng trợn mắt há hốc mồm. Ai có thể nghĩ tới chú cún con đang làm nũng trong ngực nữ tử ở trước mắt lại sẽ là vị tiểu tổ trong ngày thường tôn nghiêm hiển hách kia! Đây chính là Tiên Thiên Thánh Thú đó!
Tồn tại tương lai có thể so sánh Thánh Giả đó! Giữa cả trời đất, nhân vật bậc nào dám nói mình có thể nuôi Tiên Thiên Thánh Thú như sủng vật?
Cô gái Chu Nguyên mang tới này đến tột cùng là ai?! Lúc trước, khi nhìn Chu Nguyên cùng Thôn Thôn đùa giỡn, bọn họ còn cảm thấy có chút kinh hãi, nhưng mà hiện tại bọn họ mới hiểu được, sự kinh hãi lúc trước đâu tính là cái gì. Tất cả tộc nhân của Kim Nghê tộc không nói gì, bọn họ lại đưa mắt nhìn về phía cô gái xinh đẹp đến mức làm cho người ta cảm thấy cực kỳ kinh diễm kia, lúc này trong mắt đã có thêm sự kinh ngạc, lúc này toàn thân của người sau đều tràn ngập khí tức thần bí khó lường.
Nơi này không có người nào là ngu xuẩn, mặc dù bọn họ cảm thấy không thể tưởng tượng đối với cảnh tượng ở trước mắt này, nhưng tối thiểu nhất bọn họ có một chút thường thức, đó chính là người bình thường thì tuyệt đối không có tư cách đối xử với Tiên Thiên Thánh Thú như vậy. Mà vào lúc này khuôn mặt của hai vị trưởng lão Kim Tẫn cùng Kim Yết kia cũng triệt triệt để để ngưng trọng, lúc trước bọn họ cũng nhìn thấy Yêu Yêu, nhưng cũng không có quá mức để ý, hiện tại khi chăm chú nhìn lại thì mới mơ hồ cảm giác được một loại cảm giác áp bách như có như không từ trong cơ thể của người sau. Chuyện này khiến cho bọn họ có chút chấn động, cô gái trước mắt tựa hồ cũng không phải là Thánh Giả, hơn nữa trong Chư Thiên cũng không có khả năng tùy tiện xuất hiện một Thánh Giả không có chút lai lịch nào. Nhưng nếu không phải Thánh Giả thì vì sao khi đối mặt với nàng, bọn họ sẽ có cảm giác hoảng hốt?
Mà bọn họ không nhận ra Yêu Yêu cũng bình thường, dù sao trong Chư Thiên ngoại trừ Thánh Giả, cường giả Pháp Vực Cảnh có thể biết được chuyện có quan hệ với thân phận của Yêu Yêu xem như có thể đếm được trên đầu ngón tay. Mặc dù Kim Tẫn có chút kinh hãi, nhưng thần sắc còn tính là tốt. Nhưng mà vị Kim Yết Đại trưởng lão kia lại là có chút mất tự nhiên đứng lên, bởi vì ông ta nhớ tới loại thái độ lãnh đạm lúc trước của mình.
Nguyên bản ông ta nghĩ rằng Chu Nguyên chỉ là đi đến một mình, mặc dù hắn còn là Nguyên lão của Thiên Uyên Vực, nhưng thân phận kia cũng không có tác dụng gì ở Kim Nghê tộc bọn họ, cho nên ông ta mới có thể biểu hiện ra sự ngạo mạn của mình, nhưng nào ngờ tới cô gái đi theo bên người Chu Nguyên này lại sẽ thần bí khó lường như thế. Ở trong những ánh mắt trầm mặc mà kinh ngạc kia, Yêu Yêu ôm Thôn Thôn, cảm thụ được loại tâm tình cuồng hỉ kích động kia của nó, khóe môi cũng có chút nhếch lên, một nụ cười giống như là kinh hồng thoáng qua kia, nhanh chóng mà không để lại dấu vết gì. Ô. Thôn Thôn hưng phấn đến không biết làm sao, nó vốn cho rằng lần này Chu Nguyên chỉ đến một mình, nhưng không có nghĩ đến Yêu Yêu trước đó rơi vào trạng thái ngủ say vậy mà cũng thức tỉnh. Vào lúc này, Chu Nguyên cũng bu lại, hắn nhìn qua loại hình thái mini do Thôn Thôn biến thành này, cười nói:
- Vẫn là hình thái này thuận mắt.
Nghe thấy câu nói này, Thôn Thôn lập tức nhe răng trợn mắt với Chu Nguyên, rồi thân hình thoáng hiện đến trên đỉnh đầu của hắn, đôi chân đảo qua đảo lại khiến mái tóc trên đầu người sau thành ổ gà, cuối cùng phát ra âm thanh giễu cợt. Chu Nguyên nói:
- Tiểu hỗn đản, ngươi bây giờ còn không thể nói tiếng người hay sao?
Nghe thấy câu hỏi của Chu Nguyên, trong đôi mắt thú của Thôn Thôn rõ ràng là hiện lên biểu cảm khinh thường. Yêu Yêu giải thích:
- Nó nói cậu sẽ cảm thấy hứng thú đối với ngôn ngữ của con kiến hay sao? Sẽ còn dùng cái này để giao lưu cùng bọn chúng hay sao?
Nghe vậy, Chu Nguyên trì trệ rồi không nhịn được mà khẽ cắn môi. Tiểu hỗn đản này thật đúng là vẫn đáng giận như trước đây, Tiên Thiên Thánh Thú thì làm sao, cũng dám càn rỡ như thế. Yêu Yêu nín cười, nói:
- Tiên Thiên Thánh Thú gần như sẽ không hóa thành hình dạng người, bọn chúng thậm chí là trực tiếp xóa đi chức năng này, huyết mạch của bọn nó quá mức kiêu ngạo, bởi vì bọn chúng biết, thân thể của bọn nó chính là thứ mạnh nhất trong trời đất này.
- Mặc dù nó không thể nói tiếng người, nhưng lại có năng lực làm cho tất cả mọi người minh bạch ý tứ của nó.
- Vậy tỷ hỏi gia hỏa này xem vì sao nó lại muốn lôi ta xuống nước.
Chu Nguyên tức giận nói. Thôn Thôn duỗi móng vuốt ra, vỗ vỗ đầu Chu Nguyên, dường như có chút bất mãn.
- Bởi vì trong Long Linh Động Thiên kia có lẽ có chỗ tốt đối với việc cảm ngộ hạt giống Pháp Vực của cậu.
Yêu Yêu khẽ cười một tiếng:
- Lần này cậu đã hoàn toàn hiểu lầm nó rồi, Thôn Thôn là đang giành cơ duyên giúp cậu.
Chu Nguyên ngơ ngẩn rồi con ngươi đột nhiên co lại, hạt giống Pháp Vực sao?! Đây thật là cơ duyên to lớn, đây là thứ Nguyên Anh cường giả tha thiết ước mơ, bởi vì điều này có thể làm cho bọn họ sớm cảm ngộ đến Pháp Vực tồn tại, làm tốt căn cơ vì ngày sau chân chính bước vào Pháp Vực.
Nghe đồn nếu như thật sự có thể ngưng luyện ra hạt giống Pháp Vực khi tu vi vẫn còn là Nguyên Anh Cảnh thì ngày sau xác suất tạo thành Pháp Vực chính thức sẽ vượt qua sáu, bảy phần mười. Cho nên người có cơ duyên này cơ bản đều xem như là Pháp Vực Cảnh dự bị. Chỉ là hạt giống Pháp Vực khó tìm, e rằng ngay cả trong Hỗn Nguyên Thiên cũng cực kỳ hiếm thấy, không nghĩ tới trong Vạn Thú Thiên này vậy mà lại có được thông tin về thứ này! Khóe miệng của Chu Nguyên hơi nhếch lên, sau đó ôm Thôn Thôn từ trên đầu xuống tới, nở nụ cười ôn nhu nhất.
- Yên tâm đi, Thôn Thôn tốt nhất trên thế giới cứ giao cho ta đến thủ hộ.