Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1377 - Chương 1376: Kim Dương Hoàng (2)

Chưa xác định
Chương 1376: Kim Dương Hoàng (2)

Đối mặt với loại chỗ tốt này, cho dù là những đại tộc như Kim Nghê tộc đều khó mà bỏ qua cho được.

- Tuy rằng Tổ Thao các hạ là lấy danh nghĩa của Kim Nghê tộc tham gia, nhưng cậu ấy cũng bỏ ra Thánh Thú tinh huyết, nói chính xác thì có thể tính là Kim Nghê tộc ta chiếm tiện nghi, cho nên cậu ấy cũng có được quyền lợi tự do chọn lựa bạn đồng hành cho chính mình.

Khi Kim Dương Hoàng nói chuyện, tất cả tộc nhân của Kim Nghê tộc ở chung quanh đều duy trì an tĩnh, chỉ có Kim Lam kia thì khác, ánh mắt của hắn có chút lấp lóe và đúng vào lúc Kim Dương Hoàng vừa nói dứt lời thì hắn lập tức tiến lên một bước.

- Tộc trưởng, tiểu tổ có quyền lợi chọn lựa bạn đồng hành, đây là chuyện không thể nghi ngờ. Chỉ có điều là lần này, trong Long Linh Động Thiên cũng có cơ duyên tiểu tổ cần. Mà ta cực lực tranh thủ cơ hội trở thành bạn đồng hành của tiểu tổ, cũng không phải là chỉ vì ta muốn thu hoạch được càng nhiều chỗ tốt, điều ta càng mong muốn hơn là trợ giúp tiểu tổ cướp được cơ duyên ngài ấy cần.

- Thanh danh của Chu Nguyên Nguyên lão vang xa, ta cũng đã được nghe nói. Trong trận chiến ở Cổ Nguyên Thiên, chiến tích kinh diễm, nhưng hắn chung quy chỉ là mới tiến vào Nguyên Anh Cảnh, thực lực như vậy mà đã tiến vào Long Linh Động Thiên thì thật sự là quá mạo hiểm.

- Cho nên ta cảm thấy, so với vị Chu Nguyên Nguyên lão này, ta trở thành bạn đồng hành của tiểu tổ hẳn là sẽ càng thích hợp hơn.

Ngữ khí bình thản, khuôn mặt thành khẩn, cho dù là đối mặt với vị tộc trưởng có uy nghiêm sâu nặng như Kim Dương Hoàng này, Kim Lam cũng chưa từng biểu hiện ra thần sắc sợ hãi, ngược lại là ánh mắt kiên định, dường như tràn ngập sự chấp nhất cùng tự tin.

Trạng thái này của hắn ngược lại khiến cho trong lòng rất nhiều tộc nhân của Kim Nghê tộc âm thầm tán thưởng, Nguyên thú đặc biệt tôn sùng loại dũng khí này. Thế là một ít tộc nhân không khỏi nhìn về phía Chu Nguyên với ánh mắt khác thường, tuy rằng người sau quen biết với tiểu tổ, nhưng cũng không nên nhờ vào đó mà quấy nhiễu đến chuyện tốt của tiểu tổ. Vào lúc này, vị Đại trưởng lão Kim Yết kia vội vàng đứng ra:

- Tộc trưởng, Kim Lam trẻ tuổi nóng tính, mong rằng ngài chớ nên trách tội.

Chỉ có điều mặc dù ngoài miệng nói như vậy nhưng ở chỗ sâu trong đôi mắt lại lộ ra ý cười hài lòng. Bởi vì Kim Lam rất thông minh, lúc này chịu đựng áp lực đứng ra, không thể nghi ngờ là đưa bản thân lên chỗ cao trên phương diện đạo đức. Mà hiện tại, Chu Nguyên kia ngược lại là đã trở thành kẻ tiểu nhân muốn dựa vào quan hệ để thu hoạch chỗ tốt. Ánh mắt của Kim Dương Hoàng dừng lại ở trên người Kim Lam rồi ông mỉm cười, nói:

- Là Kim Lam sao? Đã lâu không nhìn thấy nhóc rồi. Dũng cảm đó! Không hổ là Nguyên Anh Cảnh mạnh nhất của Kim Nghê tộc ta.

Trong lời nói cũng không có cái gì ý trách tội, ngược lại là dường như hơi có chút thưởng thức. Sau đó, Kim Dương Hoàng đưa mắt nhìn về phía Yêu Yêu và nói:

- Lần này, nếu như Tổ Thao các hạ lấy được cơ duyên trong Long Linh Động Thiên thì hẳn là có thể tiến thêm một bước. Đó là cơ hội hiếm có! Cho nên, liệu chúng ta có nên cân nhắc lại chuyện bạn đồng hành của tiểu tổ một chút hay không?

Trong lời nói đã thể hiện rõ ý tứ nghiêng lệch về phía Kim Lam. Chu Nguyên một mực thờ ơ lạnh nhạt, vị tộc trưởng của Kim Nghê tộc này cũng không phải đèn đã cạn dầu. Hắn nhìn ra được, người sau cũng muốn cơ duyên trong Long Linh Động Thiên kia rơi vào Kim Nghê tộc. Dù sao nếu như có thể bởi vậy mà có thêm một vị cường giả Pháp Vực Cảnh thì cũng sẽ là một chuyện tốt đối với Kim Nghê tộc. Chỉ là trước đây lý do không đủ, mà hiện tại, Kim Lam đưa ra lý do đường hoàng khiến cho ông ta có cơ hội cò kè mặc cả. Dù sao, lý do của bọn họ cũng vì Thôn Thôn. Ánh mắt của hắn chớp lên rồi hắn cũng chậm rãi mở miệng:

- Kim tộc trưởng, mặc dù ta mới đột phá Nguyên Anh Cảnh không lâu nhưng nếu như thời gian có thể đại biểu thực lực, vậy thì ở trong Cổ Nguyên Thiên kia, lúc đối mặt với Già Đồ của Thánh tộc, ta còn cần chiến đấu hay sao?

Kim Dương Hoàng không nói lời nào, mà Kim Lam kia lại thản nhiên nói:

- Trước khác nay khác, không thể quơ đũa cả nắm.

- Nếu như Chu Nguyên Nguyên lão thật sự là tin tưởng như vậy...

Nói đến đây, trong đôi mắt của hắn có ánh sáng lưu chuyển, giọng nói hơi dừng một chút, rốt cục vẫn là đẩy những lời ở chỗ sâu nhất trong nội tâm ra. - Vậy thì động thủ thử một chút xem sao nhé?

Khi giọng nói bình tĩnh của Kim Lam kia vừa dứt, tinh thần của rất nhiều tộc nhân Kim Nghê tộc ở đây lập tức chấn động, kể một ngàn nói một vạn, cũng không sánh bằng chân chính động thủ giao chiến. Chỉ khi nào thực lực bày ra đủ mạnh thì mới có thể thật sự khiến cho đám người tâm phục khẩu phục. Điểm này ở Thiên Vực khác là như vậy mà ở một nơi thờ phụng cường giả vi tôn, nhược nhục cường thực như Vạn Thú Thiên thì lại càng lộ rõ chân thực hơn.

Ở sau lưng Kim Lam kia, đôi mắt đẹp của Kim Nhã cũng sáng lên, trong lòng tràn đầy tự tin, thần sắc kiêu ngạo hiện rõ trên khuôn mặt, bởi vì nàng biết vị đại ca này của mình mạnh bao nhiêu. Nếu xét toàn bộ Nguyên Anh Cảnh trong Vạn Thú Thiên, Kim Lam cũng vẫn có thể đứng trong cấp độ đỉnh tiêm. Mặc dù Chu Nguyên kia cũng không đơn giản, nhưng nói thế nào, thời gian hắn đột phá Nguyên Anh Cảnh vẫn quá mức ngắn ngủi, bây giờ chỉ mới có tu vi là Đại Nguyên Anh Cảnh, nếu như thật sự chiến đấu, người sau làm sao sẽ là đối thủ của Kim Lam được? Mà nếu như đến lúc đó hắn thảm bại ở trong tay Kim Lam, tiểu tổ hẳn là cũng sẽ nhìn ra được, mang theo Chu Nguyên này tiến vào Long Linh Động Thiên cũng không có gì tốt. Trong Long Linh Động Thiên, nguy cơ tứ phía, hơn nữa còn phải đối mặt với rất nhiều đối thủ cạnh tranh, tuy rằng tiểu tổ là Tiên Thiên Thánh Thú, sức chiến đấu cường hoành, nhưng người sở hữu huyết mạch Thánh Thú trong Vạn Thú Thiên cũng không phải là chỉ có một mình ngài ấy.

Đương nhiên, bàn về phẩm giai thì khẳng định là Tiên Thiên Thánh Thú như tiểu tổ sẽ mạnh hơn một bậc, nhưng những huyết mạch Thánh Thú khác cũng còn có thể tạo thành uy hiếp đối với tiểu tổ. Dù sao, hiện tại tiểu tổ còn chưa hoàn toàn trưởng thành. Cho nên tiểu tổ thật sự cần một người bạn đồng hành mạnh mẽ để giúp đỡ, mà không phải là một kẻ vướng víu, đi theo điểm danh kiếm chỗ tốt. Vào lúc này, rất nhiều ánh mắt đều nhìn về phía Chu Nguyên, chờ đợi hắn đáp lại. Kim Linh Nhi cũng nhìn Chu Nguyên nhưng khác với ọi người, trong ánh mắt của nàng hiện rõ sự lo lắng, Kim Lam kia hoàn toàn chính xác không phải là đèn đã cạn dầu, chỉ bằng mấy câu đã có thể dồn Chu Nguyên đến hoàn cảnh lúng túng.

Nếu như Chu Nguyên không muốn tiếp chiến thì e rằng cho dù là có tộc trưởng ở chỗ này đè ép, tộc nhân khác đều sẽ chế giễu, khinh thường đến lúc đó sẽ lại càng lúng túng hơn. Nhưng nếu như tiếp chiến vậy cũng không phải là lựa chọn tốt, bởi vì nàng rất rõ ràng, cho đến bây giờ Chu Nguyên chỉ mới tiến vào Nguyên Anh Cảnh có hơn nửa năm mà thôi.

Kim Lam nhìn qua Chu Nguyên chưa trả lời, tiếp tục thành khẩn nói:

- Chu Nguyên Nguyên lão, tuy rằng cử động lần này của ta có lẽ giống như là lấy lớn hiếp nhỏ, nhưng vì tiểu tổ có thể toại nguyện, đoạt được cơ duyên ngài ấy cần, mong rằng Chu Nguyên Nguyên lão có thể lý giải.

Bình Luận (0)
Comment