Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1378 - Chương 1377: Chuông Lớn Đại Pháo

Chưa xác định
Chương 1377: Chuông lớn đại pháo

Cảm thụ được những ánh mắt ở chung quanh kia, lại nhìn Kim Lam đang làm dáng ở trước mắt, Chu Nguyên không nhịn được cười cười, lòng dạ của Kim Lam này đích thật là rất sâu, rõ ràng là hắn mơ ước theo chân Thôn Thôn để kiếm chỗ tốt, nhưng mà lại vẫn có thể nêu lên lý do đường hoàng như vậy, thật đúng là để cho người ta tìm không thấy bất kỳ điểm nào để phản bác.

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Hắn vỗ vỗ Thôn Thôn đang nằm trên đầu mình, cười hỏi. Thôn Thôn uể oải ngáp một cái, rõ ràng không hề phát ra âm thanh, nhưng Chu Nguyên lại là cảm giác được một luồng ý thức rơi vào trong đầu, ý thức ngưng tụ, hóa thành một hàng chữ lớn.

- Đánh hắn! Hơn nữa còn phải thắng đẹp!

Chu Nguyên hiểu rõ, ánh mắt nhìn về phía Kim Lam đang tỏ vẻ thành khẩn ở trước mặt, cười nói:

- Xem ra các hạ ngược lại là rất có lòng tin đối với thực lực của bản thân.

- Thôi được, nếu ngươi đã nói như vậy, ta mà không ứng chiến ngược lại là sẽ làm cho Thôn Thôn cảm thấy mất mặt.

Chu Nguyên hơi trầm ngâm, sau đó chậm rãi tiến lên, nói:

- Chỉ có điều nơi đây dù sao cũng là tổ địa của Kim Nghê tộc, ta cũng không tiện đấu một trận. Như vậy đi. Nếu như ngươi có thể an ổn tiếp một chiêu của ta, vậy thì ta sẽ không dính dáng gì tới chuyến đi Long Linh Động Thiên lần này nữa, như thế nào?

Xoạt! Lời vừa nói ra lập tức khiến cho mọi người xôn xao. Từng ánh mắt kinh ngạc lập tức nhìn về phía Chu Nguyên, gia hỏa này điên rồi sao? Ý của hắn chẳng lẽ lại là chỉ bằng một chiêu thì có thể làm cho Kim Lam rơi vào thế hạ phong hay sao?! Thật sự là quá buồn cười! Tuy rằng ở trong Vạn Thú Thiên này không có danh sách xếp hạng chiến lực của các cảnh giới như là Hỗn Nguyên Thiên kia nhưng tất cả mọi người đều biết thực lực của Kim Lam tuyệt đối có thể xem như là cấp độ đỉnh tiêm, mà Chu Nguyên trước mắt chỉ có tu vi là Đại Nguyên Anh Cảnh mà thôi! Tu vi thấp như vậy nói thật ra ngay cả tư cách để khiêu chiến Kim Lam cũng không có!

- Quả nhiên là tự rước lấy nhục!

Kim Nhã cắn chặt hai hàm răng trắng ngà, lạnh lùng nói. Ở bên cạnh, mấy tộc nhân Kim Nghê tộc thân cận một mạch của Đại trưởng lão đều nở nụ cười khinh thường, chế giễu, gật đầu phụ họa. Kim Lam kia cũng nao nao, chỉ có điều trên gương mặt của hắn cũng không có hiển lộ ra thần sắc tức giận, mà là chăm chú nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên thật lâu, sau đó mới nói:

- Chu Nguyên Nguyên lão khinh thường tại hạ như vậy, chẳng lẽ không sợ thật thất thủ hay sao?

Đối với Chu Nguyên, nói thật ra, hắn cũng không có mang lòng khinh thường, cho dù người trước chỉ có tu vi là Đại Nguyên Anh Cảnh, nhưng chiến tích của gia hỏa này ở Cổ Nguyên Thiên thật sự là làm cho người ta phải kinh ngạc. Đối mặt với cường giả Thiên Dương Cảnh mạnh nhất của Thánh tộc cũng dám chiến một trận đồng thời cuối cùng còn thủ thắng, bản lĩnh quả thực là để cho người ta nhìn mà than thở. Nếu như lúc này Chu Nguyên đã đột phá đến Nguyên Anh Cảnh viên mãn, có lẽ Kim Lam hiện nay dù không cam lòng nhưng cũng sẽ thu liễm dã tâm, đáng tiếc, Chu Nguyên vẫn chỉ là Đại Nguyên Anh Cảnh. Ánh mắt của Kim Lam lưu chuyển, hơi có vẻ tĩnh mịch rồi hắn thản nhiên nói:

- Vậy thì mời Chu Nguyên Nguyên lão chỉ giáo.

Nếu ngươi đã muốn tự làm mất mặt, vậy thì cũng không trách được ta. Lời vừa dứt, thân hình của hắn đã biến mất khỏi chỗ cũ, xuất hiện ở trên không trung. Oanh! Trong một cái chớp mắt tiếp theo, từ trong cơ thể của hắn có nguyên khí mênh mông đột nhiên bộc phát ra, một tiếng gào thét inh tai vang lên, chấn động mây xanh, một con cự thú màu vàng có thân hình ước chừng ngàn trượng đứng ở trên không trung, hung uy ngập trời. Cự thú màu vàng khoác trên mình một bộ áo giáp màu vàng, cái đuôi dài màu vàng vung qua vung lại, uy thế khiến cho hư không đều bị xé nứt ra.

Kim Lam vừa ra tay đã lại trực tiếp hiển lộ ra bản thể, hiển nhiên là hắn không có ý định cho Chu Nguyên bất luận cơ hội gì để lật bàn. Nhìn qua cảnh tượng này, rất nhiều tộc nhân của Kim Nghê tộc đều lộ vẻ đăm chiêu, nghiền ngẫm.

- Chu Nguyên...

Vào lúc này, Kim Linh Nhi không nhịn được lên tiếng. Đối với Nguyên thú như bọn họ, nhục thân cường hãn không gì sánh được, một khi hiển lộ thì chính là hình thái mạnh nhất, nàng thật sự là không có cách nào để tưởng tượng, Chu Nguyên đến tột cùng muốn thi triển thủ đoạn cỡ nào mới có thể một chiêu trấn phục Kim Lam. Chu Nguyên quay sang cười cười với nàng, có lẽ hắn nói một chiêu nghe thật là có chút cuồng vọng, nhưng bây giờ trong Kim Nghê tộc này có không ít người đều đang chất vấn hắn ở trong lòng.

Tuy rằng hắn cũng không thèm để ý thái độ của những người này, nhưng Thôn Thôn muốn đi Long Linh Động Thiên kia chung quy vẫn là phải mượn nhờ danh nghĩa của Kim Nghê tộc. Cho nên, hắn cần một trận chiến đầy đủ phân lượng để cho bọn họ một đòn dằn mặt, để giải quyết hết thảy mọi sự chất vấn.

Chỉ có như vậy thì về sau mới có thể bình tĩnh trở lại. Mà có đòn dằn mặt nào tốt hơn việc hung hăng đè đánh vị Nguyên Anh Cảnh mạnh nhất này của Kim Nghê tộc bọn họ cơ chứ?

Nếu như ở lúc trước khi bị Yêu Yêu đặc huấn, có lẽ là hắn sẽ không có đủ tự tin để nói loại lời này. Dù sao Kim Lam này hoàn toàn chính xác không phải đèn đã cạn dầu, dựa theo Chu Nguyên suy đoán, thực lực của người sau hẳn là đã tiếp cận với Lã Thái mà hắn đã giao thủ trước đây.

Nhưng cũng tiếc... Trải qua một tháng bị Yêu Yêu đặc huấn, sức chiến đấu hiện tại của Chu Nguyên có thể nói là đã đạt đến một đỉnh cao mới. Ở trong ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, Chu Nguyên cũng đạp không bay lên, cuối cùng đứng ở phía trước cự thú màu vàng phun ra nuốt vào mây gió kia. So sánh với con cự thú màu vàng này, thân thể của Chu Nguyên tựa như là một con kiến nhỏ bé.

- Chu Nguyên, để cho ta tới nhìn xem, ngươi đến tột cùng có năng lực gì mà dám nói loại lời kia đi!

Cự thú màu vàng miệng nói tiếng người, tựa như là tiếng sấm rền vang vọng đất trời. Sau khhi hiển lộ ra bản thể, thân là Kim Nghê tộc, hung tính chung quy vẫn là hiện lên. Lúc này, ánh mắt lạnh lẽo của Kim Lam đã khóa chặt Chu Nguyên. Oanh! Trong một cái chớp mắt tiếp theo, một luồng sáng màu vàng bàng bạc phun trào, một luồng uy áp lan tràn. Ba động nguyên khí kia đã đạt đến cấp độ 100 tỷ! Chu Nguyên không để ý đến tiếng gào thét như sấm rền của Kim Lam, ngược lại là hai mắt theo thời gian dần trôi qua mà dần khép lại.

Trong một cái chớp mắt tiếp theo, từ trên đỉnh đầu của hắn có một luồng nguyên khí màu bạch kim phóng lên tận trời. Ở thời khắc này, toàn bộ chân trời tựa như là đều biến thành màu bạch kim. Rống! Nguyên khí màu bạch kim hóa thành một đại dương lớn, trong đó có tiếng long ngâm cổ lão vang vọng. Trong lúc mơ hồ, dường như có hình bóng của một con Cự Long du đãng ở trong đó. Chu Nguyên chậm rãi nâng hai tay lên, chỉ thấy hải dương nguyên khí kia cuồn cuộn chấn động.

Sau một lát, giữa trời đất có xuất hiện biến hóa. Tựa hồ là một loại sóng âm đặc thù vang lên, khi sóng âm chấn động thì thiên địa nguyên khí cũng tùy theo đó mà sôi trào. Hải dương nguyên khí trên đỉnh đầu Chu Nguyên dần dần biến mất, sau một khắc, hình như có một vật chậm rãi đáp xuống.

Vô số ánh mắt tập trung nhìn lại. Chỉ thấy đó lại là một cái chuông lớn màu bạch kim. Bên ngoài cái chuông lớn kia tựa như là có long ảnh thần bí quấn quanh, ở phía trên kia có khắc vô số Nguyên văn cổ lão mà tối nghĩa. Chuông lớn đáp xuống, Chu Nguyên vác nó lên vai, sau đó điều chỉnh miệng chuông kia về chỗ phương vị của Kim Lam ở xa xa. Lúc này, trông Chu Nguyên giống như là đang khiêng một khẩu đại pháo vậy. Khóe miệng của hắn vào lúc này khẽ nhếch lên tạo thành một nụ cười tươi. Tại sao muốn nói để Kim Lam này đón hắn một chiêu, chỉ là bởi vì một chiêu này của hắn cần thời gian chuẩn bị quá dài.

- Bia ngắm bằng hữu, ngươi chuẩn bị xong chưa?

Chu Nguyên nhẹ nhàng cười một tiếng, chỗ sâu miệng chuông đen nhánh có quầng sáng kinh khủng hội tụ.

Sau một khắc, một luồng sóng âm kinh khủng đột nhiên phun trào.

- Thiên Long Kim Chung Ngâm!

Rống!

Đại âm hi thanh (tiếng lớn đến mức không nghe thấy được gì nữa)! Mà cũng chính là tại một cái chớp mắt này, vảy trên toàn thân của Kim Lam đều bỗng nhiên dựng thẳng đứng lên, bởi vì hắn cảm thấy một luồng khí tức tử vong giống như thủy triều vọt tới. Ở phía dưới kia, sắc mặt của vô số cường giả Kim Nghê tộc cũng lập tức biến đổi.

Bình Luận (0)
Comment