Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1387 - Chương 1386: Tổ Hồn Thụ (2)

Chưa xác định
Chương 1386: Tổ Hồn Thụ (2)

Nghe vậy, sắc mặt của Kim Trọng cũng hơi biến đổi, ánh mắt mang theo sự kiêng kỵ nồng đậm khóa chặt Khương Bạt kia, đồng thời biểu cảm trở nên lạnh lùng, trên trán của mấy vị cường giả Kim Nghê tộc đang đứng ở bên cạnh hắn cũng ẩn ẩn đổ mồ hôi lạnh.

Dù sao ở trong Vạn Thú Thiên, bất kể là Khương Bạt này hay là Khương Hồng Anh kia, danh khí đều vượt xa bọn họ. Nếu như hiện nay thật sự là khai chiến ở chỗ này, chỉ sợ bên phía bọn họ cũng không chiếm được chỗ tốt gì.

Giữa không trung, ánh mắt của Thôn Thôn bễ nghễ nhìn chằm chằm vào Khương Bạt kia, trên mặt thú dường như có chút đùa cợt, mà uy áp phát ra từ trong cơ thể của nó cũng càng ngày càng kinh khủng khiến cho hư không ở phụ cận đều vào lúc này bắt đầu rung động dữ dội. Hiển nhiên đây là điềm báo muốn trực tiếp động thủ. Ánh mắt lăng lệ của Khương Hồng Anh nhanh chóng khóa chặt Chu Nguyên, nàng quay sang, nói với Khương Bạt:

- Bạt thúc hãy ngăn Tổ Thao lại, ta sẽ đến thử một chút xem kẻ ngoại lai kia có bản lĩnh gì?

Khương Bạt cười nhạt nói:

- Ta hẳn là có thể giúp cháu ngăn chặn Tổ Thao trong thời gian một nén nhang.

- Đầy đủ rồi.

Khương Hồng Anh kiêu ngạo nói.

Tuy rằng bây giờ, ở trong Chư Thiên, danh khí của Chu Nguyên ở trước mắt kia cũng không nhỏ, nhưng nghe nói kẻ này mới đột phá Nguyên Anh Cảnh được chừng nửa năm, chắc hẳn cũng chưa quen thuộc với tầng thứ chiến đấu này.

Mặc dù, thông qua một đòn thăm dò lúc trước, nàng biết được sức chiến đấu của Chu Nguyên hoàn toàn chính xác không tầm thường, nhưng Khương Hồng Anh lại có niềm tin tuyệt đối đối với thực lực của bản thân. Ở trong lĩnh vực Nguyên Anh Cảnh này, Chu Nguyên này muốn trổ hết tài năng, chỉ sợ còn cần phải tu luyện một chút thời gian mới được! Tối thiểu nhất hiện tại thì hắn không có tư cách! Khương Hồng Anh nắm chặt bàn tay lại, chỉ thấy một thanh Trường Thương bọc vảy rồng thoáng hiện, khí thế đột nhiên kéo lên, sau đó ánh mắt sáng rực mà tràn đầy khiêu khích nhìn về phía Chu Nguyên.

- Đánh với ta một trận, nếu như ngươi có thể thắng ta thì ta sẽ không truy cứu chuyện của Khương Kim Lân nữa.

Chu Nguyên thản nhiên nói:

- Đầu tiên ta phải nói cho cô biết. Đối với chuyện Khương Kim Lân chiến tử, ta cảm thấy thật đáng tiếc, nhưng ta cũng không tính toán phụ trách việc này. Chỉ có điều ta nói những lời này cũng không phải là có ý cự tuyệt cô, bởi vì ta cũng cảm thấy rất hứng thú đối với đề nghị của cô.

Hắn nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra hàm răng trắng. - Ta cảm thấy nữ nhân như cô hoàn toàn chính xác chính là thích ăn đòn!

Trên bình đài hình mâm tròn, không ít cường giả các tộc đều có chút trợn mắt há hốc mồm nhìn qua Chu Nguyên, ai cũng không nghĩ tới hắn sẽ ngay thẳng như thế.

Dù sao, ở trong Vạn Thú Thiên này, người nào không biết Khương Hồng Anh của Huyền Long tộc là người có tính tình nóng nảy, lại không thèm giảng đạo lý. Cũng có rất nhiều người muốn giáo huấn nàng nhưng không có đủ năng lực.

Vậy mà hiện tại Chu Nguyên nói thẳng ra, Mẫu Bạo Long này không nổi điên lên mới là lạ. Quả nhiên, khi Chu Nguyên vừa dứt lời, biểu cảm trên gương mặt của Khương Hồng Anh kia lập tức càng trở nên lạnh lùng hơn, một đôi mắt hẹp dài hiện ra hung quang khóa chặt Chu Nguyên. Từ trong cơ thể, một luồng sát khí bộc phát ra.

- Rất tốt, hi vọng chờ đến khi ta đánh nát miệng ngươi thì ngươi còn có thể nói ra được những lời này! Khương Hồng Anh cười giận dữ một tiếng, trong một cái chớp mắt tiếp theo, nguyên khí kinh khủng ầm vang bộc phát, nàng định mạnh mẽ ra tay. Mà giữa không trung, Thôn Thôn cũng phát ra tiếng gầm gừ, uy áp bao phủ trời đất.

-

- Áo bào trên người Khương Bạt ay phất phới, hai con ngươi cũng theo thời gian dần trôi qua mà dần hóa thành màu vàng, thân thể bay lên không, chuẩn bị đối đầu với Thôn Thôn đang nổi giận. Chỉ có điều, cũng đúng lúc khi hai bên giương cung bạt kiếm đến sắp sửa động thủ thì trong trời đất này, đột nhiên có một âm thanh lớn vang vọng. Tựa như là đại địa chấn động, xé rách. Tất cả mọi người đều ngây ra trong chốc lát, sau đó cùng đưa ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía chỗ âm thanh lớn truyền đến kia.

Ngay sau đó, bọn họ nhìn thấy, ở trong dãy núi xa xôi kia, mặt đất nứt ra, một gốc cổ thụ khổng lồ giống như có thể che khuất bầu trời chậm rãi dâng lên, lấy cổ thụ làm trung tâm, một quầng sáng hiện ra, bao trùm vùng thế giới kia. Trong lúc mơ hồ, mọi người tựa hồ là có thể ở trên cổ thụ kia có treo thứ gì đó tựa như một loại trái cây thần bí.

Trên bệ đá hình tròn kia, vào lúc này, tiếng gió tựa như là đều ngưng trệ. Ngay cả mấy người sắp động thủ như Khương Hồng Anh, Khương Bạt đều nhìn qua phương hướng xuất hiện cổ thụ che trời kia, đồng tử hơi co lại.

Sự ngưng trệ này cứ thế kéo dài mấy giây, ngay sau đó chính là có từng giọng nói cuồng hỉ không gì sánh được vang lên ở trên bệ đá này.

- Cái đó là...

- Tổ Hồn Thụ ngưng kết Tổ Hồn Quả?!!

Cổ thụ khổng lồ xuất hiện ở phía chân trời xa xôi, cho dù là cách bên ngoài cách bình đài như mâm tròn kia tận mấy vạn dặm thì cũng có thể cảm ứng được rõ ràng nguyên khí biến động do nó mang đến. Trên tán cây của cổ thụ có quầng sáng huyền diệu nở rộ, nhộn nhạo trông rất thần kỳ. Bầu không khí nguyên bản giương cung bạt kiếm trên bình đài như mâm tròn kia lập tức bị cảnh tượng kia phá hủy đến không còn sót lại chút gì. Mà ba chữ Tổ Hồn Thụ xuất hiện cũng làm cho ánh mắt của mọi người đột nhiên trở nên nóng bỏng. Phía trên Tổ Hồn Thụ cổ lão khổng lồ như vậy tất nhiên đã dựng dục ra Tổ Hồn Quả, mà đối với mọi người ở đây, Tổ Hồn Quả không thể nghi ngờ là có lực hấp dẫn thật lớn. Bởi vì ngoại trừ một ít chủng tộc đặc thù thì Nguyên thú xưa nay đều coi trọng tu luyện thân thể, ít chú trọn tu luyện thần hồn, thậm chí là có một số còn không thèm tu luyện, việc này khiến cho thần hồn cũng được xem như chỗ nhược điểm của Nguyên thú. Mà đối với bọn họ, Tổ Hồn Quả chính là cơ duyên hiếm thấy, bởi vì đây là một trong số ít những bảo vật có thể lớn mạnh thần hồn trong trời đất này. Nếu như có thể luyện hóa Tổ Hồn Quả, tăng cường thần hồn, tự nhiên có thể đền bù nhược điểm. Khi đó, lúc chiến đấu cùng người khác thì là có thể chiếm được mấy phần ưu thế. Ở trong rất nhiều ánh mắt mừng như điên, Khương Bạt kia là người đầu tiên lấy lại tinh thần, hắn lập tức thu liễm nguyên khí phun trào quanh thân, thân hình xuất hiện ở bên cạnh Khương Hồng Anh:

- Đi mau, Tổ Hồn Thụ xuất hiện, tất có cơ duyên!

Nghe vậy, Khương Hồng Anh cũng gật gật đầu. Sau đó, nàng chợt liếc mắt nhìn Chu Nguyên một chút, rồi cũng không nói thêm gì nữa, bóng người hóa thành một vệt sáng cùng Khương Bạt nhanh chóng bay về phương hướng Tổ Hồn Thụ vừa xuất hiện kia. Bởi vì nàng biết nếu hai bên tiếp tục chiến đấuthì cũng không thể kết thúc nhanh được.

Nhưng hiện tại, Tổ Hồn Thụ kia xuất hiện, chỉ sợ bên phía Chu Nguyên cũng sẽ không từ bỏ, cho nên đến lúc đó chân chính va chạm là điều không thể tránh được. Chuyện này cũng phù hợp với tâm ý của nàng. Dù sao hiện tại nhằm vào Chu Nguyên chỉ có thể coi là một chút ân oán cá nhân của nàng, những người khác có lẽ sẽ giúp nàng nhưng trong lòng hẳn là không thoải mái.

Nhưng nếu như có Tổ Hồn Quả dụ hoặc ở phía trước, Chu Nguyên còn muốn đến tranh đoạt, vậy coi như là tranh đấu cùng toàn bộ Huyền Long tộc, đến lúc đó, những người khác cũng sẽ không nương tay.

Bình Luận (0)
Comment