Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1389 - Chương 1388: Phân Phá (1)

Chưa xác định
Chương 1388: Phân phá (1)

Trên tán cây của Tổ Hồn Thụ hết thảy treo mười chín quầng sáng, nói cách khác, có mười chín trái Tổ Hồn Quả đã thành thục. Chu Nguyên có chút trông mà thèm, nếu như có thể toàn bộ nuốt mười chín trái Tổ Hồn Quả này, hắn cảm giác cảnh giới thần hồn của hắn sẽ tăng lên với mức độ không nhỏ.

Nhưng hắn minh bạch, độc chiếm là chuyện không có khả năng xảy ra. Bây giờ nơi này đã hội tụ vô số cường giả của các tộc trong Vạn Thú Thiên, trong đó còn có đội ngũ của Huyền Long tộc do Khương Hồng Anh, Khương Bạt cầm đầu, nếu như hắn độc chiếm nơi này, tất nhiên sẽ khiến cho nhiều người tức giận.

Loại phản kháng kia, bằng hắn cùng Thôn Thôn thì chỉ sợ là cũng không chịu nổi. Trên đỉnh đầu, Thôn Thôn đột nhiên vỗ vỗ đầu của Chu Nguyên, có ý niệm truyền đến:

- Chu Nguyên, lấy mười trái Tổ Hồn Quả, có kinh hỉ!

Chu Nguyên khẽ giật mình, kinh ngạc nói:

- Có ý tứ gì? Thôn Thôn lại cũng không có nhiều lời, chỉ là truyền đến ý niệm cao thâm mạt trắc:

- Đến lúc đó ngươi sẽ biết.

Phía sau văn tự do ý niệm hóa thành kia còn có biểu lộ thần bí mà đắc ý kia của Thôn Thôn. Chu Nguyên có chút im lặng, chợt nhíu mày:

- Mười trái sao? Độ khó cũng quá cao rồi.

Ở đây tổng cộng cũng chỉ có mười chín trái Tổ Hồn Quả thành thục, hắn cảm thấy e rằng ngay cả đám người Khương Bạt, Khương Hồng Anh cũng không dám có loại khẩu vị này. Dù sao thực lực của đội ngũ bọn họ đích xác là rất mạnh, nhưng nếu như không cho người khác chừa chút nước canh thì bọn họ chỉ sợ cũng đừng nghĩ thuận lợi lấy xuống trái cây.

- Trước tận lực nhìn xem có thể lấy được bao nhiêu đi.

Chu Nguyên còn tính là tỉnh táo, cũng không có bị Thôn Thôn dẫn dụ khiến cho váng đầu. Thôn Thôn ngáp, cũng không có thúc giục. Nó cũng chính là nhắc nhở một chút, nếu như có thể thành công thì tự nhiên là tốt nhất, nếu như không được thì cũng chẳng sao.

Rống!

Mà cũng chính là vào lúc này, trong khi Chu Nguyên cùng Thôn Thôn đang giao lưu thì ở phía chân trời nơi xa kia, đột nhiên có tiếng hổ gầm tràn ngập khí tức hung sát vang lên. Trong một sát na này, toàn bộ thiên địa giống như là đều bị tiếng hổ gầm kia làm lu mờ. Nghe được tiếng hổ gầm này, sắc mặt của đông đảo cường giả ở đây cũng hơi đổi.

- Đây là... Hám Địa Thần Hổ tộc!

Chu Nguyên cũng ngẩng đầu nhìn nơi xa, chỉ thấy nơi đó có mấy bóng người phá không bay tới, cuối cùng tựa như thiên thạch rơi ầm ầm trong khu vực gần chỗ Tổ Hồn Thụ, khiến cho đất rung núi chuyển. - Ha ha ha. Thật là náo nhiệt! Không nghĩ tới ở bên này lại có cơ duyên bực này.

Sau khi mấy tên cường giả Hám Địa Thần Hổ tộc kia đáp xuống, một tiếng cười to giống như là sấm rền cũng vang lên. Đám người nhìn lại, chỉ thấy vị trí dẫn đầu kia, có một nam tử khôi ngô cởi trần, trên người hiện đầy những vết thương dữ tợn, trong đôi mắt hổ tràn ngập khí tức hung sát, hiển nhiên đây là một con hung thú tuyệt thế.

- Là Mông Sùng của Hám Địa Thần Hổ tộc.

- Lại là một kẻ khó chơi! Hazz! Bọn họ đã đến nơi đây thì e rằng Tổ Hồn Quả này sẽ bị phân đi không ít.

- ...

Ở trong những tiếng bàn luận xôn xao kia, nam tử khôi ngô tên là Mông Sùng kia nhếch miệng cười một tiếng, hàm răng trắng hiện ra hàn quang. Đôi mắt hổ của hắn trước tiên nhìn về phía đội ngũ của Huyền Long tộc. Mà khi hắn nhìn thấy hai người Khương Hồng Anh cùng Khương Bạt lúc, cặp lông mày thô dày cũng khẽ nhíu lại, trong lòng thầm mắng một tiếng không may. Dù sao hắn là biết được sự lợi hại của Khương Hồng Anh cùng Khương Bạt, có bọn họ ở nơi này thì chỉ sợ đầu to là không tới phiên hắn hưởng. Sau đó, hắn lại nhìn thấy đội ngũ của Kim Nghê tộc do Chu Nguyên cầm đầu ở bên này. Ánh mắt của hắn dừng lại ở chỗ Chu Nguyên cùng Thôn Thôn trên đỉnh đầu hắn mấy giây, sau đó chậm rãi thu về.

- Mông Sùng, cái mũi này của ngươi đúng thật sự là rất linh mẫn đấy.

Khương Hồng Anh cũng nhìn Mông Sùng, thản nhiên nói. Mông Sùng bĩu môi, không để ý đến nàng.

- Mông Sùng, ta ngược lại có cái đề nghị, Hám Địa Thần Hổ tộc các ngươi liên thủ cùng chúng ta, trước tiên có thể khu trừ phe thứ ba. Đến lúc đó hai bên hưởng dụng phần to, dù sao hai bên phân chia hẳn là sẽ tốt hơn so với ba bên phân chia chứ?

Khương Hồng Anh cũng không thèm để ý đến thái độ cuả Mông Sùng, chỉ là đột nhiên nói. Lời này vừa vang lên, trên mặt của đám mấy người Kim Trọng nhất thời lộ vẻ tức giận, bây giờ ở đây ba đội ngũ mạnh mẽ nhất chính là Huyền Long tộc, Hám Địa Thần Hổ tộc cùng Kim Nghê tộc bọn họ.

Ba bên bọn họ không thể nghi ngờ có tư cách phân chia nhiều chỗ tốt nhất. Thế mà hiện giờ Khương Hồng Anh này lại muốn liên thủ với Hám Địa Thần Hổ tộc để khu trục bọn họ sao? Nghe được câu nói này của Khương Hồng Anh, ánh mắt của Mông Sùng kia lập tức lóe lên, mà mấy tên cường giả Hám Địa Thần Hổ tộc đứng ở sau lưng hắn thì là có chút ý động. Hiện tại, trong những thế lực ở đây, nhìn qua thì đội ngũ của Huyền Long tộc không thể nghi ngờ là có thực lực mạnh nhất, nếu như có thể liên thủ thì đúng là có chỗ tốt đối với bọn họ.

Mà đội ngũ của các tộc khác ở chung quanh thì là thờ ơ lạnh nhạt. Hiện tại, trong lòng bọn họ hẳn là đang ước gì ba đội ngũ mạnh nhất này sống mái với nhau trước, bởi vì chỉ có như vậy thì bọn họ mới có thể đục nước béo cò. Chỉ có điều, ngoài dự liệu của mọi người chính là sau khi trầm mặc mấy giây, Mông Sùng kia lại nhếch miệng cười nói:

- Khương Hồng Anh, mấy chuyện ân oán tình thù của các ngươi rắc rối lắm, lão tử cũng không có hứng thú tham dự, cũng đừng nghĩ biến lão tử thành tay chân giúp các ngươi.

Hắn duỗi bốn cái ngón tay ra:

- Ở nơi này có tổng cộng 19 trái Tổ Hồn Quả, ta chỉ cần bốn trái, mặt khác tùy cho các ngươi tranh.

Bốn đối với mười chín không coi là nhiều, nhưng cũng không hề ít, Mông Sùng này nhìn như thô kệch nhưng tâm tư hiển nhiên là đặc biệt tinh tế, tỉ mỉ, bởi vì con số này sẽ không khiến cho những người khác quá bất mãn hay tranh luận nhiều. Mà rất nhiều cường giả đang vây xem thì là có chút thất vọng, không ngờ Mông Sùng này vậy mà lại cự tuyệt. Gia hỏa này nhìn qua rất ngờ nghệch, kì thực rất cẩn thận. Khương Hồng Anh cũng hừ lạnh một tiếng, con hổ ngốc này đúng là thật không ngốc.

Mắc dù mưu đồ thất bại nhưng Khương Hồng Anh cũng không có quá mức để ý, nàng lạnh lẽo nhìn Chu Nguyên một chút, sau đó tiến lên một bước, cong ngón búng ra, chính là có nguyên khí bàng bạc gào thét lao ra, lập tức bao phủ một phần tán cây của Tổ Hồn Thụ. Mà trong phần tán cây kia có bảy quầng sáng chói lọi, hiển nhiên trong đó có bảy trái Tổ Hồn Quả thành thục.

Bình Luận (0)
Comment