- Bảy trái Tổ Hồn Quả này thuộc về Huyền Long tộc ta, nếu như người nào có ý kiến thì cứ việc dựa theo quy củ của Vạn Thú Thiên ta, ra tay là được!
Giọng nói lạnh lùng của Khương Hồng Anh vang vọng, tuy là nữ tử nhưng sát khí kia lại không hề thua kém bất luận kẻ nào ở đây. Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, nhưng ánh mắt cuả cường giả các tộc đều lấp lóe. Ở trong Vạn Thú Thiên này, nếu như gặp thiên tài địa bảo mà ngươi cảm thấy bản thân có thực lực, vậy thì cứ việc đi chiếm đi đoạt, nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi có năng lực chống đỡ được vây công, giải quyết chướng ngại. Hiện tại, ở nơi này, có lẽ nếu một đội ngũ đơn độc nào đó thì hoàn toàn đánh không lại Huyền Long tộc bên này, nhưng nếu như thật muốn liên thủ, vậy vẫn như cũ đủ để tạo thành uy hiếp đối với người sau.
Chỉ có điều bây giờ đúng là không có người nào ra tay, bởi vì Khương Hồng Anh cũng coi là thông minh, tuy rằng bảy trái cũng là một con số không nhỏ, nhưng tốt xấu còn thừa lại một chút. Mà sau khi Khương Hồng Anh phong tỏa, thu hoạch Tổ Hồn Quả thì Mông Sùng kia cũng ra tay, trực tiếp lấy nguyên khí phân định một phần tán cây có bốn trái Tổ Hồn Quả, sau đó trực tiếp mang người trong đội ngũ của Hám Địa Thần Hổ tộc bay lên không trung và ngồi xếp bằng trên bầu trời.
Thế là Tổ Hồn Thụ này liền chỉ còn lại có tám trái Tổ Hồn Quả. Từng ánh mắt nhìn về phía đội ngũ Kim Nghê tộc do Chu Nguyên cầm đầu. Khương Hồng Anh kia cũng nhìn về phía hắn với ánh mắt đùa cợt. Nàng đúng là muốn nhìn một chút xem lá gan cùng khẩu vị của Chu Nguyên này lớn đến bao nhiêu. Mà ở trong ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, Chu Nguyên mặt không biểu tình, vung tay lên, nguyên khí bốc lên, bao phủ một phần tán cây, giọng nói lạnh nhạt vang lên:
- Chỗ này có năm trái Tổ Hồn Quả này, cho nên chúng ta muốn thu hoạch ở đây.
Chiêu này của hắn đúng là cũng làm cho một số người thoáng thở dài một hơi, bởi vì Chu Nguyên còn để lại ba trái, điều này nói rõ bọn họ vẫn còn có khả năng tranh đoạt.
- Hứ.
Mà Khương Hồng Anh lại là bĩu môi, có chút thất vọng.
Nàng nguyên bản là lưu lại một cái hố, nếu như dã tâm của Chu Nguyên này thật là lớn đến mức muốn ăn hết tất cả số Tổ Hồn Quả còn lại, vậy tất nhiên là sẽ khiến nhiều người tức giận. Đến lúc đó nàng lại ra tay trợ giúp một phen, hẳn là có thể đuổi mấy người Chu Nguyên đi.
Nhưng không ngờ tên này cũng có chút tỉnh táo, chỉ là ăn năm trái, còn để lại ba trái phân tán sự chú ý của cường giả các tộc. Chỉ có điều tuy rằng có hơi thất vọng, nhưng Khương Hồng Anh cũng chưa quá mức để ý, bởi vì hiện tại trận tranh đoạt ở nơi này cũng chỉ là vừa mới bắt đầu mà thôi, nàng hiểu quá rõ về những cường giả trong Vạn Thú Thiên này, một khi ba trái Tổ Hồn Quả còn lại kia bị người cướp đi thì những người này tất nhiên sẽ đưa mắt nhìn sang bọn họ.
Mà đến lúc đó liền phải nhìn sức mạnh chân chính của mỗi bên. Thủ được vậy dĩ nhiên có tư cách hưởng dụng cơ duyên, thủ không được vậy thì xin lỗi nhé, cơ duyên nơi này chỉ sợ cũng không có nhiều quan hệ với các ngươi nữa đâu. Đây chính là quy tắc của Vạn Thú Thiên, nắm đấm lớn mới là đạo lí quyết định, không cần biết ngươi có thân phận gì thì cũng thế, cho dù là Huyền Long tộc cũng không thay đổi được gì. Mà theo kết quả phân phối được quyết định, Chu Nguyên cũng dẫn mấy người Kim Trọng đứng lơ lửng giữa không trung, bảo hộ khu vực bọn họ đã tuyển định này ở hậu phương. Đội ngũ ba bên tự khóa chặt mục tiêu của mình, mà đông đảo cường giả của các tộc khác thì là đưa ánh mắt nhìn về phía ba trái Tổ Hồn Quả còn vô chủ kia. Sau mấy giây yên lặng, từng luồng nguyên khí cuồng bạo đột nhiên bộc phát. Sát khí phóng lên tận trời, lập tức tràn ngập dưới Tổ Hồn Thụ này. Trận chém giết tranh đoạt cơ duyên này cuối cùng là đã triển khai.
Uỳnh!
Từng luồng sóng nguyên khí cường hãn mà cuồng bạo cơ hồ là trong khoảnh khắc bộc phát ra ở khu vực chung quanh Tổ Hồn Thụ này. Rất nhiều bóng người mãnh liệt bắn ra, mục tiêu chính là thẳng đến ba trái Tổ Hồn Quả hãy còn vô chủ cuối cùng kia.
Chỉ có điều người cướp đoạt quá nhiều, dẫn đến việc đi được nửa đường thì đã bị rất nhiều người công kích. Thế là trong một cái chớp mắt tiếp theo, tiếng gào thét tràn đầy hung hãn vang lên, từng bóng người trong nháy mắt bành trướng, biến thành từng con cự thú sát khí kinh người. Ở giữa không trung, chúng quấn lấy nhau, chém giết cùng một chỗ. Sát khí cuồn cuộn lập tức khiến cho sắc trời đều trở nên u ám. Trên không trung, mây đen tràn ngập, tầng tầng lớp lớp. Chu Nguyên cầm đầu mấy người Kim Trọng, phong tỏa đường đi đến chỗ tán cây bọn họ đã chọn kia.
Vào lúc này, bọn họ đều đã thôi động nguyên khí đến cực hạn, con mắt chăm chú tập trung vào trong cục diện hỗn loạn kia, lúc nào cũng duy trì đề phòng, chuẩn bị sẵn sàng cho chiến đấu. Tuy rằng bàn về thực lực đơn độc thì có lẽ những đội ngũ khác cũng không quá mạnh mẽ, nhưng không chịu nổi số lượng của bọn họ nhiều.
Nếu như bọn họ có thể hoàn toàn ngưng tụ thì nói thật ra, trừ phi đội ngũ của ba đại tộc ở đây liên thủ, bằng không thì sợ rằng đều không chịu được. Nhưng cũng may chính là những người này không cùng một ý, các đội ngũ cũng năm bè bảy mảng, nếu quả thật có thể ngưng tụ dễ dàng như vậy thì vụn cát cũng không phải là vụn cát rồi.
Ầm!
Trận chém giết hỗn loạn đang diễn ra vô cùng kịch liệt. Mà loại cục diện hỗn loạn này cũng theo thời gian dần trôi qua mà dần có một chút biến hóa, trong đó chung quy là có một chút nhân vật lợi hại đã bộc lộ thực lực.
Vào lúc này, ánh mắt của Chu Nguyên cũng đã khóa chặt một bóng người. Đó là một nam tử có thân thể cường tráng như tháp sắt, làn da toàn thân của người này tản ra quang trạch như là bạch ngọc, trong lúc giơ tay nhấc chân đều biểu hiện ra sức mạnh của thân thể cực kì khủng bố, ngay cả hư không đều bị nắm đấm của hắn đánh vỡ nát. Lúc trước, người này bị mấy cường giả vây công, nhưng lại bị một quyền của hắn trực tiếp đánh cho toàn bộ thổ huyết bay ngược ra ngoài.
- Chu Nguyên Nguyên lão, người này tên là Lương Tranh, chính là người của Bạch Ngọc Tượng tộc, danh xưng lực có thể bạt núi. Trong hàng ngũ Nguyên thú thất phẩm ở Vạn Thú Thiên này, Lương Tranh này cũng có danh tiếng không nhỏ.
Ở một bên, nhìn thấy ánh mắt của Chu Nguyên đang tập trung chú ý vào Lương Tranh, Kim Trọng lập tức thức thời mở miệng nói.