Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1391 - Chương 1390: Hỗn Chiến

Chưa xác định
Chương 1390: Hỗn chiến

Chu Nguyên nhẹ nhàng gật đầu, Vạn Thú Thiên này không có bảng xếp hạng chiến lực của các cảnh giới giống như là ở Hỗn Nguyên Thiên kia, có lẽ nguyên nhân chủ yếu là chủng tộc Nguyên thú hiếu chiến, ai cũng không phục ai. Nếu như có một cái bảng xếp hạng như vậy thì chỉ sợ vì thứ tự xếp hạng sẽ có vô số trận chém giết diễn ra và kéo theo đó là vô số phiền phức. Cho nên dưới loại tình huống này, Vạn Thú Thiên cũng không thiếu hạng người tàng long ngọa hổ, nhìn như xa lạ nhưng thực lực lại cực kỳ mạnh mẽ.

Hiện tại, ở nơi này, Lương Tranh chỉ là một trong những người bộc lộ tài năng mà thôi. Ở những khu vực hỗn chiến khác cũng có được nhân vật lợi hại triển lộ bản lĩnh. Chỉ có điều, theo Chu Nguyên thấy thì Lương Tranh này chỉ sợ có năng lực đoạt được một trái Tổ Hồn Quả.

- Đều chuẩn bị sẵn sàng đi.

Chu Nguyên nhắc nhở mấy người Kim Trọng một tiếng. Tuy rằng hiện tại, ở chỗ bọn họ trấn giữ này còn tính là bình tĩnh, không người nào dám xông bừa.

Nhưng Chu Nguyên biết đây chỉ là tạm thời mà thôi. Chờ đến ba trái Tổ Hồn Quả kia bị đoạt lấy, như vậy tiếp đó, những người tay không mà về kia tất nhiên sẽ chuyển hướng, đưa ánh mắt tham lam về phía bọn họ.

Đến lúc đó, tranh đấu là điều không thể tránh được. Nghe vậy, mấy người Kim Trọng cũng ngưng trọng gật gật đầu. Mà khi mấy người Chu Nguyên vẫn còn đang nhìn chăm chú vào chiến trường hỗn loạn thì chỗ đội ngũ của Khương Hồng Anh và Mông Sùng kia, mọi người cũng đang ở vào trong trạng thái đề phòng. Hỗn chiến tiếp tục kéo dài mà huyết tinh chi khí cũng theo thời gian dần trôi qua mà dần tràn ngập khắp khu vực xung quanh Tổ Hồn Thụ này.

Mặt đất đã biến thành màu đỏ, đó là bị máu tươi nhiễm. Ước chừng sau một nén nhang, ba trái Tổ Hồn Quả vô chủ rốt cục đã xác định được chủ nhân. Chính như Chu Nguyên sở liệu, Lương Tranh kia đoạt được một trái, hai trái Tổ Hồn Quả khác cũng bị hai vị mãnh nhân giết ra từ trong chiến trường hỗn loạn kia chiếm đoạt. Mà sau khi ba trái Tổ Hồn Quả này bị người cướp đi, chiến trường nguyên bản hỗn loạn, cuồng bạo lập tức trở nên an tĩnh lại. Rất nhiều cường giả các tộc toàn thân đẫm máu, khí tức hung sát tràn ngập.

Cảnh tượng này lại phối hợp bầu không khí an tĩnh kia, quả thực là có chút quỷ dị. Trong yên tĩnh, theo thời gian dần trôi qua từng ánh mắt cũng dần nhìn về phía khu vực bị đội ngũ của ba tộc chiếm lấy, nơi đó từng trái từng trái Tổ Hồn Quả lóe sáng, tản ra lực hấp dẫn lớn lao, khiến cho trong những ánh mắt kia dần dần có biểu cảm tham lam hiện lên. Ẩn ẩn có bạo động xuất hiện. Đồng thời có ba động nguyên khí mịt mờ dập dờn hiện lên, đó là sóng khí tức của pháp thuật truyền âm mật nhập.

Hiển nhiên, cường giả các tộc ở đây đang âm thầm giao lưu. Mà loại sóng ngầm cuồn cuộn này tiếp tục diễn ra đến một lát sau, rốt cục có một chút động tĩnh truyền ra. Chỉ thấy có từng bóng người bắt đầu hành động, cuối cùng theo thời gian dần trôi qua mà dần hội tụ đến đằng sau ba bóng người, tạo thành từng nhánh đội ngũ có khí thế cực kỳ cường hãn.

Mà ba bóng người dẫn đầu kia đương nhiên chính là người lúc trước đoạt được ba trái Tổ Hồn Quả vô chủ. Hiển nhiên, lúc trước trong hỗn chiến, bọn họ thể hiện ra thực lực cũng chinh phục những người khác, cho nên đống vụn cát này mới bởi vì bọn họ mà có một chút dấu hiệu ngưng tụ. Chỉ có điều cũng may chính là cũng không phải tất cả mọi người đều hành động.

Trong đó có một ít người sau khi nhìn thấy chiến trận này đã bắt đầu âm thầm lui lại. Bởi vì nhìn là biết ba đội ngũ tạm thời tụ lại này hẳn là sẽ đi khiêu chiến đội ngũ của ba đại tộc kia. Đây tất nhiên sẽ là một trận tranh đấu thảm liệt, bọn họ không muốn liên lụy đi vào.

Ba phe nhân mã phân biệt rõ ràng đứng ở phía dưới Tổ Hồn Thụ, bọn họ cũng không có dấu hiệu gì là muốn liên hợp, chỉ là hơi chút giao lưu để xác định tốt mục tiêu của mình. Vào lúc này, bầu không khí phía dưới Tổ Hồn Thụ có chút ngưng trệ. Loại tư thế bão tố sắp vọt tới kia làm cho người ta có cảm giác không thở nổi. Chỉ có điều cuối cùng, chuyện nên tới vẫn là tới Sau một khắc, ba đội ngũ đồng thời hành động, từng bóng người bay lên không trung, nguyên khí cuồng bạo bộc phát ra. Trong lúc mơ hồ giống như là có rất nhiều tiếng gào thét quanh quẩn trong hư không. Từng con cự thú đạp trên không trung, bóng ma bao trùm đại địa.

- Động thủ!

Nương theo lấy một tiếng quát trầm thấp vang lên, lập tức có nguyên khí gào thét bộc phát ra, hư ảnh từng con cự thú kia lập tức mãnh liệt bắn ra. - Giết!

Biểu cảm trên gương mặt của Khương Hồng Anh cực kỳ băng lãnh, sát ý trong đôi mắt ngưng tụ, nàng lạnh lùng nhìn qua hư ảnh mấy chục con cự thú đang mãnh liệt bắn đến kia rồi quát một tiếng chói tai. Sau đó nàng dẫn đầu đạp không bay ra, trường thương trong tay như hồng, cuốn theo sức mạnh bàng bạc, bắn về phía những hạng người vô tri dám khiêu khích Huyền Long tộc bọn họ kia.

Ở một chỗ khác, nhìn qua một chi đội ngũ đang bay về phía mình, trên mặt Mông Sùng của Hám Địa Thần Hổ tộc kia cũng lộ sát khí. Nhân số của đối phương là nhiều hơn bọn họ đến gần 10 lần, tuy rằng đại đa số đều là mấy kẻ pháo hôi, gia nhập cho đủ số, nhưng số lượng khổng lồ kia vẫn như cũ là đủ để tạo thành uy hiếp cực lớn đối với bọn họ.

- Rống!

Mông Sùng bước ra một bước. Một tiếng hổ gầm kinh thiên động địa bộc phát ra.

Mông Sùng há mồm phun ra một vệt sáng màu đỏ tươi, vệt sáng đáp xuống trên tay hắn hóa thành hai thanh cự phủ.

- Dám đụng đến đồ vật của Hám Địa Thần Hổ tộc ta, các ngươi cũng không sợ mình không còn mạng để tiêu thụ hay sao?!

Mông Sùng nhe răng cười, cầm trong tay hai thanh cự phủ, trên thân thể có lông hổ màu đen sẫm mọc ra, tựa như là những lưỡi đao gai nhọn. Sau đó hắn chính là dẫn theo những cường giả Thần Hổ tộc kia nghênh đón đám người đang đánh tới kia.

Cùng lúc đó, Chu Nguyên cũng đang nhìn qua một chi đội ngũ với nhân số khổng lồ đang bay về phía mình. Mà người đầu lĩnh kia không ngờ lại chính là Lương Tranh của Bạch Ngọc Tượng tộc kia. Chỉ có điều Lương Tranh kia cũng không có ra tay, mà là đưa ánh mắt đánh giá mấy người Chu Nguyên rồi nói:

- Chu Nguyên Nguyên lão, tuy rằng chúng ta là một đám quân lính tản mạn, nhưng nhân số bên phía đội ngũ của các vị lại ít, chưa chắc đã có thể chống đỡ được, cho nên ta thật ra có một cái đề nghị.

- Năm trái Tổ Hồn Quả này các vị phân cho chúng ta hai trái, như vậy tất cả đều vui vẻ, Chu Nguyên Nguyên lão nghĩ như thế nào?

Chu Nguyên mỉm cười, nói:

- Lương huynh khiêm tốn rồi, đội ngũ sau lưng Lương huynh cũng không tính là tản mạn đâu.

Lương Tranh này nhìn như cao lớn thô kệch, thân thể cường tráng, nhưng Chu Nguyên lại cảm thấy người này là một vị nguy hiểm nhất trong ba đội ngũ. Bởi vì Chu Nguyên cảm giác được, nhóm nhân mã gia hỏa này hội tụ cơ hồ xem như là mạnh nhất trong ba đội ngũ, điều này nói rõ kẻ này không chỉ có thực lực mạnh, hơn nữa năng lực liên thủ cũng rất không bình thường. Lương Tranh nở nụ cười ngây ngô, nói:

- Chu Nguyên Nguyên lão có chịu hay không?

Chu Nguyên quan sát hắn trong mấy giây, sau đó cười cười, lắc đầu nói:

- Không đáp ứng.

Nghe được câu trả lời của Chu Nguyên, Lương Tranh thở dài một hơi dường như có chút tiếc nuối, nói:

- Như vậy thì chúng ta cũng chỉ có thể cướp đoạt mà thôi.

Uỳnh!

Ngay khi Lương Tranh vừa dứt lời thì mấy chục bóng người đứng sau lưng hắn lập tức bộc phát ra khí thế hung hãn rồi sau đó từ bốn phương tám hướng xông về phía mấy người Chu Nguyên.

Bình Luận (0)
Comment