Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1392 - Chương 1391: Không Đủ Tư Cách

Chưa xác định
Chương 1391: Không đủ tư cách

Khi từng bóng người kia cuốn theo khí tức hung sát đạp không bay đến. Trông thấy thế, ở sau lưng Chu Nguyên, mấy người Kim Trọng cũng gầm thét lên, có ánh sáng màu vàng lưu chuyển trên mặt ngoài thân thể, tựa như là vừa khoác lên người một bộ áo giáp màu vàng, sau đó toàn lực nghênh đón.

Uỳnh!

Người trong hai đội ngũ va chạm vào nhau, nhất thời đất rung núi chuyển, khiến cho hư không chấn động.

Cơ hồ là ngay từ lúc chiến đấu bắt đầu, mấy người Kim Trọng đã bị vây công, dù sao nhân số bên phía đối phương quả thực là quá nhiều. Cho dù xét về thực lực đơn độc thì kém hơn bọn họ, nhưng ở dưới ưu thế về nhân số, trong lúc nhất thời cũng có thể cuốn lấy mấy người Kim Trọng.

Cùng lúc đó, càng có mấy bóng người có tốc độ cực nhanh trực tiếp phá không bay về phía tán cây Tổ Hồn Thụ đang được mấy người Kim Trong bảo hộ ở phía sau kia, hiển nhiên là muốn thừa cơ cướp đi Tổ Hồn Quả.

Rống!

Chỉ có điều, vào lúc này, một tiếng gầm đinh tai nhức óc vang vọng khắp chân trời, một bóng ma vụt qua, nhanh chóng bao phủ những bóng người kia.

Một luồng khí thế kinh khủng như Thái Sơn áp đỉnh vọt tới.

Những cường giả thất phẩm kia ngẩng đầu nhìn lên và lập tức tỏ ra hoảng sợ. Bởi vì bọn họ nhìn thấy một con cự thú màu vàng thần bí, uy nghiêm nâng móng vuốt lên và hung hăng đập xuống, móng vuốt xé rách hư không, mang đến tiếng vang ô ô.

Khí tức tử vong bao phủ, những cường giả thất phẩm này không dám chậm trễ, đều gầm thét lên, nguyên khí bộc phát ra, hóa thành vô số dòng lũ đánh về phía con cự thú màu vàng kia.

Chỉ có điều cự thú màu vàng thấy thế, trong đôi mắt thú của nó dường như có biểu cảm mỉa mai lướt qua. Chỉ thấy dưới móng vuốt của nó có quầng sáng màu đen thoáng hiện. Quầng sáng màu đen kia tựa như là có chứa một loại năng lực thôn phệ nào đó, những dòng nguyên khí đánh tới kia vừa tiếp xúc cùng nó thì chỉ trong khoảnh khắc đã bị nuốt đến sạch sẽ.

Cự trảo đập xuống!

Phốc!

Mười mấy tên cường giả thất phẩm lập tức miệng phun máu tươi bay ngược ra ngoài, trông cực kỳ chật vật.

Thấy thế, trên mặt của những người trợ giúp chạy tới từ phía sau kia đều lộ biểu cảm sợ hãi, trong lúc nhất thời bọn họ cũng không dám tiến lên nữa.

Lúc này, bọn họ cũng đã thoát khỏi tác động của loại uy áp đặc thù kia và nhận ra cự thú ở trước mắt, đây rõ ràng chính là Tiên Thiên Thánh Thú của Kim Nghê tộc kia... Tuy rằng bây giờ cảnh giới của người sau cũng chỉ là thất phẩm, nhưng thực lực tuyệt đối có thể được xem như là tồn tại đỉnh phong trong hàng ngũ Nguyên thú thất phẩm.

- Cùng tiến lên, phân ra mấy người để ngăn chặn nó, sau đó cướp đoạt trái cây!

Chỉ có điều, tuy rằng sợ hãi, nhưng những người này đều hạng người hung hãn, cho nên bọn họ cũng nhanh chóng áp chế sự sợ hãi ở trong lòng, bởi vì từng trái Tổ Hồn Quả treo lơ lửng trên nhánh cây ở phía sau mấy người Kim Trọng đã tăng thêm dũng khí cho bọn họ.

Thế là rất nhanh, càng nhiều bóng người mãnh liệt bắn đến, ngay sau đó ở trong từng tiếng gầm gừ kia, mọi người đều hiện ra bản thể. Chỉ trong chốc lát, vô số cự thú thiên hình vạn trạng đạp không bay ra, tản ra sát khí như gió bão, quả nhiên là có tư thái giống như quần ma loạn vũ.

Nhìn đến chiến trận như vậy nhưng ánh mắt của Thôn Thôn vẫn uể oải như cũ. Chỉ thấy, nó duỗi móng vuốt ra, nhẹ nhàng cong cong, khiêu khích những cự thú kia.

Rống!

Đông đảo cường giả thất phẩm phẫn nộ gầm nhẹ.

Sau một khắc, vô số bóng người khổng lồ đã xông ra ngoài.

Mà khi Thôn Thôn đang lấy sức một mình độc chiếm hơn mười vị cường giả Nguyên thú thất phẩm thì Chu Nguyên lại đang đưa ánh mắt bình tĩnh nhìn qua Lương Tranh xuất hiện ở phía trước mình kia. Lúc này, người sau cũng không phải là một mình, ở tại bên cạnh hắn còn có hai vị cường giả của Bạch Ngọc Tượng tộc.

- Chu Nguyên Nguyên lão uy danh hiển hách, chắc là sẽ không để ý ta mang thêm mấy người giúp đỡ đâu nhỉ?

Lương Tranh kia cười híp mắt nói, như là một vị Phật mặt cười (dùng để chỉ những kẻ giả dối, miệng nam mô bụng một bồ dao găm) vậy.

Chu Nguyên cười cười, Lương Tranh này đúng thật sự là một người thiết thực, rõ ràng từ mặt ngoài thì hiện tại hắn chỉ có tu vi là Đại Nguyên Anh Cảnh, mà Lương Tranh này lại là cường giả thất phẩm đỉnh phong hàng thật giá thật, tương đương với Nguyên Anh Cảnh viên mãn. Hơn nữa từ trong trận chiến đấu lúc trước, Chu Nguyên cũng có thể nhìn được số lượng tinh thể nguyên khí của gia hỏa này tối thiểu cũng đạt đến cấp độ chín mươi tỷ, có thể thực lực này vẫn kém Kim Lam của Kim Nghê tộc một bậc, nhưng ở trong hàng ngũ Nguyên thú thất phẩm cũng tuyệt đối xem như là cao thủ rồi.

Nhưng dù vậy, kẻ này vẫn nghĩ hết biện pháp mang theo hai người giúp đỡ, có thể thấy được sự cẩn thận trong tính cách của hắn.

Nhìn qua nụ cười trên mặt của Chu Nguyên dáng tươi cười, trong lòng của Lương Tranh bỗng nhiên cảm giác được một chút hàn ý.

Nguyên bản, hắn thấy tồn tại lợi hại nhất trong chi đội ngũ này của Kim Nghê tộc hẳn là con Tiên Thiên Thánh Thú kia, cho nên hắn phân công nhiều nhân mã nhất đi cuốn lấy Thôn Thôn, nhưng hắn minh bạch, đây chẳng qua là tạm thời.

Mà hắn muốn phá cục thì đường ra duy nhất chính là bắt giữ Chu Nguyên làm con tin.

Đến lúc đó hẳn là có thể đổi lấy mấy trái Tổ Hồn Quả, nếu không được thì hành động của bọn họ hơn phân nửa là muốn không công mà lui.

- Tuy rằng Chu Nguyên này có chút cổ quái, nhưng bằng vào chiến lực của ba người chúng ta, muốn đối phó hắn hẳn là cũng không khó lắm.

Lương Tranh hít sâu một hơi, trong mắt cũng có hung quang hiển hiện. Chợt hắn bước ra một bước.

Chỉ trong chốc lát, nguyên khí bàng bạc cuồn cuộn kéo đến, quấy động phong vân, mà trong lúc mơ hồ, trên hư không ở sau lưng Lương Tranh dường như có hư ảnh của một con Bạch Tượng vô cùng to lớn hiển hiện, phun ra nuốt vào thiên địa nguyên khí.

Vào lúc này, số lượng tinh thể nguyên khí đạt đến chín mươi tỷ hiển thị rõ không thể nghi ngờ.

- Bày trận!

Lương Tranh hiển lộ nguyên khí, nhưng lại chưa trực tiếp ra tay mà quay sang nói với hai vị cường giả khác của Bạch Ngọc Tượng tộc.

Mà hai vị cường giả của Bạch Ngọc Tượng tộc kia cũng giống như là đã sớm chuẩn bị, chỉ thấy hai tay họ nhanh như tia chớp giống như kết ấn. Chỉ thấytừ trên đỉnh đầu của bọn họ, có nguyên khí dâng lên, mơ hồ biến thành hư ảnh của hai con Bạch Tượng vô cùng to lớn.

Bò... Ò...!

Mà vào lúc này, hư ảnhBạch Tượng ở sau lưng Lương Tranh đột nhiên vung cái mũi dài ra à hút mạnh.

Chỉ thấy hư ảnh của hai con Bạch Tượng vừa mới xuất hiện kia lập tức hóa thành hai làn khói trắng, bị hư ảnhBạch Tượng ở sau lưng Lương Tranh hút vào.

Sau khi hư ảnh của hai con Bạch Tượng bị hút hết, sắc mặt hai tên cường giả của Bạch Ngọc Tượng tộc cũng trở nên trắng bệch, uể oải, thân hình nhanh chóng đáp xuống, nguyên khí quanh người cũng trở nên cực kỳ yếu ớt, mà trái lại Lương Tranh kia lại là thét dài một tiếng, tiếng gào như sấm, quanh quẩn chín tầng trời.

Bình Luận (0)
Comment