Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 142 - Chương 141: Oan Gia Ngõ Hẹp

Chưa xác định
Chương 141: Oan gia ngõ hẹp

Khi mà vô số người nổi bật của Thương Mang đại lục tràn vào bên trong Thánh Tích chi địa, không có một người nào biết được, ở một chỗ xa xôi, trên đỉnh núi của một tòa đại lục khác có tia sáng chói mắt bạo phát ra, chỉ thấy ở trên mặt đất gần đó có khắc họa một đạo Nguyên văn to lớn, đạo Nguyên văn này tản ra chấn động kinh người, tất cả nguyên khí ở trong khu vực trăm dặm xung quanh đều hội tụ đến nơi này.

Mà lúc này, ở trong khu vực trung ương của đạo Nguyên văn to lớn kia có năm đạo thân ảnh đứng sừng sững.

Bên ngoài kết giới do Nguyên văn to lớn tạo thành, có mấy đạo thân ảnh đứng giữa hư không, bên ngoài thân thể của bọn hắn tản ra chấn động nguyên khí cực kỳ mạnh mẽ, uy thế vô cùng kinh khủng.

- Diệp Minh, bây giờ Thánh Tích chi địa ở trên Thương Mang đại lục đã mở ra, chúng ta sẽ mở Nguyên văn Truyền Tống ra, đưa năm người các ngươi vào trong đó, các ngươi chính là những người nổi bật nhất trong thế hệ này của Đông Huyền đại lục chúng ta, lần này tiến vào trong Thánh Tích chi địa, các ngươi cần phải giành được tạo hóa lớn nhất ở trong Thánh Tích chi địa. Nếu như mà các ngươi có thể thành công, tiền đồ của các ngươi chắc chắn không thể hạn lượng!

Ở bên ngoài kết giới do Nguyên văn tạo thành kia, một lão giả có sắc mặt lạnh lùng, nghiêm nghị trầm giọng nói ra.

- Thương Mang đại lục bên kia chỉ là một mảnh hỗn loạn, không giống Đông Huyền đại lục ta, do năm đại gia tộc chúng ta khống chế, mà các ngươi là người nổi bật mà năm nhà chúng ta đã dốc hết toàn lực để bồi dưỡng ra được, cho nên, các ngươi không có khả năng bại bởi những người nổi bật của Thương Mang đại lục kia!

Một bà lão khoác áo đen ở một bên cũng mở miệng nói ra.

Ở trong Nguyên văn kết giới đằng kia, có một người gãi gãi đầu, lộ ra loại nụ cười như cả người lẫn vật đều vô hại, nói:

- Trên Thương Mang đại lục mặc dù không có cái thế lực gì quá cường đại, chỉ có điều sứ giả của Lục Thánh tông cũng ở chỗ đó, vạn nhất bị bọn họ biết được, mấy người đó sẽ không tìm chúng ta để gây phiền toái a?

Lão giả có sắc mặt lạnh lùng, nghiêm nghị kia thản nhiên nói:

- thiên địa tạo hóa vốn cũng không thuộc về sở hữu của bất kỳ người nào, nếu như là người nổi bật của Thương Mang đại lục vô năng, không thủ hộ được thứ thuộc về vận mệnh của bọn hắn, vậy thì tự nhiên muốn giao cho người có năng lực rồi, cho nên coi như là sứ giả của Lục Thánh tông biết được cũng sẽ không nói thêm cái gì đâu, hơn nữa chỉ cần các ngươi thành công, tự nhiên cũng có thể tiến Lục Thánh tông.

- Yên nào yên nào, chính là một cái Thương Mang đại lục mà thôi, tin tức về những người nổi bật cực hạn kia bọn hắn, chúng ta cũng đã nắm giữ, vấn đề cũng không tính là quá lớn.

Trong Nguyên văn kết giới, có một nữ hài có thân thể mềm mại, thon dài, nàng phất phất tay, không thèm để ý mà nói.

- Diệp Minh, trong chuyến đi cướp lấy tạo hóa của Thương Mang đại lục này, mọi người sẽ lấy ngươi làm chủ, những người còn lại cũng cần nghe ngươi chỉ huy.

Bà lão mặc áo đen nhìn về phía trung tâm của năm người, chỗ đó có một gã thanh niên mặc áo đen.

Thanh niên mặc áo đen vẫn một mực nhắm mắt, lúc này nghe được lời nói của bà lão mới chậm rãi mở mắt ra, trong con ngươi màu đen tựa như là có một mảnh Hắc Ám, làm cho người cảm thấy vô cùng quỷ dị.

Hắn không có trả lời, nhưng mà con mắt màu đen nhánh quay sang, nhìn về phía bốn người nổi bật khác ở bên cạnh, hờ hững nói:

- Trong chuyến đi cướp lấy tạo hóa này, bất kể là người nổi bật của Thương Mang đại lục hay vẫn còn là các ngươi, nếu như cản trở bước chân của ta, ta cũng không ngại giết sạch các ngươi đâu.

Thanh âm của hắn không có ba động lớn, cũng không có sát ý, nhưng mà thời điểm hắn vừa nói ra, bốn người nổi bật cực hạn khác đều là rùng mình một cái, nhưng mà thần kỳ chính là không có người nào phản bác lại, giống như là ngầm thừa nhận lời của thanh niên mặc áo đen kia.

- Bắt đầu đi.

Nhìn thấy không có người nào nói chuyện nữa, thanh niên mặc áo đen kia mới ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài Nguyên văn kết giới, lãnh đạm mà nói.

Năm người lão giả lạnh lùng, nghiêm nghị kia cũng gật gật đầu, chỉ thấy bọn hắn vung ống tay áo lên, nhất thời nguyên khí hùng hồn gào thét ra rồi trào vào trong Nguyên văn kết giới, nhất thời đạo Nguyên văn Truyền Tống kia chấn động, không gian bên trong kết giới hơi vặn vẹo.

Mà ở giữa không gian vặn vẹo, năm đạo thân ảnh kia cũng theo thời gian dần trôi qua mà dần biến thành hư ảo, cuối cùng khi ánh sáng hoàn toàn bộc phát, thân ảnh của bọn hắn cũng thuận theo đó mà biến mất không thấy gì nữa.

Nhìn qua năm đạo thân ảnh biến mất, mấy người lão giả lạnh lùng, nghiêm nghị đứng giữa hư không kia mới thở dài một hơi.

- Thực lực của Thương Mang đại lục bên kia vốn không ra gì, nhưng mà lại có được một mảnh Thánh Tích chi địa, cũng thật là không thể trách chúng ta sẽ ngấp nghé một chút được.

- Hặc hặc, yên tâm đi, năm người Diệp Minh chính là nhân tài kiệt xuất ở trong thế hệ trẻ tuổi do năm nhà chúng ta toàn lực bồi dưỡng, có mấy người bọn hắn xuất mã, người nổi bật ở trên cái Thương Mang đại lục nho nhỏ kia lại được coi là cái gì.

- Ân, chuyến này có lẽ sẽ không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, chỉ cần lần này mấy người Diệp Minh lấy được tạo hóa, tương lai, nói không chừng năm nhà chúng ta cũng có khả năng sinh ra cường giả Pháp Vực cảnh, đến lúc đó, thậm chí có thể khai tông lập phái, chính thức trở thành một phương cự phách ở trong Thương Huyền Thiên.

...

Lúc này, xuất hiện ở trước mặt Chu Nguyên là một mảnh thiên địa cổ xưa, rộng lớn vô biên, cổ thụ che trời đứng sừng sững, xa xa có ngọn núi khổng lồ tựa như là có khả năng đâm thẳng đến mây xanh phía chân trời, trong toàn bộ thiên địa cũng tràn ngập một loại khí tức Man Hoang vô cùng cổ xưa.

Ngước mắt nhìn lên bầu trời, tuy rằng không thấy sương mù lượn lờ, nhưng mà thời điểm liếc mắt nhìn qua, trên bầu trời vẫn hiện ra màu sắc ố vàng, hiển nhiên là hoàn toàn khác biệt với bên ngoài Thánh Tích chi địa.

- Bên trong Thánh Tích chi địa này sợ là có Không Gian khác.

Chu Nguyên lẩm bẩm.

Ở trên Thương Mang đại lục, có lẽ Thánh Tích chi địa chỉ chiếm một góc mà thôi, nhưng mà nhìn thiên địa ở trước mắt này, hiển nhiên là Thánh Tích chi địa cực kỳ bao la, thật muốn so sánh, nói không chừng Thánh Tích chi địa còn lớn hơn cả toàn bộ Thương Mang đại lục.

- Chỉ một giọt máu của Thánh Giả đã có thể tạo ra được địa phương thần diệu như thế này. Không biết nếu Thánh Giả còn sống thì sẽ cường hãn đến mức độ như thế nào a?

Chu Nguyên cảm thán một tiếng, thật không biết người được gọi là Thánh Giả kia rốt cuộc cường hãn đến cấp độ nào, chỉ mới vẻn vẹn là một giọt Thánh huyết rơi xuống đã có thể biến thành một phương tiểu thế giới.

- Chỉ có điều... Dường như ta đã hoàn toàn bị tách khỏi mấy người Yêu Yêu, không thể cảm nhận của khí tức của bọn họ nữa, Thách Tích chi địa này đúng là thần diệu.

Chu Nguyên nhìn qua bốn phía, trống rỗng, cũng không có nửa cái bóng người, hiển nhiên, mấy người Yêu Yêu cũng không hề ở chỗ này.

- Xem ra chỉ có thể tự mình lên đường.

Chu Nguyên lắc đầu, hắn cũng không phải lo lắng về Yêu Yêu, tuy rằng Thương Uyên lão sư đã nói nàng không có cách nào vận dụng nguyên khí, nhưng mà thần hồn của nàng lại có được tu vi cực kỳ mạnh mẽ, có lẽ trong số những người nổi bật của Thương Mang đại lục đi vào trong Thách Tích chi địa, người có khả năng tạo thành uy hiếp với nàng có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Chu Nguyên cũng không do dự quá lâu, tuỳ ý định rồi một cái phương hướng, nguyên khí quấn quanh thân thể, chân giẫm mạnh xuống đất, thân hình mãnh liệt bắn ra.

Hắn dùng tốc độ cao nhất để gấp rút lên đường. Sau mười phút đồng hồ, ánh mắt chợt ngưng tụ, bởi vì ở trước mặt của hắn xuất hiện một cái hồ nước.

Chu Nguyên tập trung tư tưởng nhìn lại, nhưng mà chỉ trong nháy mắt sau đó, sắc mặt của hắn nhịn không được mà thay đổi, bởi vì hắn nhìn thấycòn có một đạo nhân ảnh đứng ở bên cạnh cái hồ nước đằng kia.

Người mặc áo bào màu vàng, trên thân toả ra uy nghiêm, bóng dáng đều là cực kỳ quen thuộc, rõ ràng chính là Vũ Hoàng!

Thật sự là oan gia ngõ hẹp!

Nhiều người như vậy cũng bị tách ra, kết quả hết lần này tới lần khác, hắn lại chạm mặt cùng Vũ Hoàng ở chỗ này.

Tại thời điểm Chu Nguyên phát hiện ra Vũ Hoàng thì người sau dường như cũng cảm ứng được, xoay đầu nhìn lại, ngay lập tức đã nhìn thấy Chu Nguyên, lúc này hiển nhiên, hắn cũng ngẩn người.

Chỉ có điều, Vũ Hoàng rất nhanh cũng đã hồi thần, lúc này nhịn không được cười khẽ một tiếng rồi nhanh chóng tiến tới chỗ Chu Nguyên. Càng đến gần, tiếng cười càng trở nên to lớn.

Hắn cười một lúc lâu, cuối cùng thì ngừng lại, nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, nói:

- Ngươi biết ta vừa mới đang suy nghĩ gì sao?

- Ta suy nghĩ, không biết là ta nên đi nơi nào để có thể tìm ngươi, đầu Phế Long của Chu gia này, để có thể xử lý ngươi, cho cái tai hoạ ngầm này hoàn toàn biến mất.

- Nhưng mà, ngay tại thời điểm mới vừa vì thế mà buồn rầu, ngươi đã lập tức xuất hiện ở trước mặt ta.

- Ngươi biết điều này nói rõ cái gì sao?

- Điều này nói rõ, ta chính là người có được số mệnh gia thân, vận mệnh thay đổi tùy theo ý muốn của ta, chỉ cần trong lòng của ta muốn làm việc gì thì việc đó sẽ được hoàn thành.

Vũ Hoàng nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, ánh mắt nghiền ngẫm, như đối đãi con mồi đã nằm trong lòng bàn tay của mình.

- Cho nên, ngươi chỉ là Phế Long của Chu gia, mà ta, ta mới là Chân Long!

- Còn bây giờ, ở xung qaunh không có người nào bảo hộ ngươi, vậy thì ngươi cái Phế Long này lại sẽ làm như thế nào để có thể sống sót ở trong tay của ta?!

Bình Luận (0)
Comment