Ánh mắt của Chu Nguyên lấp lóe, hắn lại lần nữa vận chuyển Phá Chướng Thánh Văn. Mượn nhờ uy lực của Phá Chướng Thánh Văn, Chu Nguyên có thể nhìn ra được toàn bộ Tổ Hồn Sơn đều bị khí hung sát ngập trời bao phủ. Hơn nữa, khi những trận chiến trên chiến đài càng thêm kịch liệt, loại khí hung sát này tiếp tục còn đang tăng lên.
Những vòng xoáy màu đỏ hồng kia đúng là không có dấu hiệu gia tăng, người áo đen thần bí kia giống như là trong đoạn thời gian này triệt để đã mất đi bóng dáng.
Chu Nguyên nhìn qua chỗ những vòng xoáy màu đỏ hồng kia, những vòng xoáy này kết nối với nhau, ẩn ẩn có dấu hiệu sắp trở thành kết giới. Toà kết giới này hẳn là cực kỳ phức tạp cùng khổng lồ, bởi vì lấy tu vi thần hồn hiện tại của Chu Nguyên cũng vẫn không có cách nào để thôi diễn và đưa ra cấp bậc.
Chỉ là hắn lại có thể cảm giác được toà kết giới này hẳn là còn không có chân chính hoàn thành.
Chu Nguyên chau mày, tòa kết giới chưa hoàn toàn thành hình này trước đây dẫn động khí hung sát của Tổ Hồn Sơn, tiến hành gia tăng thực lực đối với người trong đội ngũ của bộ tộc Nghiệt thú, nhưng Chu Nguyên lại cảm thấy, chỉ sợ loại gia trì này cũng không phải là mục đích chủ yếu.
Người áo đen kia tất nhiên có mục đích cùng mưu đồ ở cấp độ càng sâu.
Chu Nguyên cuối cùng đem tâm tư ép xuống, nếu hiện tại tìm không ra người áo đen thần bí kia, cũng chỉ có thể chậm đợi thế cục tiếp tục kéo dài.
Hắn có dự cảm, e rằng cũng phải đợi đến lúc hai chỗ chiến đài của Ngải Đoàn Tử cùng Thôn Thôn phân ra thắng bại thì người áo đen kia mới hành động tiếp.
Nghĩ đến đây, Chu Nguyên cũng tập trung tinh thần, toàn lực vận chuyển Tổ Long Kinh khôi phục nguyên khí trong cơ thể của bản thân, đồng thời cũng chuẩn bị chờ đợi lúc cục diện biến hóa kia.
Mà hắn cứ chờ đợi như vậy cho đến khoảng nửa nén hương sau.
Khi nguyên khí ở trong cơ thể của hắn khôi phục được hơn phân nửa thì chỗ chiến đài của Ngải Đoàn Tử cùng Thôn Thôn đều đã phân ra được thắng bại.
Uỳnh! Uỳnh!
Hai tiểng nổ lớn inh tai vang lên, vọng khắp, mọi người lập tức đưa mắt nhìn qua.
Chỉ thấy Xi Uyên kia cùng Xi Tù, hai vị Ngụy Pháp Vực đỉnh tiêm đều chật vật bay ngược trở ra, thân thể của bọn họ kéo lê ở trên chiến đài tạo thành vết tích thật sâu, toàn thân đầy máu tươi.
Ngải Đoàn Tử đứng lơ lửng trên không, ánh mắt lạnh lẽo, mái tóc đuôi ngựa thật dài ở sau lưng theo gió nhẹ lay động.
Thôn Thôn ở trong hình thái chiến đấu tắm rửa ở dưới ánh mặt trời, lân phiến màu vàng tím sáng lấp lóe, lộ ra sự uy vũ mà thần bí, uy áp của Tiên Thiên Thánh Thú giống như thủy triều khuếch tán ra xung quanh.
Vào lúc này người trong đội ngũ của Vạn Thú Thiên đều bộc phát ra tiếng hoan hô đinh tai nhức óc.
Ngải Đoàn Tử cùng Thôn Thôn giành chiến thắng cũng đã quyết định lần tranh đấu này, Vạn Thú Thiên không thể nghi ngờ là chiếm cứ thế thượng phong tuyệt đối.
Mà ở trong vô số tiếng hoan hô kia, hai người Xi Uyên, Xi Tù đang trọng thương ở trên chiến đài thì là nở nụ cười sầu thảm, sau đó trong mắt lướt qua biểu cảm quyết tuyệt.
Vào lúc này nguyên khí trong cơ thể của bọn họ lập tức bạo động. Một khắc sau, thân thể của bọn họ .... nổ tung, không ngờ bọn họ lại tự bạo.
Hai tiếng nổ lớn kinh thiên động địa vang vọng làm cho cả tòa Tổ Hồn Sơn chấn động.
Sóng nguyên khí mạnh khủng khiếp cuốn theo máu tươi khuếch tán ra, lập tức nhuộm hai tòa chiến đài cho tuyển thủ hạt giống kia thành màu đỏ như máu.
Vô số tiếng hoan hô lập tức im bặt.
Nhìn qua cảnh tượng này, người trong đội ngũ của Vạn Thú Thiên đều tỏ ra khiếp sợ. Phải biết rằng Xi Uyên, Xi Tù kia mặc dù bị trọng thương, nhưng lại còn có sức tự vệ, muốn an toàn rút lui cũng không thành vấn đề. Nhưng ai có thể nghĩ đến, bọn họ lại lựa chọn tự bạo.
Hai người này đến tột cùng muốn làm gì?
Chỉ có Chu Nguyên phát hiện mục đích của hai người này.
Bởi vì ngay từ vừa mới bắt đầu, hắn vẫn luôn sử dụng Phá Chướng Thánh Văn để quan sát hai người bọn họ.
Cho nên khi bọn họ tự bạo thì Chu Nguyên cũng mượn sức mạnh của Thánh Văn, nhìn thấy được máu thịt của bọn họ trong khoảnh khắc kia đã dung nhập vào trong chiến đài.
Một khắc này, trong hai tòa chiến đài cho tuyển thủ hạt giống cũng xuất hiện vòng xoáy màu đỏ hồng.
Mà khi hai vòng xoáy này hình thành thì Chu Nguyên cảm giác được toàn bộ khí hung sát trong Tổ Hồn Sơn cũng bắt đầu chấn động kịch liệt.
- Hazz!
Dường như có một tiếng than nhẹ đầy bi thương vang lên.
Ngải Đoàn Tử, Chu Nguyên, Thôn Thôn lập tức đưa mắt nhìn qua, sau đó liền ở trên một tòa chiến đài, nhìn thấy một bóng người mặc áo đen theo thời gian dần trôi qua mà dần ngưng thực.
- Quả nhiên xuất hiện!
Ánh mắt của Chu Nguyên lăng liệt.
Ngải Đoàn Tử cầm trường kiếm trong tay, chỉ về hướng bóng người mặc áo đen kia, thản nhiên nói:
- Con chuột cuối cùng cũng phải hiện thân rồi sao?
- Ha ha...
Bóng người mặc áo đen cười to mấy tiếng, chợt hắn cởi khóa áo, mái tóc màu trắng hiển lộ ra, chính là tiêu chí của bộ tộc Nghiệt thú.
Đó là một người nhìn qua đặc biệt trẻ tuổi, mái tóc màu trắng bị buộc thành từng bím tóc thật nhỏ, chỉ có chút kỳ quái là ở trên người hắn, mấy người cũng không có cảm giác được khí tức hung lệ đặc biệt mà chỉ bộ tộc Nghiệt thú mới có kia.
Ở chỗ mi tâm của hắn có một đường vân dựng thẳng màu vàng giống như là một con mắt thứ ba.
- Các ngươi có thể gọi ta là Xi Hiên.
Xi Hiên kia cười tươi và ôn hòa nói.
- Con chuột nhà ngươi đến tột cùng núp trong bóng tối làm những gì?
Ngải Đoàn Tử cười lạnh nói.
Xi Hiên kia tiếp tục mỉm cười, nói:
- Đương nhiên là vì tòa Tổ Hồn Sơn này.
Hắn bình thản nói nhưng câu trả lời này đúng là làm cho mấy người Ngải Đoàn Tử phải sững sờ.
- Bằng vào chút người này mà các ngươi cũng vọng tưởng nhúng chàm Tổ Hồn Sơn hay sao?
Trong đội ngũ của Vạn Thú Thiên có cường giả mỉa mai lên tiếng.
Xi Hiên nghe vậy, cười nói:
- Vạn Thú Thiên các ngươi đã chiếm hữu Long Linh Động Thiên này lâu lắm rồi, nhưng hiển nhiên là các ngươi cũng không hề hiểu rõ về Tổ Hồn Sơn.
- Các ngươi chỉ biết trên Tổ Hồn Sơn có chiến đài cho tuyển thủ hạt giống, nhưng lại chưa bao giờ nghĩ tới, phía trên chiến đài cho tuyển thủ hạt giống phải chăng còn có chiến đài ở đẳng cấp cao hơn?
Lời vừa nói ra, con ngươi của Ngải Đoàn Tử cũng những cường giả của Vạn Thú Thiên đều co rụt lại.
Xi Hiên chậm rãi nói:
- Chiến đài cho tuyển thủ hạt giống cũng không phải là cực hạn của Tổ Hồn Sơn. Ở phía trên kia còn có một tòa chiến đài, chúng ta gọi toà chiến đài kia là Chiến Đài Chí Tôn, nếu như có thể chiếm cứ toà chiến đài này thì có thể khống chế Tổ Hồn Sơn.
Lời vừa nói ra lập tức khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy kinh hãi.
Rất nhiều cường giả Ngụy Pháp Vực của Vạn Thú Thiên đưa mắt nhìn nhau, Ngải Đoàn Tử thì là lạnh lùng nói:
- Nói bậy! Nói dối!
Từ sau khi bị Thánh Giả của Vạn Thú Thiên phát hiện, Long Linh Động Thiên không biết đã mở ra bao nhiêu lần, cũng không biết có bao nhiêu cường giả của Vạn Thú Thiên ở trên Tổ Hồn Sơn này chinh phạt. Bọn họ căn bản chưa từng nghe thấy cái gọi là Chiến Đài Chí Tôn kia, mà Thánh Giả của Vạn Thú Thiên cũng chưa từng có nhắc nhở về phương diện này!
Xi Hiên cười nhạt nói:
- Các ngươi chưa thấy qua, không có nghĩa là không có. Chuyện đó chỉ có thể nói rõ một việc, đó chính là người của Vạn Thú Thiên các ngươi quá vô năng mà thôi.
- Chỉ có điều hôm nay, các ngươi đúng là có thể mở nhãn giới.
Khi vừa dứt lời, chân của Xi Hiên đột nhiên giẫm mạnh một cái.
Uỳnh!
Một cước kia giống như là làm cho toàn bộ Tổ Hồn Sơn cũng hơi chấn động.
Ngay sau đó, tất cả mọi người cảm giác được vào lúc này khí hung sát đang tràn ngập khắp Tổ Hồn Sơn này cũng đột nhiên sôi trào lên.
Mà mượn nhờ sức mạnh của Phá Chướng Thánh Văn, Chu Nguyên lại là có thể nhìn thấy, khí hung sát vô biên vô tận kia đúng là bị tòa kết giới chưa hoàn toàn thành hình kia dẫn động, sau đó liên tục không ngừng rót vào trong cơ thể của Xi Hiên kia.
- Mau ngăn cản hắn!
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của Chu Nguyên lập tức biến đổi, hắn nghiêm nghị nói.
Ngay khi hắn vừa dứt lời, Ngải Đoàn Tử cơ hồ là đã xuất thủ, nàng mãnh liệt bắn ra, mục tiêu chính là nhằm thẳng đến chỗ Xi Hiên kia.
Ầm ầm!
Chỉ có điều, ngay khi nàng vừa muốn xông vào toà chiến đài Xi Hiên đang đứng kia thì tất cả mọi người đều tỏ ra hoảng sợ, bởi vì bọn họ cảm giác được, từ nơi đó có một cơn gió lốc bằng nguyên khí có uy lực cực kỳ khủng khiếp bộc phát ra.