Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1423 - Chương 1422: Xi Hiên (1)

Chưa xác định
Chương 1422: Xi Hiên (1)

Vào lúc này, cho dù là người có chút ân oán với Chu Nguyên như Khương Hồng Anh cũng nói không ra một câu nào, ở sâu trong nội tâm càng là có sự sợ hãi hiển hiện.

Bởi vì chỉ có người thấy tận mắt mọi chuyện mới có thể cảm nhận được sự khủng bố do Chu Nguyên mang đến kia.

Làm địch nhân của người như vậy chỉ sợ cũng không phải là cảm thụ gì tốt đẹp.

- Làm sao có thể...

Vào lúc này, Ngải Chích kia cũng cảm thấy toàn thân băng hàn.

Hắn không thể tin được, Xi Bắc kia mạnh mẽ như thế, ngay cả hắn cũng không dám tiến lên giao phong, vậy mà kẻ này lại bị Chu Nguyên triệt triệt để để đánh bại như vậy hay sao?

Vậy hắn cùng Chu Nguyên lại sẽ là chênh lệch cỡ nào?

Từ nay về sau, mỗi khi người của Vạn Thú Thiên nhắc tới trận chiến này, có lẽ Ngải Chích hắn sẽ trở thành ví dụ mặt trái để cho người ta âm thầm chế giễu.

Vừa nghĩ tới cảnh tượng kia, Ngải Chích cũng cảm giác được đầu mình choáng váng.

Lần này, danh vọng hắn khổ tâm kinh doanh trong dĩ vãng sợ rằng sẽ hủy hết!

...

Ở trong rất nhiều ánh mắt rung động kia, ánh mắt của Chu Nguyên đồng dạng là dừng lại ở trên Huyền Hoàng Thiết Giản kia, ánh mắt có chút thất thần.

Nói thật ra, uy lực của Thiên Tru Giản này đúng là mạnh mẽ ngoài dự liệu của hắn.

- Diệt Tuyệt Chi Lực...

Ánh mắt của Chu Nguyên lấp lóe. Lúc trước, trong nháy mắt khi Thiên Tru Giản nện xuống, đã có một luồng sức mạnh kinh khủng, cực kỳ bá đạo phun trào ra từ trong đó. Chính là loại sức mạnh kia đã hủy diệt hết tất cả sinh cơ ở trong cơ thể của Xi Bắc ở trong khoảnh khắc, khiến cho hắn không có cơ hội chạy trốn bảo mệnh.

Bất quá, chung quy vẫn là có chút may mắn. Trước đây, bởi vì đã trấn áp, phong tỏa hắn ở trong quan tài xương trắng, từ đó Xi Bắc kia buông lỏng cảnh giác. Bằng không, một giản này nện xuống có lẽ chỉ đủ làm cho hắn bị trọng thương, chứ không bị hủy diệt đến sạch sẽ như vậy.

Răng rắc.

Phía trên Thiên Tru Giản trong tay Chu Nguyên đột nhiên có vết rạn hiển hiện, cuối cùng ầm vang vỡ vụn, biến thành vô số điểm sáng bay đầy trời.

Mà lúc này, Chu Nguyên mới cảm giác được cơ thể của mình đau nhức kịch liệt, toàn bộ cánh tay cơ hồ phế bỏ, toàn bộ máu thịt ở trong đó đều đã bị Thiên Tru Giản hấp thu.

Trong Thần Phủ, ngay cả Nguyên Anh đều là trở nên có chút uể oải.

Thần hồn trong mi tâm cũng trở nên ảm đạm, hai huyệt thái dương của hắn cũng truyền ra cảm giác đau nhói.

Một đòn lúc trước kia nhìn như đơn giản, kì thực lại đã tiêu hao tất cả sức mạnh của Chu Nguyên.

Trạng thái trong cơ thể lúc này cực kỳ hỏng bét, nhưng thần sắc trên mặt của Chu Nguyên lại vẫn cực kỳ bình tĩnh. Bởi vì lúc này trên chiến đài này, vẫn như cũ còn có cường giả của bộ tộc Nghiệt thú đang nhìn chằm chằm vào. Một khi hắn lộ ra vẻ mệt mỏi, yếu thế, bọn họ sẽ lập tức lao lên cắn xé. Mà lấy trạng thái bây giờ của hắn thì đừng nói là một vị Ngụy Pháp Vực, cho dù là một vị Nguyên Anh viên mãn chỉ sợ đều không đánh được.

Thế là, hắn đạm mạc đứng chắp tay, cuồng phong cuốn lên góc áo, ánh mắt hờ hững lập tức nhìn về phía những cường giả của bộ tộc Nghiệt thú ở dưới.

Giống như là đang nói, còn có ai?

Mà mượn nhờ hung uy một giản đập chết Xi Bắc lúc trước, bây giờ ánh mắt của hắn lướt qua chỗ nào, đừng nói là Nguyên Anh viên mãn, cho dù là mấy vị cường giả Ngụy Pháp Vực bên phía bộ tộc Nghiệt thú đều là ánh mắt lấp lóe, sau đó tránh đi.

Trong lúc nhất thời không người dám đứng ra ứng chiến.

Chu Nguyên thấy thế, dường như có chút tiếc nuối lắc đầu.

Kì thực ở sâu trong nội tâm cũng điên cuồng lau mồ hôi lạnh, trong lòng thở dài một hơi, còn tốt, diễn kỹ không kém, bản thân hẳn là có thể bảo vệ tòa chiến đài cho tuyển thủ hạt giống này.

Chu Nguyên chém giết Xi Bắc mang đến ảnh hưởng hiển nhiên là cực kỳ to lớn, đó không chỉ có khiến cho sĩ khí bên phía Vạn Thú Thiên trở nên phấn chấn, đồng thời cũng tạo thành sự đả kích không nhỏ đối với người bên phía bộ tộc Nghiệt thú.

Dù sao bàn về thực lực, ở bên trong bộ tộc Nghiệt thú, Xi Bắc tuyệt đối được coi là tồn tại ở hàng ngũ đỉnh tiêm, thế mà hiện tại nhân vật mang tính tiêu chí bực này bị người bên phía đối phương chém giết. Ảnh hưởng của việc này căn bản không có khả năng coi nhẹ.

Thế là trong thời gian tiếp theo, khí thế bên phía Vạn Thú Thiên dâng cao và liên tục giành chiến thắng, xu hướng suy tàn trước đó đúng là bị ngừng lại và bắt đầu dần dần có dấu hiệu phản công.

Chu Nguyên đạm mạc đứng ở trên tòa chiến đài cho tuyển thủ hạt giống kia.

Vào lúc này, hắn đang cố gắng vận chuyển Tổ Long Kinh, điên cuồng hấp thu thiên địa nguyên khí khôi phục tiêu hao lúc trước.

Đồng thời trên làn da còn có từng đường vân màu xanh hiển hiện, tản mát ra khí tức sinh mệnh bàng bạc.

Mượn nhờ thiên địa nguyên khí cùng tác dụng của Thái Ất Thanh Mộc Ngân, cánh tay huyết nhục khô kiệt kia của hắn cũng theo thời gian dần trôi qua mà dần được chữa trị.

Hắn đang cố gắng tận hết hết khả năng để khôi phục một phần sức chiến đấu.

Thừa dịp nhàn hạ, ánh mắt của Chu Nguyên nhìn về phía chỗ chiến đài của Ngải Đoàn Tử cùng Thôn Thôn. Hai người bọn họ đối mặt kia hẳn mới xem như là Ngụy Pháp Vực có thực lực mạnh nhất trong bộ tộc Nghiệt thú, cho dù là Xi Bắc hắn đánh bại lúc trước cũng yếu hơn hai người này một chút.

Chỉ có điều cho dù bọn họ rất mạnh, nhưng người bọn họ đối mặt lại càng mạnh.

Ngải Đoàn Tử không hổ là Ngụy Pháp Vực mạnh nhất của Vạn Thú Thiên, cho dù Xi Uyên kia được khí hung sát của Tổ Hồn Sơn tăng cường thực lực, nhưng theo thời gian trôi qua, Ngải Đoàn Tử vẫn đang từ từ khống chế cục diện.

Mà Thôn Thôn bên kia càng không cần nhiều lời, mặc dù cường giả Ngụy Pháp Vực tên là Xi Tù kia có thực lực tương đương với Xi Uyên, nhưng khi chiến đấu cùng Thôn Thôn, hắn vẫn luôn luôn ở vào trạng thái bị áp chế.

Tiên Thiên Thánh Thú tóm lại là không tầm thường.

Ngoại trừ hai người bọn họ thì trong chiến đài cho tuyển thủ hạt giống khác, hai bên đúng là đều có thắng bại, khó phân cao thấp.

Nhưng Chu Nguyên cũng minh bạch, một khi Ngải Đoàn Tử cùng Thôn Thôn nơi đó chuyển hóa ưu thế thành thắng thế, toàn bộ cục diện liền sẽ triệt để thay đổi.

- Thực lực tổng hợp của Vạn Thú Thiên vẫn là rất mạnh, bộ tộc Nghiệt thú này dù muốn chống lại nhưng vẫn là kém một chút.

Chu Nguyên âm thầm gật đầu, chỉ có điều ngẫm lại cũng tthấy bình thường, chủ lực bộ tộc Nguyên thú đều là ở Vạn Thú Thiên, mà bộ tộc Nghiệt thú tuy rằng là do vị Thánh Thần kia sáng tạo nhưng mà từ khi chúng sinh ra cho đến nay, mặc dù đã chiến đấu rất nhiều lần nhưng cũng không thắng qua Vạn Thú Thiên một lần nào. Đương nhiên, cho dù chưa từng thắng qua, nhưng bọn họ cũng vẫn có thể mang tới phiền phức cho Vạn Thú Thiên. Nếu không những chủng tộc Nguyên thú trong Vạn Thú Thiên cũng sẽ không căm thù bọn họ đến tận xương tủy như vậy.

Chỉ có điều, tuy rằng cục diện tựa hồ là đang theo thời gian dần trôi qua mà dần chuyển biến tốt hơn, nhưng Chu Nguyên cũng không dám buông lỏng.

Bởi vì cho tới bây giờ, người áo đen thần bí kia vẫn như cũ chưa từng hiện thân.

Gia hoả kia mới thật sự là làm cho người ta cảm giác như có gai ở sau lưng.

Hắn âm thầm ẩn núp, tất nhiên là có mưu đồ.

Bình Luận (0)
Comment