Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Nguyễn Khiêm
Nguồn: Tienvuc
--------------------
Sắc mặt của Chu Nguyên biến thành màu đen. Đến giờ phút này, hắn làm sao còn không rõ chùm lông này chính là kiệt tác của tên tiểu hỗn đản Thôn Thôn kia.
Chỉ có điều hiện tại cũng không phải là lúc thích hợp để cãi nhau với Thôn Thôn về chút chuyện nhỏ này, vì thế cho nên Chu Nguyên chỉ có thể nắm lỗ mũi nhận. Chợt hắn ngẩng đầu, ánh mắt lăng lệ nhìn về phía tòa Chiến Đài Chí Tôn màu đỏ hồng ở trên đỉnh núi kia.
Mà lúc này, Xi Hiên đứng ở trong đó cũng đang nhìn qua bên này, sắc mặt có chút âm trầm.
Hiển nhiên, lúc này, nguyên khí ba động đột nhiên tăng vọt của Chu Nguyên cũng làm cho Xi Hiên cảm thấy nguy hiểm.
Hắn làm sao cũng đều không có nghĩ đến, việc hợp thể nhìn như đùa lúc trước của Chu Nguyên cùng Thôn Thôn vậy mà thật sự đã làm ra thứ không đơn giản.
- Ta đi.
Chu Nguyên thu hồi ánh mắt, nói một tiếng với mấy người Ngải Đoàn Tử.
Mấy người Ngải Đoàn Tử đều nghiêm túc hành lễ:
- Chúng ta ở đây trông mong hai vị đại thắng trở về!
Bây giờ, Chu Nguyên và Thôn Thôn đã coi như là hi vọng cuối cùng của bọn họ. Nếu như ngay cả Chu Nguyên, Thôn Thôn đều không thể đánh bại Xi Hiên kia, như vậy hôm nay Tổ Hồn Sơn này e rằng sẽ rơi vào trong sự khống chế của bộ tộc Nghiệt thú.
Chuyện này đối với Vạn Thú Thiên mà nói, quả thực là sự sỉ nhục không thể nào tiếp thu được.
Chu Nguyên khoát tay áo, thân hình khẽ động, chính là như thuấn di xuất hiện ở trên đỉnh Tổ Hồn Sơn.
Thân hình của hắn nhanh chóng bay lên chỗ Chiến Đài Chí Tôn kia.
Mà khi đến gần Chiến Đài Chí Tôn thì Chu Nguyên có thể cảm giác được rõ ràng, một lực đẩy cực kỳ cường đại tản ra từ trong đó.
Lực đẩy kia vô cùng mạnh mẽ, Chu Nguyên biết nếu như còn là trước khi hợp thể thì chỉ sợ hắn sẽ lập tức bị đánh bay đi.
- Xi Hiên kia nói cũng không giả, người có số lượng tinh thể nguyên khí thấp hơn 300 tỷ thì căn bản ngay cả tư cách leo lên toà chiến đài này cũng không có.
Trong lòng của Chu Nguyên cảm thán một tiếng, chợt mặt ngoài thân thể của hắn có mấy tia sáng màu đen như ẩn như hiện. Khi tia sáng màu đen kia vừa xuất hiện, tất cả lực bài xích giống như là lập tức tiêu tán, thân hình của hắn xuyên qua trường lực đẩy kia, nhanh chóng đáp xuống đến trong Chiến Đài Chí Tôn.
Mà nhìn thấy hắn thuận lợi ra trận, người trong đội ngũ của Vạn Thú Thiên lập tức bộc phát ra tiếng hoan hô.
Mấy người Ngải Đoàn Tử, Trang Tiểu Minh cũng thở dài một hơi như trút được gánh nặng, không đề cập tới kết quả cuối cùng như thế nào, tối thiểu nhất hiện tại bọn họ lại lần nữa có tư cách tranh đoạt cùng Xi Hiên.
Trên Chiến Đài Chí Tôn.
Ánh mắt u lãnh của Xi Hiên chăm chú nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên vừa đáp xuống rồi hắn thản nhiên nói:
- Có ý tứ, lại còn có thể sử dụng loại biện pháp gian lận này để tiến vào Chiến Đài Chí Tôn.
Nghe được câu nói này của Xi Hiên, Chu Nguyên không nhịn được cười một tiếng:
- Ngươi nói nghe giống như là ngươi có thể đứng ở chỗ này là bởi vì thực lực của chính bản thân ngươi ấy?
Xi Hiên này có thể tiến vào Chiến Đài Chí Tôn chính là mượn nhờ sức mạnh của kết giới, dẫn động khí hung sát của Tổ Hồn Sơn gia trì. Bằng không, chỉ với thực lực của hắn thì tuyệt đối không có khả năng đạt tới loại trình độ này.
Nghiêm chỉnh mà nói, chỉ sợ không Ngụy Pháp Vực Cảnh nào có thể đạt tới trình độ như thế.
Cho nên hai bên đều là người gian lận, trào phúng lẫn nhau khác gì chó chê mèo lắm lông.
- Chu Nguyên, đánh chết hắn! Đánh chết hắn!
Vào lúc này, ở trong cơ thể của Chu Nguyên, Thôn Thôn kêu gào.
Xi Hiên cười lạnh một tiếng, lại là lười nhác nói nhảm nhiều lời với Chu Nguyên, hắn bước ra một bước, uy áp ngập trời đột nhiên bộc phát ra khiến cho vùng trời này chấn động đến run rẩy lên.
Cho dù là có chiến đài che đậy, uy áp kia vẫn còn khiến cho tất cả mọi người ở ngoại giới cảm thấy kinh hãi.
- Thôi được, nếu như không thấy máu đã được phán chiến thắng, tóm lại là cảm giác thiếu đi cái gì đó. Thôi được rồi! Hay là dùng máu của ngươi cùng Tiên Thiên Thánh Thú kia đến chúc mừng nhỉ? Thật đúng là quá hợp lý luôn!
Xi Hiên nhe răng cười, hai tay của hắn đột nhiên chập lại rồi kéo mạnh ra hai bên, chỉ thấy không gian nơi đó lập tức bị xé nứt ra.
Rống!
Sau một khắc, chỉ thấy từ trong hư không kia có tiếng gầm gừ ẩn chứa sự hung lệ không gì sánh nổi vang lên. Ngay sau đó, từ bên trong vết nứt có một dòng lũ màu đen cuồn cuộn lao ra. Trong dòng lũ màu đen kia dường như ẩn chứa vô số linh hồn của hung thú đang giương nanh múa vuốt, tiếng rít truyền ra khiến cho thần hồn dao động.
Chu Nguyên ngẩng đầu, nhìn qua dòng lũ được tạo thành từ đám linh hồn của hung thú đang gào thét lao đến kia. Sau đó, hắn lập tức bấm tay thành trảo, chỉ thấy trong lòng bàn tay có tia sáng màu đen ngưng tụ, cuối cùng chúng hóa thành vòng xoáy màu đen.
Vòng xoáy chui ra từ lòng bàn tay và nhanh chóng khuếch trương, chỉ trong chớp mắt thể tích của nó đã tăng lên gấp trăm lần, tựa như là một lỗ đen.
Hưu!
Dòng lũ được tạo thành từ đám linh hồn của hung thú kia hung hăng lao tới, song khi tiếp xúc với vòng xoáy lỗ đen kia thì lại lập tức bị nuốt hết đi vào.
Vào lúc này hơi, thân thể của Chu Nguyên cũng hơi chấn động một chút.
Chợt khóe miệng của hắn nhếch lên, trong mắt lộ ra biểu cảm sợ hãi, thán phục:
- Khả năng thôn phệ thật là mạnh mẽ!
Lúc trước, ngay khi vừa mới tiếp xúc thì chỉ trong nháy mắt, đòn tấn công kia của đối phương gần như là bị hắn vận chuyển năng lực thôn phệ nuốt chửng.
Hiển nhiên đây là tác dụng của năng lực thôn phệ tới từ Thôn Thôn.
Hơn nữa, sau khi đòn tấn công này bị thôn phệ thì còn có một bộ phận sức mạnh biến thành năng lượng mà bản thân có thể sử dụng. Loại năng lực này phải nói là đặc biệt bá đạo.
Trong lòng của Chu Nguyên cảm thấy cực kỳ hâm mộ. Tiên Thiên Thánh Thú quả thật là tồn tại được trời ưu ái. Loại sức mạnh đặc thù này người thường khổ tu như thế nào thì cũng khó mà lĩnh ngộ được.
- Trả lại cho ngươi!
Chu Nguyên thét dài, bàn chân giẫm một cái, mặt đất làm từ chất liệu đặc thù của Chiến Đài Chí Tôn kia lập tức rạn nứt, mà thân hình của hắn lại là tựa như là thuấn di trực tiếp phá vỡ hư không xuất hiện ở phía trước Xi Hiên, sau đó đấm ra một quyền.
Uỳnh!
Dưới một quyền mang theo tất cả sức mạnh tới từ hơn 300 tỷ viên tinh thể nguyên khí của Chu Nguyên kia, hư không giống như là tấm gương vậy, trực tiếp bị đánh vỡ nát ra.
Mà nguyên khí nguyên bản có màu bạch kim của Chu Nguyên cũng có chỗ biến hóa. Chỉ thấy trong màu bạch kim ẩn chứa từng tia từng tia sáng màu đen tuyền, lộ ra sự thần bí, khó lường.
Nếu như đổi lại là bất kỳ một người nào trong mấy người Ngải Đoàn Tử đứng ở chỗ này thì chỉ sợ cũng phải bị một quyền này đánh trúng nát nhừ.
Sắc mặt của Xi Hiên trở nên lạnh lẽo. Hắn đột nhiên há mồm gào thét, khí đen cuồn cuộn chui ra từ trong miệng, hóa thành một cái đầu thú màu đen to lớn mà dữ tợn.
Đầu thú cuốn theo khí thế hung ác, trực tiếp va chạm cùng một quyền kia của Chu Nguyên.
Uỳnh!
Hai bên vừa va chạm thì chỉ trong nháy mắt, sóng xung kích bằng nguyên khí mạnh mẽ bộc phát ra, hư không liên tục vỡ nát, mảnh vỡ không gian bắn tung tóe khắp bốn phương.
Chu Nguyên cùng Xi Hiên đứng mũi chịu sào, thân hình đều bị chấn động đến liên tiếp lui về phía sau.
Chu Nguyên chỉ vẻn vẹn lui về phía sau trăm trượng thì quanh người của hắn đã có những vòng xoáy thôn phệ xuất hiện, hóa giải uy lực của sóng xung kích kia.
Mà Xi Hiên thì là phải cứng rắn thừa nhận, thân hình lùi lại hơn ngàn trượng, mới ổn định lại được thân hình.
Một chiêu vừa rồi đã làm cho cho hắn minh bạch, thực lực của Chu Nguyên lúc này đã hoàn toàn không kém hắn.
- Thống khoái.
Chu Nguyên phấn chấn hét lên.
Xi Hiên mặt không biểu tình, trong mắt có sát cơ nồng nặc.
Đã biết người trước mắt là cường địch, bản thân lại không thể khinh thường nữa.
Đã như vậy thì liền dốc hết toàn lực, chém giết đối phương ở nơi này đi.
Nghĩ xong xuôi, hai tay của Xi Hiên nhanh chóng kết ấn, một giọng nói lạnh lùng, ẩn chứa sát khí nồng nặc chậm rãi vang lên ở trong Chiến Đài Chí Tôn này.
- Thú Ma Pháp Vực!