Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1430 - Chương 1429: Đại Chiến 300 Tỷ (1)

Chưa xác định
Chương 1429: Đại chiến 300 tỷ (1)

Ông!

Lấy Xi Hiên làm đầu nguồn, Pháp Vực màu đỏ tươi nhanh chóng khuếch tán ra. Cùng lúc đó, một luồng khí tức hung lệ theo đó bộc phát ra, nếu như người có tâm trí không kiên định, sợ rằng sẽ bị Pháp Vực này khơi dậy sát khí trong lòng, đánh mất lý trí.

Sau khi Pháp Vực màu đỏ tươi này xuất hiện, ở bên cạnh Xi Hiên kia có huyết khí bay lên và nhanh chóng tạo thành từng con cự thú dữ tợn toàn thân đỏ hồng.

Những con cự thú kia tản ra sát khí kinh người, trong đôi mắt chỉ có thần sắc hung lệ và sát ý.

Hơn nữa, chuyện làm cho người ta khiếp sợ nhất chính là tất cả những con cự thú này đều tản ra nguyên khí ba động cực kỳ cường đại, tựa như là những sinh vật thật sự.

- Chỉ cần người bị Thú Ma Pháp Vực của ta săn giết thì đều sẽ bị Pháp Vực chuyển hóa thi hài và thần hồn, hình thành Thú Ma, đời đời bị ta sai khiến.

Xi Hiên nhìn qua Chu Nguyên, nhe răng cười:

- Mà rất nhanh, ngươi cũng sẽ trở thành một phần tử ở trong đó.

- Đi, xé nát hắn!

Hắn cong ngón búng ra. Sau một khắc, vô số hung thú màu đỏ tươi kia chợt gào thét một tiếng rồi giống như là không sợ chết đánh tới Chu Nguyên.

Bàn tay của Chu Nguyên nắm chặt, Thiên Nguyên Bút hiện ra.

Thân hình của hắn cũng như điện quang bắn ra, tiến vào trong bầy thú.

Sau một khắc, nguyên khí kinh khủng bộc phát, ngàn vạn sợi lông tơ đen kịt tựa như mưa tên bắn ra.

Vô số hung thú màu đỏ tươi lập tức bị xé nát.

Chỉ có điều, qua trong giây lát, từng sợi huyết khí màu đỏ hồng lập tức giáng lâm, lại lần nữa hóa thành vô số hung thú, giống như là vô cùng vô tận.

Chu Nguyên độc thân đứng ở trong thú triều mênh mông, cho dù mỗi một đòn tấn công của hắn đều sẽ quét sạch một mảng lớn hung thú tạo thành khu vực trống trải, nhưng rất nhanh, phần trống này lại sẽ bị thú triều lấp đầy.

Giống như là ở trong Pháp Vực này, những hung thú màu đỏ tươi kia sẽ không bị triệt để hủy diệt.

Đối mặt với kiểu đánh giết gần như liên tục không ngừng này, e rằng cho dù là Ngải Đoàn Tử ở đây đều sẽ lâm vào trong hoàn cảnh cực kỳ phiền phức.

- Pháp Vực của gia hỏa này đúng là có chút kỳ lạ.

Chu Nguyên dùng Thiên Nguyên Bút đánh nát mấy chục con cự thú màu đỏ tươi, không nhịn được sợ hãi than thở.

- Quá chậm chạp, tránh ra, để ta ra tay!

Thôn Thôn không nhịn được, truyền ý niệm vào trong đầu Chu Nguyên.

Nó vừa dứt lời thì chỉ trong nháy mắt, không gian bốn phía xung quanh Chu Nguyên đột nhiên có rất nhiều vòng xoáy lỗ đen hiển hiện.

- Rống!

Từ trong cơ thể của Chu Nguyên, một tiếng gầm kinh người vang lên.

Vòng xoáy lỗ đen đột nhiên khuếch tán, lập tức nuốt chửng vô số con hung thú đang liên tục không ngừng xông tới kia. Ngay sau đó sau một khắc, lỗ đen chấn động, không ngờ là có vô số dòng lũ cuồng bạo phun ra, lập tức làm cho tòa Pháp Vực màu đỏ tươi kia chấn động đến mức kịch liệt.

- Hừ!

Biểu cảm trong đôi mắt của Xi Hiên trở nên lạnh lẽo, hắn hừ lạnh một tiếng, chỉ thấy trên hư không có huyết khí vô biên tụ đến, cuối cùng hóa thành một cái bàn tay máu to lớn.

Phía trên bàn tay máu có gương mắỵ của vô số hung thú đang nhốn nháo, phát ra tiếng gầm gừ hung lệ.

- Vạn Thú Huyết Ấn!

Một chưởng đánh xuống, tựa như một ngọn núi cao, hung hăng trấn áp xuống chỗ Chu Nguyên đang đứng.

Chu Nguyên ngẩng đầu, tiếng gầm gừ uy nghiêm của Thôn Thôn quanh quẩn ở trong cơ thể của hắn, chỉ thấy hư ảnh một con cự thú trống rỗng xuất hiện, chính là bản thể của Thôn Thôn.

Hư ảnh cự thú mở miệng rộng ra, trong đó tựa như là có vòng xoáy lỗ đen đang chuyển động. Sau một khắc, có vô số tia sáng màu đen tuyền hội tụ đến, tạo thành một quả cầu ánh sáng màu đen khổng lồ.

Màu của quả cầu ánh sáng này thâm thúy như vực sâu, nhìn không thấy chút tia sáng nào, giống như là hết thảy mọi thứ đều đã bị nó thôn phệ.

Nhưng mà Chu Nguyên lại có thể phát giác được sức mạnh kinh khủng ẩn chứa trong quả cầu ánh sáng màu đen kia.

Loại sức mạnh này cũng không phải là do Chu Nguyên điều động, mà là do Thôn Thôn ở trong cơ thể của hắn đang điều khiển.

Bây giờ một người một thú hợp thể, cho nên bọn họ đều có thể khống chế thân thể này, chỉ có điều những thủ đoạn của riêng mình kia thì lại chỉ có thể dựa vào bản thân đến khống chế thi triển.

Tỉ như quả cầu ánh sáng do năng lực thôn phệ hình thành này, Chu Nguyên liền không có cách nào để thi triển, chỉ có thể dựa vào Thôn Thôn tới.

Chỉ có điều, cũng tương tự như thế, những Nguyên thuật Chu Nguyên tu luyện kia cũng chỉ có thể do chính hắn khống chế, Thôn Thôn lại không có biện pháp nào để thi triển.

Uỳnh!

Quả cầu ánh sáng màu đen đột nhiên mãnh liệt bắn ra. Ở những chỗ nó lướt qua, hư không không ngừng vỡ nát. Cuối cùng, trong ánh mắt mong mỏi của mọi người, quả cầu ánh sáng này đã va chạm vào bàn tay máu đang ấn xuống kia.

Ầm ầm!

Một chớp mắt kia tựa như là có một đám mây hình nấm do nguyên khí hình thành xuất hiện ở trong Chiến Đài Chí Tôn kia.

Sóng xung kích hủy diệt hình thành kia không ngừng khuếch tán ra không gian bốn phía chiến đài.

Mấy người Ngải Đoàn Tử đứng ở bên ngoài, nhìn qua sóng trùng kích này, sắc mặt cũng không nhịn được mà có chút biến hóa, số lượng tinh thể nguyên khí của hai người trên Chiến Đài Chí Tôn lúc này đều vượt qua 300 tỷ, thực lực phi phàm, còn bọn họ chỉ sợ ngay cả dư ba đều khó mà chống cự.

Bọn họ thật sự là khó có thể tưởng tượng, ở phía dưới Pháp Vực Cảnh mà vẫn có thể nhìn thấy trận chiến đấu ở loại cấp bậc này.

Uỳnh!

Sóng xung kích kinh khủng tàn phá bừa bãi ở trong Chiến Đài Chí Tôn. Mãi một lúc lâu sau, mới theo thời gian dần trôi qua mà dần lắng lại.

Mọi người lập tức đưa mắt nhìn qua, chỉ thấy không gian nơi đó sớm đã vỡ nát, bây giờ còn đang theo thời gian dần trôi qua mà dần khôi phục.

Chỉ có điều là khi thân hình của Chu Nguyên hiển lộ ra thì có một chút tiếng kinh hô vang lên.

Chỉ thấy Chu Nguyên chân đạp đất mặt, trên bờ vai khiêng một chiếc chuông vàng khổng lồ, trong miệng chuông đen kịt có ba động cực kỳ kinh người tản ra.

Mà miệng chuông kia thì tựa như là đại pháo vậy, khóa chặt Xi Hiên vừa mới bình phục lại sau nguyên khí chấn động.

Xi Hiên tự nhiên cũng lập tức phát hiện đượchành động này của Chu Nguyên, lúc này sắc mặt có chút khó coi. Chu Nguyên bên kia có thể coi như là một người một thú thay phiên phát động, cho nên tiết tấu cơ hồ là liên miên không ngừng, loại cảm giác gấp rút kia, ngay cả Xi Hiên đãmượn được khí hung sát của Tổ Hồn Sơn gia trì, đều cảm thấy phiền phức rất lớn.

Chiếc chuông vàng mà Chu Nguyên đang khiêng trên vai kia càng làm cho cho hắn cảm giác được sự nguy hiểm.

Nhưng Chu Nguyên hiển nhiên không có ý định cho hắn càng nhiều thời gian đểphản ứng. Trong lòng chuông, nguyên khí kinh khủng hội tụ, sau một khắc, một âm thanh chói tai đột nhiên vang lên và quanh quẩn ở trong thiên địa.

Bình Luận (0)
Comment