Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1431 - Chương 1430: Đại Chiến 300 Tỷ (2)

Chưa xác định
Chương 1430: Đại chiến 300 tỷ (2)

Ông!

Sóng âm kinh khủng kia tựa như là hóa thành dòng lũ, cuốn theo sức mạnh hủy diệt, trong nháy mắt đâm thủng hư không, xuất hiện ở phía trước Xi Hiên.

Sắc mặt của Xi Hiên âm trầm, hắn biết nhất định phải thi triển thủ đoạn mạnh mẽ, nếu không một mực bị Chu Nguyên cùng Thôn Thôn thay nhau tấn công, hắn sớm muộn gì cũng sẽ lộ ra sơ hở, cuối cùng từ thế yếu chuyển thành bại thế.

Xi Hiên nhanh chóng lùi lại, Pháp Vực chấn động, tạo thành vô số bức tường ánh sáng màu đỏ hồng tầng tầng lớp lớp che chắn ở phía trước người của hắn, trên những bức tường ánh sáng kia, có khuôn mặt của vô số con hung thú hiển hiện, bộc phát ra tiếng gào rít hung lệ.

Cùng lúc đó, đầu ngón tay sắc bén của Xi Hiên lập tức xẹt qua lồng ngực, cắt đứt huyết nhục, lộ ra trái tim đang mạnh mẽ đập ở trong đó.

Từ trong trái tim đang đập mạnh mẽ kia có một giọt máu màu đen bay ra.

Sắc mặt của Xi Hiên âm lãnh, đầu ngón tay xẹt qua tinh huyết, ấn pháp biến ảo, tàn ảnh của bàn tay bay tán loạn.

Cùng lúc đó, tòa Pháp Vực màu đỏ tươi này cũng bắt đầu rung động dữ dội.

Rống!

Xi Hiên kêu to, da thịt ở sau lưng bị xé rách, đuôi sắt dữ tợn đầy gai xương kia vung loạn, chấn vỡ hư không.

Mà trong Pháp Vực, có vô số hung thú ngưng tụ ra, gầm thét lao ra nhưng mục tiêu lại chính là Xi Hiên, cuối cùng đều chui vào trong thân thể của hắn.

Thế là sau một khắc, thân thể của hắn đột nhiên phồng to, huyết khí dâng trào, che khuất bầu trời, một luồng khí tức hung lệ khó mà có thể hình dung bộc phát ra, đánh vỡ mây xanh.

- Thú Thần Biến!

Trong tiếng gầm gừ đinh tai nhức óc, chỉ thấy trong huyết khí, có một bóng ma cao đến cả ngàn trượng đứng sừng sững, bóng ma kia tỏa ra sát khí ngập trời, trên khuôn mặt là một đôi con ngươi đỏ hồng như đèn lồng, nhìn qua tựa như là Hung ma bước ra từ trong Cửu U Thâm Uyên, muốn thôn tính tiêu diệt hết sinh linh trên thế gian này vậy.

Vào lúc này, Hung ma giơ bàn tay lên, nắm chặt thành quyền rồi hung hăng đánh tới dòng lũ sóng âm xuyên qua hư không mà đến kia.

Ma quyền đánh xuống, tựa như là lưu tinh trụy lạc.

Uỳnh!

Cả hai đập đến cùng một chỗ, âm thanh lớn lập tức che đậy tất cả tiếng vang trong thiên địa, sóng xung kích kinh khủng bộc phát ra, dẫn tới hư không không ngừng sụp đổ, tạo thành một cái rồi lại một cái lỗ đen.

Dòng lũ sóng âm kéo dài mấy giây sau rồi ầm vang một tiếng và sụp đổ.

Mà Hung ma kia lại chỉ là hơi chấn động và lui về phía sau một bước rồi nhanh chóng ổn định lại thân hình.

Thấy thế, sắc mặt của Chu Nguyên cũng không nhịn được mà khẽ biến đổi, lấy trạng thái lúc này của hắn thi triển Thiên Long Kim Chung Ngâm vậy mà vẫn bị gia hỏa này tuỳ tiện cản lại.

- Uỳnh!

Mà chính tại lúc này, hư không ở bên cạnh Chu Nguyên đột nhiên vỡ nát ra, chỉ thấy một cái ma chưởng mang theo sát khí vô biên chui ra, nhanh chóng đánh về phía hắn.

Thân hình của Chu Nguyên lập tức lui lại.

Nhưng mà ma chưởng kia tựa như là có thể vượt qua không gian vậy, chỉ lóe lên thì đã đánh đến, sau một khắc, sức mạnh kinh khủng đã trút xuống đến trên thân thể của Chu Nguyên.

- Chết đi!

Ầm!

Một tiếng nổ lớn vang lên, thân hình của Chu Nguyên lập tức bị đánh bay ra ngoài, hai chân kéo lê trên mặt chiến đài kia tạo thành hai vết tích thật sâu, cuối cùng bị khói bụi cuồn cuộn kia vùi lấp.

Xoạt!

Trong Tổ Hồn Sơn, sắc mặt của người trong đội ngũ Vạn Thú Thiên đều biến đổi, tiếng bàn luận xôn xao vang vọng.

Khi Chu Nguyên bị đánh bay thì sắc mặt của mấy người Ngải Đoàn Tử ở bên ngoài chiến đài kia lập tức biến đổi, bọn họ nhìn qua bóng ma to lớn xuất hiện trong chiến đài, trong ánh mắt cũng hiện ra sự sợ hãi.

Cho dù là có chiến đài ngăn cách, bọn họ vẫn như cũ là có thể phát giác được trong thân hình giống như Hung ma kia rốt cuộc là ẩn chứa sức mạnh khủng bố đến cỡ nào.

Đổi lại bất kỳ một người nào trong bọn họ ở trên chiến đài thì chỉ sợ lúc này cả nhục thân lẫn thần hồn đều đã bị một đòn kia đánh tan nát rồi.

- Xi Hiên kia quá mạnh.

Trên khuôn mặt mập mạp của Trang Tiểu Minh của Cổ Kình tộc hiện đầy sự ngưng trọng, hắn lo lắng nói.

Ngải Đoàn Tử trầm mặc một lúc rồi nói:

- Chúng ta không có biện pháp nào khác để có thể ngăn được hắn. Hiện tại cũng chỉ có thể kỳ vọng Chu Nguyên cùng Tổ Thao có thể sáng tạo kỳ tích mà thôi.

Cường giả Ngụy Pháp Vực của các tộc khác cũng gượng cười.

Đúng vậy!

Trận chiến đấu ở trước mắt đã không phải là cấp độ mà bọn họ đủ khả năng nhúng tay.

Hiện tại, ngoại trừ còn không có Pháp Vực hoàn chỉnh, nếu như chỉ bàn về số lượng tinh thể nguyên khí thì hai người trên Chiến Đài Chí Tôn kia đã coi như là cường giả Pháp Vực Cảnh rồi.

Hiện tại, việc bọn họ có thể làm cũng chỉ có tin tưởng Chu Nguyên cùng Thôn Thôn mà thôi.

...

Ở trong Chiến Đài Chí Tôn, dưới sự chú ý của mọi người kia, Hung ma to lớn do Xi Hiên biến thành đứng sừng sững, con ngươi màu đỏ tươi nhìn về phía đám bụi mù ở nửa bên kia chiến đài.

- Làm sao? Không chơi nữa sao?

Những lời chê cười lạnh lẽo của hắn vang lên.

Uỳnh!

Mà khi hắn vừa dứt lời thì chỉ trong nháy mắt, từ bên trong chỗ khói bụi tràn ngập kia đột nhiên có một luồng sóng nhiệt nóng bỏng phóng lên tận trời, khiến cho không khí bị đốt nóng đến mức bắt đầu vặn vẹo.

Trong một cái chớp mắt tiếp theo, ánh sáng màu đỏ mãnh liệt bắn ra.

Đầu nguồn sáng này chính là một thân hình cường tráng như tháp sắt, ở trên thân thể khôi ngô kia có giăng đầy những đường vân màu đỏ hồng, những đường vân kia tựa như là do nham tương biến thành, tản ra nhiệt độ cao kinh người.

Trong từng hơi thở mà thân hình kia phà ra đều mang theo một mùi giống như là lưu huỳnh, cho dù ở cách xa thì vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng từ trong đó.

Mà ở dưới ánh sáng màu đỏ kia còn có Lưu Ly Huyền Quang phun trào.

Đây là dấu hiệu Chu Nguyên đồng thời thúc giục Đại Viêm Ma cùng Thánh Lưu Ly Chi Khu.

Chính là mượn nhờ hai tầng phòng ngự nhục thân, Chu Nguyên mới có thể miễn cưỡng chống đỡ một chưởng lúc trước của Xi Hiên kia. Chỉ có điều dù vậy, trên người của hắn lúc này vẫn như cũ là có vô số vết thương vỡ ra, máu chảy ướt đẫm người. Từ đó có thể thấy được đòn tấn công lúc trước của Xi Hiên mạnh mẽ như thế nào.

Chu Nguyên cúi đầu nhìn thoáng qua những vết thương đang dần dần khép lại trên thân thể mình, toét miệng cười nói:

- Đau quá.

Chỉ là ánh mắt kia lại càng thêm lạnh lẽo.

Xi Hiên này thật sự là khó giải quyết, thực lực của kẻ này còn đáng sợ hơn so với sự tưởng tượng của hắn nhiều.

- Muốn phân ra thắng bại, thủ đoạn bình thường đã là vô dụng.

Chu Nguyên hít sâu một hơi, hắn nhìn qua Hung ma do Xi Hiên biến thành kia, sát ý lạnh lẽo trong mắt tựa như là phải hóa thành thực chất.

- Thôn Thôn, dùng đại chiêu!

Vào lúc này,ở trong cơ thể của Chu Nguyên, có một tiếng gầm đáp lại vang lên.

Bình Luận (0)
Comment