Uỳnh!
Mà thân hình của Chu Nguyên cũng lập tức mãnh liệt bắn ra, chỉ thấy bước chân kia giẫm xuống khiến cho hư không chập trùng và hắn cũng đã nhanh chóng xuất hiện ở phía trước Hung ma do Xi Hiên biến thành kia.
Sắc mặt của Chu Nguyên lạnh lẽo, lòng tay phải sáng rực lên, sau một khắc, hắn lập tức từ trong quang mang kia, ném ra một thanh Thiết Giản giản dị tự nhiên.
Thiết Giản nhìn như bình thường, nhưng khi nó xuất hiện, lại có một luồng uy năng kinh khủng đang rung chuyển.
Chính là Thiên Tru Giản!
Trước đây, Chu Nguyên muốn ngưng luyện ra Thiên Tru Giản, cơ hồ là phải ép khô ba loại sức mạnh nguyên khí, nhục thân, thần hồn của bản thân. Nhưng hôm nay mượn nhờ nội tình cường đại sau khi hợp thể thì hắn đã có thể thi triển thuận lợi hơn rất nhiều.
Chỉ có điều dù là như vậy, khi Thiên Tru Giản xuất hiện, trên cánh tay phải của Chu Nguyên vẫn như cũ là có máu tươi thẩm thấu ra từ trong lỗ chân lông, cuối cùng tựa như là những hạt ngọc màu đỏ hồng nhỏ xuống đi.
Chu Nguyên mặt không biểu tình, tế Thiên Tru Giản lên rồi nhanh chóng đập tới Hung ma do Xi Hiên biến thành kia.
Thiên Tru Giản chỉ có kích thước khoảng hơn một trượng, so sánh với Hung ma ngàn trượng kia thì quả thật là cực kỳ nhỏ bé, nhưng khi nó vung xuống, Xi Hiên kia lại cảm giác được toàn thân nhói nhói đau, một luồng khí tức vô cùng nguy hiểm mãnh liệt bao phủ trong nội tâm của hắn.
Rống!
Hắn mở miệng hét lên, khí hung sát dâng lên, nồng đậm tựa như là hóa thành mây máu thật dày, bao phủ bốn phía.
Thiên Tru Giản đập xuống, xé nát tầng mây máu kia, mà mây máu thì tựa như là đầm lầy, không ngừng hóa giải sức mạnh kinh khủng trên Thiên Tru Giản.
Thiên Tru Giản chầm chậm rơi xuống, thân thể cao lớn của Xi Hiên cũng đang hơi rung động.
Hai bên tựa như là đang giằng co.
Chu Nguyên nhíu mày, đối phương ương ngạnh nằm ngoài sự dự liệu của hắn.
Hắn cũng không nghĩ tới sau khi bản thân tế ra Thiên Tru Giản lại vẫn như cũ là không thể hoàn toàn áp chế đối phương.
- Thôn Thôn!
Trong khi hai bên đang giằng co, Chu Nguyên quát khẽ một tiếng ở trong lòng.
Rống!
Tiếng rống đáp trả của Thôn Thôn vang lên.
Sau một khắc, chỉ thấy nguyên khí hóa thành Thôn Thôn xuất hiện ở trên đỉnh đầu của Chu Nguyên.
Nó mở miệng lớn ra. Từ trong miệng của nó, một cơn gió màu đen bay ra.
Cơn gió màu đen kia cực kỳ quỷ dị. Ở những nơi nó đi qua, mây máu không ngừng tan rã, nhưng lại cũng không phải là bị hóa giải, mà giống như là bị cơn gió màu đen thôn phệ.
Mỗi khi thôn phệ một phần mây máu, cơn gió màu đen lại càng thêm lớn mạnh, gào thét bay qua, mây máu giống như là đầm lầy kia thì nhanh chóng tiêu tán.
Nhìn thấy cảnh tượng này, con ngươi của Xi Hiên lập tức co rụt lại, hắn không nhịn được mắng to:
- Cậy đông bắt nạt ít, vô sỉ!
Nghe được câu mắng này của Xi Hiên, Chu Nguyên lập tức vui vẻ. Lúc trước, gia hỏa này núp trong bóng tối, bí mật bày mưu đặt kế, hiện tại lại mắng hắn vô sỉ, cũng thật sự là để cho người ta cảm thấy buồn cười.
Chỉ có điều, trong lòng nghĩ thế, nhưng Chu Nguyên ra tay lại là không chút do dự, thừa dịp mây máu bị Thôn Thôn thổi tan, Thiên Tru Giản kia lại không có bị ngăn cản nữa, hung hăng nện xuống Xi Hiên.
Sắc mặt của Xi Hiên hoảng hốt, hắn vội vàng lui lại, sức mạnh ẩn chứa trên Thiên Tru Giản kia làm cho hắn cảm giác được khí tức tử vong cực kỳ mãnh liệt.
Chỉ có điều, tốc độ hắn lùi về rất nhanh nhưng tốc độ đánh xuống của Thiên Tru Giản kia lại càng nhanh.
Chỉ trong một cái chớp mắt, hư không trước mặt Xi Hiên kia chính là đột nhiên vỡ nát, Thiên Tru Giản phá không bay ra, đập vào chỗ đỉnh đầu của Hung ma do Xi Hiên biến thành.
Uỳnh!
Vào lúc này, hư không giống như là đều ngưng trệ.
Khí hung sát tràn ngập khắp trời tựa như là bị dừng lại rồi bắt đầu cuồn cuộn rút về. Chỉ trong thời gian mấy giây ngắn ngủi, tất cả đã đều chui vào đến trong cơ thể của Xi Hiên.
Mà thân thể cao lớn kia của Xi Hiên thì lung lay trông giống như là sắp đổ, hắn liên tục lui lại, dẫm đến mặt đất rung chuyển.
Cùng lúc đó, thân thể cao lớn kia của hắn cũng bắt đầu vỡ ra, những tảng thịt to lớn rơi xuống, đồng thời thân thể của hắn đang nhanh chóng thu nhỏ.
Một lát sau, Xi Hiên đã biến về nguyên hình Nghiệt thú của mình.
Cái đuôi đầy gai xương có chút đong đưa, một luồng khí màu xám trắng lan tràn ở trên người hắn.
Đó là Diệt Tuyệt Chi Lực trong Thiên Tru Giản đang nhanh chóng xóa đi sinh cơ của hắn.
Chỉ có điều thực lực của Xi Hiên mạnh hơn Xi Tù rất nhiều, cho nên hắn cũng không có bị hóa thành tro bụi ngay như người sau.
Nhưng một giản này tuyệt đối là đã khiến cho hắn bị trọng thương.
Thân hình của Chu Nguyên từ trên trời đáp xuống.
Hắn nhìn qua Xi Hiên rồi thở dài một hơi như trút được gánh nặng.
Mượn nhờ cơ hội do Thôn Thôn sáng tạo cho hắn, Chu Nguyên đúng là đã bắt lấy sơ hở, trực tiếp đánh cho Xi Hiên này trọng thương.
Hiện tại, đối phương đã bị trọng thương, hẳn là không có cơ hội xoay người.
Chu Nguyên nhìn chằm chằm vào Xi Hiên với ánh mắt lạnh lẽo, hắn cũng không có lập tức tiến lên bổ đao, mà là tính toán đợi Diệt Tuyệt Chi Lực kia triệt để tàn phá bừa bãi ở trong cơ thể của người phía sau đã.
Hô hô.
Xi Hiên khó khăn thở dốc, sắc mặt có chút dữ tợn, chợt hắn ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, lạnh giọng nói:
- Thật không hổ là người sáng tạo kỳ tích trong Cổ Nguyên Thiên.
Chu Nguyên bình tĩnh nói:
- Mặc kệ bộ tộc Nghiệt thú các ngươi đến Long Linh Động Thiên này với ý đồ gì, hiện tại cũng nên kết thúc.
Nghe thấy câu nói này của Chu Nguyên, biểu cảm trên mặt Xi Hiên lại có chút quỷ dị:
- Kết thúc? Ngươi nghĩ quá đơn giản rồi.
Mà khi hắn nói lời này thì Chu Nguyên nghiêm nghị phát hiện, Diệt Tuyệt Chi Lực đang tàn phá bừa bãi ở trong cơ thể của Xi Hiên bất chợt biến mất sạch sẽ.
Sắc mặt của Chu Nguyên hơi biến đổi, hắn nhìn chằm chằm vào Xi Hiên, không chỉ có không có trực tiếp tiến lên động thủ, mà còn chậm rãi lui về phía sau.
- Thôn Thôn, gia hỏa này có gì đó quái lạ!
Ở trong cơ thể của Chu Nguyên, Thôn Thôn cũng phát ra tiếng gầm đầy đề phòng:
- Cẩn thận, trong cơ thể của hắn giống như có cái gì cực kỳ đáng sợ!
Xi Hiên cũng không để ý tới Chu Nguyên đang lui về phía sau, mà là khẽ thở dài một tiếng, sau đó hắn giãy dụa đứng dậy, quỳ một chân trên đất, đầu ngón tay đặt tại trái tim trước ngực và chậm rãi kết ấn.
- Đại nhân, Xi Hiên vô năng, không có cách nào để hoàn thành nhiệm vụ ngài giao cho.
Ngay khi Xi Hiên vừa dứt lời, phía sau lưng của hắn, đột nhiên bị xé nứt ra, máu thịt be bét, máu tươi như suối chảy ướt cả một góc chiến đài.
Toàn thân Xi Hiên run rẩy, hắn nhẫn nại chịu đựng nỗi đau nhức khi thân thể bị xé rách, không dám phát ra nửa câu rên.
Mà khi sau lưng Xi Hiên hoàn toàn bị xé mở, con ngươi của Chu Nguyên cũng đột nhiên co lại, bởi vì hắn nhìn thấy, từ trong vết rách kia, có một cánh tay nhỏ giống như là của trẻ con chui ra, sau đó đè xương sống của Xi Hiên xuống. Tiếp theo đó, một bóng người chậm rãi leo ra, đứng ở trên đỉnh đầu Xi Hiên.
- Ngươi thật sự là một phế vật... Kế hoạch của bản tọa hoàn hảo như vậy mà ngươi lại vẫn có thể làm hỏng. Cuối cùng vẫn cần bản tọa ra tay, bộ tộc Nghiệt thú quả nhiên là ti tiện vô dụng.
Bóng người kia lúc này cũng đã hiện rõ, là một đưa bé toàn thân đầy máu tươi, hắn đứng ở trên đỉnh đầu của Xi Hiên, giọng nói non nớt mà lạnh lùng chậm rãi vang lên.
Ở phía trước, nhìn qua cảnh tượng quỷ dị này, Chu Nguyên lại cảm giác lông tơ toàn thân giống như là dựng thẳng đứng lên.
Lúc này hắn làm sao còn không hiểu được, chuyện hắn vừa làm đã ép hắc thủ phía sau màn phải bước ra ngoài.
Đứa bé ở trước mắt hẳn là một vị Thánh Giả của Thánh tộc!