Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1436 - Chương 1435: Không Còn Đường Nào Có Thể Đi

Chưa xác định
Chương 1435: Không còn đường nào có thể đi

Ông!

Ngay khi đầu ngón tay của hắn điểm xuống, hư không giống như là bắt đầu chập trùng, có một gợn sóng khuếch tán ra tới.

Mà khi gợn sóng lướt qua, dòng sông bằng nguyên khí đang gào thét lao đến kia lại lập tức ngưng đọng ở trong hư không, cảnh tượng này giống như là con muỗi bị hổ phách vây khốn vậy.

Bất luận dòng sông bằng nguyên khí kia cuồng bạo như thế nào thì cũng đều không thể lại tạo ra chút dị động nào nữa.

Sư Ảnh tiện tay vung lên.

Ngay lập tức, dòng sông bằng nguyên khí kia ầm vang một tiếng và sụp đổ, biến thành vô số điểm sáng bay đầy trời.

Mà nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của mấy người Ngải Đoàn Tử cũng lập tức biến đổi, một luồng uy áp mạnh mẽ đến mức không có cách nào để hình dung giáng lâm xuống từ hư không, hung hăng đặt ở trên người của bọn họ.

Phốc phốc!

Ngải Đoàn Tử cùng rất nhiều cường giả Ngụy Pháp Vực đều miệng phun máu tươi, thân hình chật vật bay ngược trở ra, khí thế trong nháy mắt uể oải xuống tới.

Trận đối kháng này hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.

Nhìn thấy cảnh tượng này, trong mắt của tất cả người trong đội ngũ của Vạn Thú Thiên ở đây đều có biểu cảm vô lực cùng tuyệt vọng hiện ra đến.

Bọn họ minh bạch, nếu không phải là phần lớn sức mạnh của Thánh Anh kia đều tập trung vào việc di chuyển Tổ Hồn Sơn thì chỉ sợ hiện tại, bọn họ cũng không chỉ là bị thương nặng.

Trang Tiểu Minh, Kim Kình Thiên cùng các cường giả Ngụy Pháp Vực khác đều kéo thân thể nặng nề đi đến bên cạnh Ngải Đoàn Tử.

Ngay cả những thất phẩm đỉnh tiêm như Ngải Chích, Khương Hồng Anh, Mông Sùng cũng tụ đến.

Mấy người bọn họ xem như là nhóm người tinh nhuệ nhất của Vạn Thú Thiên ở trong Long Linh Động Thiên, nhưng lúc này trên mặt của bọn họ đều hiện lên biểu cảm lo sợ không yên.

- Làm sao bây giờ?

Trang Tiểu Minh khàn giọng mà hỏi.

Ngải Đoàn Tử không biết đáp lại như thế nào, bây giờ Long Linh Động Thiên đứng trước nguy cơ hủy diệt, dựa vào động tĩnh ở bên ngoài Động Thiên lúc trước thì chỉ sợ ngay cả Thánh Giả của Vạn Thú Thiên đều bị kiềm chế.

Hiện tại, bọn họ đã không còn đường nào để lùi lại nữa.

Ngải Đoàn Tử nói khẽ:

- Hiện tại chỉ có thể kỳ vọng các vị Thánh Giả của Vạn Thú Thiên có thể nhanh chóng ra tay, kịp thời cứu viện bên này, còn chúng ta ... đã không có biện pháp giải quyết.

Trong lời nói ẩn chứa sự bất lực.

Nghe thấy lời nói này của Ngải Đoàn Tử, tất cả mọi người lập tức trầm mặc, biểu cảm trên mặt biến thành bi thương. Đến tận lúc này, bọn họ mới hiểu được, ở trong mắt Thánh Giả, thực lực thất phẩm như bọn họ đến tột cùng là nhỏ bé bực nào.

Mà khi người trong đội ngũ của Vạn Thú Thiên đang lo sợ không yên vô lực thì vào lúc này Chu Nguyên cũng đang nhíu chặt lông mày. Bởi vì giống như những người khác, hắn cũng minh bạch, nếu quả thật để Sư Ảnh này dọn Tổ Hồn Sơn đi, Long Linh Động Thiên sẽ bị hủy diệt, chỉ sợ lúc đó hắn cũng sẽ rơi vào hoàn cảnh cực kỳ phiền phức.

- Lão gia hỏa này hẳn không phải là chân thân của Thánh Giả đấy chứ? Chúng ta liên thủ có khả năng đánh chết hắn hay không?

Ý niệm của Chu Nguyên chui vào trong Thần Phủ hỏi Thôn Thôn.

- Có một phần khả năng là thành công.

Ý niệm của Thôn Thôn cũng nhanh chóng vang lên.

Chu Nguyên có chút vui sướng.

- Chỉ có điều còn có 99 phần khả năng là chúng ta bị hắn đánh chết.

Nhưng khi luồng ý niệm sau đó của Thôn Thôn truyền đến, nụ cười vui sướng trên mặt của Chu Nguyên cũng lập tức cứng lại, chợt hắn cắn răng nói:

- Ngươi vẫn rất hài hước đó.

Thôn Thôn cười nhạo:

- Chu Nguyên, ngươi cũng quá kiêu căng rồi, chuyện đánh chết Thánh Giả mà cũng dám suy nghĩ!

Chu Nguyên bĩu môi, nói:

- Nếu không thì phải làm sao? Cứ ngồi nhìn kẻ này phá hủy Long Linh Động Thiên hay sao? Ta cũng không cảm thấy sau khi thành công, vị này sẽ nhân từ buông tha chúng ta.

Hiện tại, tên kia không ra tay là bởi vì cần dồn tất cả sức mạnh để di chuyển Tổ Hồn Sơn. Một khi việc thành công, Sư Ảnh rảnh tay, Chu Nguyên tin tưởng, kẻ này sẽ không chút do dự tiêu diệt toàn bộ những người ở đây.

Dù sao chuyện này đối với người như Sư Ảnh cũng chỉ như là vung tay đập muỗi mà thôi.

Nghe được câu nói này của Chu Nguyên, Thôn Thôn cũng trầm mặc lại, cục diện hiện tại hoàn toàn chính xác là rất phiền phức, làm cái gì cũng chết, không làm cái gì tựa hồ cũng như là đang chờ chết.

Chung quy lại vẫn là do Thánh Giả quá mạnh.

Cho dù Thánh Giả ở trước mắt kia cũng không phải là chân thân, nhưng thực lực của người này vẫn như cũ không phải là thứ mà nó cùng Chu Nguyên có thể so sánh được.

- Nếu không, chúng ta cầu cứu đại tỷ đầu đi.

Thôn Thôn nghĩ đến một ý kiến.

Chu Nguyên lập tức chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà nói:

- Ngươi có tiền đồ hay không? Luôn luôn muốn dựa vào Yêu Yêu hay sao? Chẳng lẽ chúng ta không thể dựa vào sức mạnh của mình hay sao?

Nói đến đây hắn dừng một chút rồi nhẹ giọng hỏi:

- Vậy ngươi bây giờ có thể liên hệ được với nàng hay sao?

- Ta cho là ngươi có thể chứ.

Thôn Thôn nói.

Chu Nguyên có chút phiền muộn thở dài một hơi:

- Ngươi có thể im miệng đi.

Hắn khổ sở suy tư, một lát sau, trong lòng hắn chợt khẽ động, nói:

- Kỳ thật cũng không phải hoàn toàn không có cách nào... Ta có một lá bài tẩy, có lẽ có thể tạo thành một chút uy hiếp đối với hắn.

- Ồ?

Đối với lời nói này của Chu Nguyên, biểu thị trên mặt của Thôn Thôn chính là chấn kinh. Với chút thực lực ấy của Chu Nguyên mà có thể có uy hiếp đối với Thánh Anh hay sao? Ngươi định lừa thú hay sao?

- Chỉ có điều số lượng tinh thể nguyên khí của ta còn thiếu rất nhiều. Nếu như ngươi có thể giúp ta tăng số lượng tinh thể nguyên khí thêm cái sáu, bảy trăm tỷ viên, nói không chừng là đủ rồi.

Chu Nguyên nói.

Thôn Thôn trầm mặc mấy giây, chợt có ý niệm giận dữ gầm thét vang lên:

- Cho ngươi gia tăng thêm sáu, bảy trăm tỷ viên tinh thể nguyên khí? Chu Nguyên, ngươi đang suy nghĩ cái quái gì vậy!

Gia hỏa này không thể nói chút chuyện đáng tin cậy hơn hay sao?

Phải biết hai người bọn họ hợp thể cộng lại cũng chỉ mới 300 tỷ viên tinh thể nguyên khí, lại thêm sáu, bảy trăm tỷ viên? Hoàn toàn chính là nằm mơ.

Chu Nguyên bất đắc dĩ nói:

- Vậy thì không có biện pháp, không bột đố gột nên hồ.

Ở chỗ bả vai của hắn có nguyên khí phun trào, cuối cùng hóa thành một hư ảnh Thôn Thôn.

Nó dường như có chút do dự, sau đó truyền đến ý niệm hỏi:

- Ngươi thật có thủ đoạn ư?

Chu Nguyên nhìn chằm chằm vào Thánh Anh đang kéo Tổ Hồn Sơn từ sâu trong lòng đất lên kia, chậm rãi nói:

- Nhìn ra được, lúc này hắn cùng Tổ Hồn Sơn hẳn là ở vào trong một loại cục diện giằng co nào đó, nếu không thì tốc độ dời núi sẽ không chậm như thế. Mà chỉ cần ta có thể đánh vỡ thế cân bằng này, hoặc là nói để tòa vòng xoáy kết giới này có chỗ buông lỏng, vậy mưu đồ của hắn sẽ không có dễ dàng thành công như trước nữa.

- Đến lúc đó, nói không chừng Tổ Hồn Sơn thoát khỏi kiềm chế, còn có thể tạo thành phản phệ đối với hắn.

Hắn thật không nghĩ qua bản thân có thể làm Thánh Anh kia bị thương, đừng nói là mấy trăm tỷ viên tinh thể nguyên khí, thậm chí cho hắn một ngàn tỷ chỉ sợ đều không đủ, cho nên mục đích của hắn từ đầu đến cuối cũng chỉ là quấy nhiễu.

Thôn Thôn nhìn thấy thần sắc chăm chú trên mặt Chu Nguyên, trong đôi mắt thú hiện lên vẻ suy tư:

- Để cho nguyên khí của ngươi trong nháy mắt tăng vọt đến một cái mức độ kinh người, kỳ thật cũng không phải là không có khả năng.

- Ngươi thật đúng là làm được sao?

Chu Nguyên kinh ngạc.

Thôn Thôn đưa mắt nhìn về phía mấy người Ngải Đoàn Tử ở xa xa, trong đôi mắt thú dường như hiện lên quang trạch không có ý tốt.

- Đương nhiên điều kiện tiên quyết là chúng ta cần không ít công cụ hình người... Chỉ có điều xem dáng vẻ tuyệt vọng này của bọn họ thì hẳn là sẽ không cự tuyệt mới đúng.

Bình Luận (0)
Comment