Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1443 - Chương 1442: Tự Thiêu Đốt

Chưa xác định
Chương 1442: Tự thiêu đốt

Liên đới, ánh mắt nhìn về phía Chu Nguyên đều nhiều thêm biểu cảm tôn sùng, chỉ là loại tôn sùng này hiển lộ càng nhiều ý tứ, chủ yếu là hâm mộ và cảm thán bởi vì Chu Nguyên lại có thể có bản lĩnh được tồn tại như vậy ưu ái.

Nếu xét trên một loại góc độ nào đó thì chuyện này đúng là có thể chứng minh Chu Nguyên có bản lĩnh độc đáo của riêng mình.

Huyết viêm ngập trời không ngừng cuồn cuộn đốt cháy.

Mà Sư Ảnh kia thì là bộc phát ra tiếng rống giận dữ đầy bi thảm. Dù sao hắn hiện tại chỉ là hóa thân do Thánh Liên biến thành, đối mặt với sát khí mạnh mẽ của Tổ Hồn Sơn do Yêu Yêu dẫn động, hắn cũng khó mà chống cự, theo thời gian dần trôi qua mà dần rơi vào thế hạ phong.

Nếu như tiếp tục kéo dài, chỉ sợ bị luyện hóa là chuyện sớm hay muộn.

Một khi hóa thân do Thánh Liên biến thành này bị hủy, như vậy bản tôn của Sư Ảnh cũng sẽ nhận thương tích nặng đến mức khó mà có thể hình dung, muốn khôi phục, không biết cần đến ngày tháng năm nào.

Cho nên lúc này sự kinh sợ trong nội tâm của Sư Ảnh thật sự là khó mà lắng lại.

Bởi vì kế hoạch lần này, Thánh tộc bọn họ cũng coi như là chuẩn bị hồi lâu, thậm chí còn phát hiện số lượng Thánh Giả trấn thủ Vạn Thú Thiên trong khoảng thời gian này đã giảm bớt, mà Quy Khư Thần Điện bên kia, bọn họ cũng đã làm một chút thủ đoạn quấy nhiễu. Nhưng bọn họ tính toán hết thảy, lại không tính tới vị Thần Linh Đệ Tam này thế mà cũng ở Vạn Thú Thiên!

Đồng thời từ sức mạnh mà vị Thần Linh Đệ Tam này vừa lộ ra thì nàng cũng hẳn là đã thức tỉnh một phần, bằng không thì với thực lực của hắn sao lại cũng có thể cảm thấy áp lực như vậy được.

Biểu cảm trên gương mặt Sư Ảnh không ngừng biến ảo, cuối cùng hắn đột nhiên chậm rãi ngừng chống cự, trong mắt có thần sắc kiên quyết hiện lên.

Nếu hiện tại đã bị khốn trụ, vậy cũng chỉ có thể sử dụng thủ đoạn sau cùng.

Đó chính là tự thiêu đốt bộ hóa thân do Thánh Liên biến thành này!

Nếu như mượn nhờ sức mạnh của việc tự thiêu đốt, hóa thân do Thánh Liên biến thành hẳn là có thể lấy trạng thái không trọn vẹn thoát đi, loại tổn thất kia sẽ nhỏ rất nhiều, nhưng mà... Sư Ảnh lại cũng không dự định trốn.

Hắn cúi đầu xuống, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tổ Hồn Sơn ở dưới chân.

Nhiệm vụ của hắn .... còn chưa hoàn thành.

Hiện tại Tổ Hồn Sơn là không chuyển đi được, đã như vậy ... thì cũng chỉ có thể dùng biện pháp sớm định ra để hoàn thành nhiệm vụ.

Đám Thánh Giả ngu ngốc của Vạn Thú Thiên kia đều cho rằng mục tiêu của Thánh tộc bọn họ chính là Tổ Hồn Sơn, thật đúng là ngu không ai bằng.

Sau khi suy nghĩ xong xuôi, Sư Ảnh cũng không do dự nữa, hai tay của hắn khép lại. Sau một khắc, chỉ thấy mặt ngoài thân thể của Thánh Anh kia, đột nhiên có từng đường vân màu vàng lan tràn đi ra.

Từ trong thân thể nho nhỏ kia, một luồng uy áp mạnh mẽ đến mức không có cách nào để hình dung ầm ầm bộc phát ra.

Loại sức mạnh cường đại kia cơ hồ là vừa xuất hiện thì đã lập tức đẩy lui huyết viêm đang cuốn tới.

Ngọn lửa màu vàng từ trong cơ thể của Thánh Anh thẩm thấu ra, sau đó cháy hừng hực, tựa như một ngọn lửa đủ để hủy diệt thiên địa.

Đối mặt với biến cố như vậy, ngay cả Yêu Yêu đang ở trong mặt kính trong suốt kia cũng cảm thấy bất ngờ, ánh mắt lập tức ngưng tụ.

- Tự thiêu đốt Thánh Anh... Đây là dự định cá chết lưới rách rồi?

Nàng hơi nghi hoặc nói nhỏ một câu. Sự quyết tuyệt của vị Thánh Giả Thánh tộc này đúng là có chút vượt qua dự liệu của nàng.

Sức mạnh kinh khủng bốc lên ở trong Long Linh Động Thiên, khiến cho vùng không gian này theo thời gian dần trôi qua mà dần có dấu hiệu sụp đổ.

Chỉ có điều cuối cùng, khi Yêu Yêu đang tập trung toàn bộ tinh thần chờ đợi Sư Ảnh kia phản kháng thì người sau đột nhiên cười to lên:

- Vì Thánh Thần!

Sau một khắc, Thánh Anh đang bị thiêu đốt bộc phát sức mạnh hủy diệt, ngoài dự liệu không có phóng tới cái đỉnh lớn kia, mà là trực tiếp đâm đầu vào Tổ Hồn Sơn ở dưới chân kia.

Ầm ầm!

Khi hai bên vừa va chạm thì trong một cái chớp mắt kia, toàn bộ Long Linh Động Thiên đều kịch liệt chấn động, vết rách tựa như vực sâu, như mạng nhện lấy Tổ Hồn Sơn làm đầu nguồn, nhanh chóng lan tràn ra bốn phương tám hướng, không bao lâu sau đã bao trùm toàn bộ Long Linh Động Thiên.

Dãy núi dài cả trăm vạn dặm hóa thành biển sâu, bình nguyên bị cắt đứt, hải vực bị lấp bằng.

Vào lúc này, địa hình của Long Linh Động Thiên đã bị cải biến triệt để.

Trên mặt của mấy người Chu Nguyên đều lộ biểu cảm kinh hãi, vội vàng tránh đi những luồng sóng xung kích kinh khủng kia, miễn cho bị chúng quét thành bụi phấn.

Loại chấn động kinh khủng kia kéo dài đến thời gian nửa nén hương, mới theo thời gian dần trôi qua mà dần tán đi.

Mấy người Chu Nguyên lập tức nhìn qua, chỉ thấy vào lúc này, trên đỉnh núi của Tổ Hồn Sơn kia, một bóng người ảm đạm lấp lóe giống như là ngọn nến tàn trong gió vậy.

Bóng người này chính là Thánh Anh của Sư Ảnh kia.

Chỉ có điều, vào lúc này, thân hình của người sau ảm đạm, giống như trong suốt đến mức sắp sửa tùy thời tán đi, hiển nhiên là do sức mạnh trong cơ thể đã hao hết.

Nhưng mà chuyện làm cho trong lòng của Chu Nguyên có chút bất an là hắn cũng không có nhìn ra biểu cảm không cam lòng ở trên gương mặt của Sư Ảnh kia, ngược lại là nhìn thấy một nụ cười quỷ dị.

- Thần Linh Đệ Tam, hôm nay cho dù là ngươi ra tay, cũng ngăn không được kế hoạch của Thánh tộc ta.

- Nhiệm vụ của ta đã ... hoàn thành.

Khi hắn vừa dứt lời, thân thể Thánh Anh lập tức sụp đổ, hóa thành vô số điểm sáng bay đầy trời. Vào lúc này, toàn bộ nguyên khí trong thiên địa giống như là cũng trở nên tràn đầy, sôi trào lên.

Nhưng mấy người Chu Nguyên lại không có tâm tình chú ý đến điểm này, bởi vì bọn họ đều phát giác được vào lúc này, Tổ Hồn Sơn bắt đầu có chút chấn động một cách kỳ lạ.

Răng rắc!

Ngay sau khi chấn động tiếp tục, trong lúc bất chợt, từ trên đỉnh núi của Tổ Hồn Sơn kia đúng là có một vết nứt hiển hiện, sau đó nhanh chóng lan tràn xuống.

Tổ Hồn Sơn ... lại nứt ra!

Chu Nguyên sững sờ nhìn qua cảnh tượng này, chỉ là trong mắt vẫn đầy nghi hoặc Thánh Giả của Thánh tộc kia liều mạng tự thiêu đốt một bộ hóa thân do Thánh Liên biến thành, chính là vì đánh nứt Tổ Hồn Sơn hay sao?

Trong mặt kính trong suốt, Yêu Yêu cũng nhíu chặt mày lại, ánh mắt của nàng lấp lóe, chăm chú nhìn chằm chằm vào vết nứt trên Tổ Hồn Sơn kia. Mấy giây sau, nàng dường như cảm ứng được cái gì, biểu cảm trên gương mặt đột nhiên biến đổi.

- Mau lui lại!

Tiếng quát nôn nóng của nàng vang vọng ở bên tai Chu Nguyên cùng tất cả mọi người.

Nghe được sự gấp gáp ở trong lời nói của Yêu Yêu, mấy người Chu Nguyên, Ngải Đoàn Tử cũng không có chút do dự nào, nguyên khí bộc phát, thân hình điên cuồng lao ra.

Uỳnh!

Mà chính khi bọn họ đang nhanh chóng lùi lại phía sau thì chưa đầy một khắc sau, Tổ Hồn Sơn đột nhiên bạo động, sát khí vô biên vô tận dâng lên, lập tức biến bầu trời của Long Linh Động Thiên này thành màu đỏ như máu.

Hưu!

Mà đây cũng không phải là chuyện kinh khủng nhất, ngay sau khi sát khí kia tàn phá bừa bãi, mấy người Chu Nguyên đều tận mắt nhìn thấy từ trong vết nứt trên đỉnh núi của Tổ Hồn Sơn, một đóa hoa sen màu đỏ như máu chậm rãi dâng lên.

Trên đóa hoa sen màu máu kia hiện đầy đường vân cực kỳ cổ lão, khi những đường vân này sáng lên thì giống như là có thể dẫn động thiên địa chấn động.

Một luồng uy áp mạnh mẽ không có cách nào để hình dung tràn ngập ra.

Uy áp này khiến cho người ta có cảm giác thần bí, cổ lão, nguyên thủy.

Chỉ có điều nếu như nhìn thật cẩn thận thì sẽ phát hiện, kỳ thật uy áp cũng không phải là do đóa hoa sen màu máu kia phát tán ra, mà là một giọt chất lỏng màu vàng sậm tựa như vật sống ngưng tụ ở chỗ trung ương đóa hoa sen màu máu kia.

Chất lỏng màu vàng sậm kia đang chậm rãi nhúc nhích, khi nó mới xuất hiện thì tia sáng giữa thiên địa tựa hồ cũng bị nó nuốt mất.

Mấy người Chu Nguyên không có cách nào để nhận ra vật này, nhưng lại có thể đoán ra, đây tất nhiên là một thứ cực kì khủng bố.

Mà vào lúc này, ở bên ngoài Long Linh Động Thiên, Kim Dương Hoàng cùng các Thánh Giả của Vạn Thú Thiên cũng cảm ứng được cảnh tượng này. Sau khi ngây ngẩn trong nháy mắt, bọn họ rốt cục cũng nhớ ra được lai lịch của giọt máu kia, lúc này con ngươi đột nhiên thít chặt, toàn thân lạnh lẽo.

Trong mặt kính trong suốt kia, đôi mắt sáng của Yêu Yêu cũng trở nên lăng liệt, bàn tay trắng chậm rãi nắm chặt ngọc hồ lô, môi đỏ hé mở, có tiếng nói ngưng trọng nhẹ vang lên.

- Đây là...

- Tinh huyết của Thánh Thần!

Thì ra là Tổ Hồn Sơn đang trấn áp vật này!

Bình Luận (0)
Comment