Trên vai hắn, Thôn Thôn khinh bỉ nhìn hắn một cái:
- Tại sao ta cảm giác trong lời nói của ngươi lại giống như là đang mừng thầm nhỉ?
Chu Nguyên nhíu mày, quả quyết phủ nhận:
- Không có khả năng, ngươi cảm giác sai!
Thôn Thôn khinh thường cười nhạo.
Trong khi một người một thú còn đang đấu võ mồm thì Sư Ảnh kia đang nhìn chằm chằm vào bóng hình xinh đẹp trên mặt kính trong suốt kia, sắc mặt cũng có chút biến ảo. Mà khi hắn thấy rõ ràng khuôn mặt của Yêu Yêu kia thì con ngươi đã lập tức co rụt lại.
- Không nghĩ tới... Lại là Thần Linh Đệ Tam ở trước mặt.
Sư Ảnh chậm rãi nói, trong thanh âm mang theo sự kiêng kị nồng đậm.
Thân là Thánh Giả của Thánh tộc, Sư Ảnh này hiển nhiên cũng biết được thân phận chân chính của Yêu Yêu.
Trong mặt kính trong suốt kia, ánh mắt của Yêu Yêu bình tĩnh mà lạnh lẽo, nàng cũng không nói thêm điều gì vớiSư Ảnh này, ngón tay ngọc xinh xắn nhẹ nhàng điểm một cái.
Chỉ thấy trong ngọc hồ lô kia, có một dòng rượu thanh tịnh gào thét lao ra, trong một cái chớp mắt tiếp theo, mặt kính trong suốt chấn động, chỉ thấy rượu kia lập tức hóa thành nước lạnh thấu xương chui ra ngoài.
Dòng nước lạnh nhanh chóng bắn về phía thiên thạch Thánh Hỏa kia. Hai bên vưà tiếp xúc thì Thánh Hỏa ở trên thiên thạch đã nhanh chóng bị dập tắt, cuối cùng thiên thạch do toàn bộ thiên địa nguyên khí trong Long Linh Động Thiên hội tụ hình thành kia đã phân giải, hóa thành vô số điểm sáng tiêu tán ở trong thiên địa.
Nhìn qua cảnh tượng này, sắc mặt của Sư Ảnh cũng trở nên âm trầm, hắn chậm rãi nói:
- Thần Linh Đệ Tam các hạ, tuy rằng ngài là Thần Linh cao quý, nhưng bây giờ cũng hẳn là chưa hoàn toàn thức tỉnh, lại thêm ngài ở đây cũng chỉ là một cái hình chiếu mà thôi, chỉ bằng vào thứ này thì e rằng còn không dọa được bản tọa.
Tuy rằng hắn bây giờ chỉ là hóa thân do nửa Thánh Liên biến thành, nhưng Yêu Yêu ở trước mắt cũng chỉ là một hình chiếu, tính toán cẩn thận thì thực lực e rằng còn không bằng hắn!
Trong mặt kính trong suốt, khuôn mặt của Yêu Yêu không có cái gì gợn sóng, nàng bình tĩnh nói:
- Thật sao? Ta lại không cho là như vậy.
Cánh tay ngọc của nàng nhẹ nhàng nâng lên, ngón tay ngọc thon dài dường như là đang kết một bộ ấn pháp.
- Ngươi muốn di chuyển Tổ Hồn Sơn nhưng mà đã từng hỏi qua nó có đồng ý hay không?
Ngay sau khi lời nói lạnh nhạt kia của Yêu Yêu vừa dứt, tất cả mọi người đột nhiên cảm giác được, tòa Tổ Hồn Sơn kia lập tức rung động dữ dội.
Uỳnh!
Sau một khắc, sát khí mênh mông dâng lên, lập tức khiến cho màu sắc của bầu trời biến thành màu đỏ như máu.
Nhìn thấy cảnh ượng này, sắc mặt của Sư Ảnh hơi biến đổi mặt, hai tay đột nhiên khép lại, chỉ thấy nguyên khí trong thiên địa tụ đến, nhanh chóng biến thành hai bàn tay bằng nguyên khí khổng lồ nhìn không thấy điểm cuối, trực tiếp trấn áp Tổ Hồn Sơn xuống.
Ầm!
Nhưng mà sát khí giống như mênh mông không dứt, lập tức ngăn cản hai cái bàn tay khổng lồ bằng nguyên khí kia, hơn nữa sát khí lại ẩn chứa năng lực ăn mòn mạnh mẽ đến mức không có cách nào để hình dung. Khi cả hai giằng co thì bàn tay khổng lồ bằng nguyên khí kia lập tức bị sát khí ăn mòn hóa giải.
Thân thể của Sư Ảnh lập tức chấn động, hắn có chút chật vật lui về phía sau hai bước.
Sắc mặt của hắn trở nên cực kỳ khó coi. Lúc này, Tổ Hồn Sơn tựa như là bị triệt để dẫn động. Với lượng sát khí được thai nghén ngàn vạn năm ở trong đó, chỉ bằng Thánh Anh này của hắn thì đúng là không áp chế nổi nữa.
Mà hết thảy chuyện này đều bởi vì ấn pháp vừa rồi của Yêu Yêu.
- Không hổ là Thần Linh Đệ Tam!
Sư Ảnh cắn răng nói.
Ầm ầm!
Trong khi đang nói chuyện, sát khí tuôn ra từ trong Tổ Hồn Sơn đã bao phủ không gian này, tiếp theo sát khí quay cuồng, cuối cùng dần tạo thành một đỉnh lô vô cùng to lớn màu đỏ hồng.
Đỉnh lô như ẩn như hiện, lập tức bao phủ toàn bộ Tổ Hồn Sơn ở bên trong, đồng thời cũng vây khốn Sư Ảnh ở vào trong đó.
Hừng hực!
Trong đỉnh lô màu đỏ hồng, sát khí điên cuồng ngưng tụ, áp súc, cuối cùng đúng là tạo thành huyết viêm hừng hực.
Huyết viêm gào thét trút xuống, hóa thành ngàn vạn sinh linh, lao thẳng tới Sư Ảnh kia.
Sư Ảnh hét giận dữ, Thánh Giả chi lực vận chuyển, lập tức chặt đứt tầng tầng hư không ở quanh thân mình, mà thân thể của hắn thì là ẩn tàng ở trong rất nhiều không gian đứt gãy, khó mà tìm ra tung tích chuẩn xác.
Chỉ có điều, hắn vẫn quá coi thường sự lợi hại của những huyết viêm này.
Chỉ thấy ở những chỗ huyết viêm quét qua, tầng tầng không gian bị nhanh chóng đốt diệt. Cuối cùng huyết viêm khóa chặt chỗ thân thể của Sư Ảnh đang trốn rồi lập tức hóa thành huyết viêm chi hải cuồn cuộn, bao phủ Sư Ảnh.
Huyết viêm cuồn cuộn, trấn áp hết thảy không gian, làm cho Sư Ảnh không có cơ hội phá không trốn đi.
Tiếng gầm gừ tức giận kia của Sư Ảnh vang vọng ở trong đó, khiến cho tinh không chấn động.
Đến tận lúc này, Sư Ảnh mới có hơi hoảng sợ, bởi vì hắn phát hiện, bản thân chung quy là vẫn coi thường thủ đoạn của vị Thần Linh Đệ Tam này. Cho dù lúc này nàng chưa hoàn toàn thức tỉnh, cho dù nàng chỉ là một hình chiếu nhưng nàng lại vẫn có thể dẫn động sức mạnh của Tổ Hồn Sơn!
- Đúng rồi! Tổ Hồn Sơn chính là một sợi tàn hồn rất nhỏ của Tổ Long biến thành, mà Thần Linh Đệ Tam chính là do ý chí của Tổ Long thai nghén ra, tự nhiên là có thể mượn sức mạnh này.
Trong lòng Sư Ảnh trầm xuống, cảm giác bất an càng lúc càng đậm.
- Nếu ngươi đã chịu chém xuống một nửa Thánh Liên để đi đến đây, vậy thì lưu lại chỗ này, trở thành chất dinh dưỡng cho Tổ Hồn Sơn đi.
Giọng nói lạnh lẽo linh hoạt kỳ ảo kia củaYêu Yêu quanh quẩn ở giữa thiên địa.
Huyết viêm ngập trời gào thét vọt tới.
Sắc mặt của Sư Ảnh kịch liệt biến đổi, hắn đã biết được vị Thần Linh Đệ Tam này đúng là muốn mượn nhờ sát khí của Tổ Hồn Sơn này, trực tiếp luyện hóa hắn!
Thủ đoạn thật sự là quá ác độc!
Cái đỉnh lớn này đứng sừng sững ở giữa thiên địa, không biết nó cao bao nhiêu, toàn bộ Tổ Hồn Sơn đều bị che kín ở trong đó.
Mà lúc này, trong cái đỉnh lớn này, huyết viêm ngập trời phun trào, tựa như biển lửa vây Sư Ảnh ở vị trí trung tâm, triệt để phong tỏa tất cả con đường hắn có thể lui.
Huyết viêm kia cực kỳ khủng bố, cho dù là Sư Ảnh kia vận chuyển gần như tất cả Thánh Nguyên trong cơ thể nhưng vẫn như cũ là không có cách nào để bức huyết viêm phải lui lại, hơn nữa rất nhiều đòn tấn công vừa xuất ra đã bị huyết viêm đốt sạch.
Mặc cho ai cũng nhìn ra được, Sư Ảnh kia bị dồn vào một hoàn cảnh cực kỳ chật vật.
Mà mắt thấy cảnh tượng này, mấy người Ngải Đoàn Tử thì là không nhịn được nuốt nước bọt, biểu đạt sự chấn động cùng kính sợ trong nội tâm của mình.
Dù sao lúc trước bọn họ đã chính mắt nhìn thấy Sư Ảnh là mạnh mẽ bực nào, nhưng mà tồn tại như vậy lúc này lại bị Nữ Thánh Giả có quan hệ thân mật với Chu Nguyên đánh cho chật vật.
Chuyện này khiến cho bọn họ thở dài một hơi như trút được gánh nặng đồng thời, trong lòng lại sinh sự kính sợ nồng đậm.