Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1441 - Chương 1440: Cơn Giận Của Thánh Giả (2)

Chưa xác định
Chương 1440: Cơn giận của Thánh Giả (2)

Mà ngay cả hắn đều như vậy, những người khác trong đội ngũ của Vạn Thú Thiên kia càng tỏ ra tuyệt vọng, cơ hồ là từ bỏ tất cả việc chống cự.

Cơn giận của Thánh Giả đủ để hủy thiên diệt địa.

Thiên thạch Thánh Hỏa gào thét lao xuống, lập tức làm tầng tầng không gian vỡ nát, cuối cùng mang theo hủy diệt giáng lâm.

Sắc mặt của Chu Nguyên cũng cực kỳ ngưng trọng, trong đầu hiện lên đủ loại biện pháp để chạy trốn sống sót, nhưng cuối cùng vẫn bất đắc dĩ lắc đầu.

Đòn công kích của đối phương quá kinh khủng, không có chút không gian nào để thao tác!

Mà cũng chính là ở trong chốc lát này, thiên thạch Thánh Hỏa đã gần rơi xuống, khí nóng hủy diệt đã bắt đầu tác động đến.

- Một đám tạp toái sâu kiến, toàn bộ đều đi chết đi!

Trên mặt của Sư Ảnh hiện lên biểu cảm lãnh khốc tàn nhẫn.

Uỳnh!

Uy lực mạnh mẽ đến mức không có cách nào để hình dung hàng lâm xuống, khiến cho hư không sụp đổ.

Chỉ có điều, khi Chu Nguyên chuẩn bị nhắm mắt tiếp nhận cơn giận của Thánh Giả này thì ở trong cơ thể của hắn đột nhiên có quang mang thần bí bộc phát ra!

Quang mang thần bí ẩn chứa sức mạnh thần dị, khi tia sáng kia lan tràn, tất cả mọi thứ ngay cả thời không cũng giống như là đều bị ngưng trệ.

Mà khi tia sáng thần bí kia chiếu rọi đến, thiên thạch Thánh Hỏa cuốn theo sức mạnh hủy diệt giáng lâm kia lại chậm rãi ngưng lại.

Giống như là bị đọng lại ở trong hư không.

Không có cách nào để rơi xuống.

Ở phía dưới, mấy người Ngải Đoàn Tử khiếp sợ mở to hai mắt nhìn, trên mặt biểu cảm không thể tưởng tượng nổi.

- Cái gì?!

Không chỉ có bọn họ cảm thấy khiếp sợ không gì sánh nổi, ngay cả Sư Ảnh kia đều đột nhiên nghẹn ngào, sắc mặt biến đổi.

Ở trong cảm giác của hắn, tia sáng thần bí phát ra từ trong cơ thể của Chu Nguyên kia tựa hồ là ẩn chứa một loại sức mạnh cực kỳ cổ lão, nguyên thủy. Chính là loại sức mạnh kia, đã chế trụ sức mạnh của hắn.

Nhưng mà chuyện này sao có thể xảy ra?!!

Chu Nguyên cũng mở to hai mắt sắp sửa nhắm lại ra, hắn có chút mờ mịt nhìn qua những tia sáng thần bí phát ra từ trong cơ thể của mình kia, phía trên kia có khí tức quen thuộc...

Tia sáng thần bí dần dần ngưng tụ phía trước Chu Nguyên, cuối cùng dường như biến thành một mặt kính trong suốt.

Mặt kính có chút chập trùng, ở giữa có hình ảnh rừng cây thanh thúy tươi tốt hiện ra, mà ở dưới bóng cây xanh râm mát kia, có một bóng người xinh đẹp ưu nhã dựa vào trên nhánh cây.

Trên bàn tay ngọc, hồ lô ngọc nhẹ nhàng đong đưa.

Mấy người Ngải Đoàn Tử kinh ngạc nhìn qua cô gái đẹp tuyệt trong mặt kính trong suốt kia. Trong lúc nhất thời, mọi ánh mắt đều lưu luyến ở trên dung nhan tràn ngập linh khí kia.

- Đại tỷ đầu! Đại tỷ đầu!

Trên bờ vai của Chu Nguyên, thân hình của Thôn Thôn hiện ra, phát ra tiếng rống hưng phấn giống như là chó săn.

Trong mặt kính trong suốt, trên nhánh cây kia, cô gái áo xanh ngước mắt, ánh mắt kia tựa như là xuyên thấu không gian trùng điệp, lập tức giáng lâm ở trong Long Linh Động Thiên này, sau đó khóa chặt vị trí của Sư Ảnh.

Sau một khắc, tiếng nói thanh lãnh không linh kia vang lên ở giữa thiên địa này.

- Chỉ là Thánh Anh nho nhỏ mà cũng nghĩ động đến hắn hay sao?

Thiên thạch Thánh Hỏa to lớn đủ để hủy diệt nửa cái Long Linh Động Thiên ngưng trệ ở giữa không trung, không có cách nào để rơi xuống. Cảnh tượng kia không thể nghi ngờ khiến cho mọi người cảm thấy cực kỳ chấn động.

Nhưng đối với mấy người Ngải Đoàn Tử thì sự rung động này lại không mãnh liệt bằng cô gái trong mặt kính trong suốt kia.

Giọng nói thanh lãnh kia của nàng không mang theo chút ba động nào, nội dung của lời nói càng làm cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối.

Thánh Anh do Thánh Giả biến thành ở trước mắt kia vậy mà ở trong miệng của nàng lại chỉ là nho nhỏ...

Nàng là ai?

Ở sau lưng Ngải Đoàn Tử, Kim Lam cùng mấy người của Kim Nghê tộc thì là nuốt xuống từng ngụm từng ngụm nước bọt, bọn họ tự nhiên là nhận biết bóng người xinh xắn kia.

- Trước đó nàng cùng Chu Nguyên đi đến Kim Nghê tộc chúng ta, hơn nữa tựa hồ là có quan hệ rất là thân mật với Chu Nguyên.

Kim Lam miệng khô khốc nói.

Khi Yêu Yêu đi vào Kim Nghê tộc, bọn họ cũng nhớ rất rõ ràng, ngay cả vị tộc trưởng đã bế quan nhiều năm của bọn họ là Kim Dương Hoàng cũng phải tự mình ra nghênh tiếp.

Đương nhiên khi đó bọn họ hãy còn không hiểu Kim Dương Hoàng tại sao lại coi trọng cô gái như thế. Nhưng lúc này, thông qua câu nói kia, bọn họ đã hiểu được, cô gái có quan hệ thân mật với Chu Nguyên này hiển nhiên là có được thực lực đủ để so sánh với Thánh Giả!

Bằng không thì cũng không có cách nào để giải thích vì sao vậy đòn công kích hủy diệt đến từ Thánh Anh lại sẽ bị tuỳ tiện ngưng trệ ở trên không trung như thế kia.

- Có quan hệ rất là thân mật với Chu Nguyên?

Nghe thấy thế, mấy người Ngải Đoàn Tử khẽ nhíu mày, bọn họ đương nhiên nghe rõ cái quan hệ thân mật này là có ý gì, hiển nhiên quan hệ của hai người...

- Rất không có khả năng đi, nhìn nàng ra tay, chỉ sợ đây cũng là một vị Thánh Giả.

Ngải Chích kia không nhịn được nói.

Thánh Giả ở trong Chư Thiên là địa vị gì?

Đó là tồn tại đỉnh phong chân chính.

Ở trong mắt những tồn tại này, thất phẩm Nguyên Anh Cảnh như bọn họ thật sự là không thể so sánh, hai bên chênh lệnh quá nhiều, vậy mà Chu Nguyên lại có thể đạt được một vị Thánh Giả nữ tính ưu ái? Gia hỏa này có mị lực lớn như vậy hay sao?!

Mặc dù Ngải Đoàn Tử cũng cảm thấy chuyện này là không thể tưởng tượng nổi, nhưng vẫn lý trí nói:

- Câu nói lúc trước của nàng đúng là đã chứng minh hai người quan hệ rất gần.

Khóe miệng của Ngải Chích có chút run rẩy, cảm giác tam quan của mình tựa hồ cũng đã bị lật đổ.

Thánh Giả, đó là tồn tại cao cao tại thượng cỡ nào, làm sao lại sẽ có loại quan hệ này với Chu Nguyên? Gia hỏa này đến tột cùng là có tài đức gì?

Khi mọi người đang bởi vậy mà rung động thì Chu Nguyên cũng kinh ngạc nhìn qua bóng dáng xinh đẹp ở trong mặt kính kia.

- Yêu Yêu...

Chu Nguyên gãi đầu một cái, hiển nhiên là trước khi tiến vào Long Linh Động Thiên, Yêu Yêu đã bí mật lưu lại một tay ở trong cơ thể của hắn.

Chuyện này cũng làm cho trong lòng của hắn cảm thấy hơi ấm áp, chợt hắn cảm thán một tiếng, có chút phiền muộn nói:

- Xem ra danh hiệu Chư Thiên Cơm Chùa Vương này là ngồi vững trên đầu ta rồi.

Bình Luận (0)
Comment