Đối mặt với tồn tại bực này, ngay cả những Thánh Giả Đại Tôn như bọn họ cũng không khỏi sinh ra cảm giác bất lực.
Loại Tiên Thiên Thần Linh này quá mức kinh khủng.
Chỉ cần một ngày Thánh Thần còn tồn tại, chỉ sợ Chư Thiên từ đầu đến cuối đều sẽ bị Thánh tộc gắt gao áp chế, khó có cơ hội xoay người.
- Thần Linh, chỉ có Thần Linh mới có thể chống lại Thần Linh.
Kim La Cổ Tôn chậm rãi nói một tiếng:
- Lần này, Chư Thiên chúng ta cũng không phải là là hoàn toàn không có hi vọng.
Nói xong, ông đưa mắt nhìn về phía Vạn Thú Thiên, dường như nhìn thấy bóng người xinh đẹp đứng dưới bóng cây xanh râm mát trong rừng trúc kia, lúc này dựng thẳng bàn tay ở trước người, cười nói:
- Lần này chúng ta phải đa tạ Thần Linh Đệ Tam ra tay.
Ở giữa rừng trúc, Yêu Yêu bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt của nàng giống như cũng có thể xuyên thấu hư không rồi nàng thản nhiên nói:
- Cũng không có giúp được chuyện gì.
- Thần Linh Đệ Tam có lòng ra tay đã xem như là may mắn của Chư Thiên ta rồi.
Kim La Cổ Tôn trả lời một câu, sau đó cũng không tiếp tục quấy rầy Yêu Yêu, mà là thu hồi ánh mắt, nhìn về phía mấy người Huyền Long Đại Tôn, nói:
- Những năm này, hành động của Thánh tộc càng ngày càng nhiều, hẳn là bọn chúng đang làm chuẩn bị để Thánh Thần thức tỉnh. Vạn Thú Thiên cũng nên tăng cường đề phòng.
- Cuộc sống về sau chỉ sợ là không tránh được chuyện phải chiến đấu đâu.
Nghe được lời nói này của Kim La Cổ Tôn, sắc mặt của tất cả các vị Thánh Giả ở đây đều trở nên nghiêm nghị. Nếu như chuyện thật sự là giống lời nói của Kim La Cổ Tôn thì Chư Thiên sợ là cũng sẽ không bình tĩnh nữa.
Kim La Cổ Tôn nói xong, cũng không có lưu lại lâu, ông nhanh chóng xé rách hư không đi mấy.
Thánh Giả của Vạn Thú Thiên đưa mắt nhìn nhau rồi đều cười khổ thở dài một hơi.
- Chuẩn bị đưa người trong đội ngũ của các tộc ra ngoài Long Linh Động Thiên đi.
Kim Dương Hoàng nói.
- Về sau Long Linh Động Thiên này còn mở ra hay sao?
Có Thánh Giả đặt câu hỏi.
Chư vị Thánh Giả đưa mắt nhìn nhau, bây giờ tinh huyết của Thánh Thần kia đã bị lấy đi, theo lý thì Long Linh Động Thiên này hẳn là an toàn. Chỉ có điều với một năm bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng, đối với loại thủ đoạn quỷ dị của Thánh Thần kia, bọn họ cũng có kiêng kị.
- Trước phong bế một khoảng thời gian đi.
Cuối cùng sau khi thương thảo hồi lâu, chư vị Thánh Giả cho ra như thế một cái kết quả bảo thủ.
...
- Cuối cùng thì mọi việc cũng đã xong.
Nhìn qua thiên địa đã yên tĩnh trở lại, Chu Nguyên không khỏi thở dài một hơi.
Thôn Thôn ngồi xổm ở trên vai hắn, phát tới ý niệm:
- E rằng phiền phức mới chỉ bắt đầu thôi.
Chu Nguyên kinh ngạc nhìn nó một chút, gia hỏa này ngày bình thường không đứng đắn, nhưng dù sao cũng Tiên Thiên Thánh Thú, trí tuệ cũng không thấp.
- Bộ tộc Nghiệt thú này cũng có chút thật đáng thương. Ở trong mắt Thánh tộc, bọn họ tựa như là quân cờ có thể tùy ý vứt bỏ.
Ánh mắt của Chu Nguyên nhìn về phía Tổ Hồn Sơn kia. Lúc trước, đám người trong đội ngũ của bộ tộc Nghiệt thú tiến vào Long Linh Động Thiên đều đã bị nghiền nát máu thịt, cung cấp sát khí cho Tổ Hồn Sơn, giúp cho vị Thánh Giả kia của Thánh tộc tăng thêm mấy phần tỉ lệ để khống chế Tổ Hồn Sơn.
Bây giờ nhìn lại, lúc này Tổ Hồn Sơn cơ hồ là bị thi thể lấp đầy, huyết khí trùng thiên.
Thôn Thôn cũng đồng cảm gật đầu một cái, cảm thấy thật đáng buồn. Dù sao mặc dù bộ tộc Nghiệt thú này đáng giận đáng ghét, nhưng thật muốn bàn về huyết mạch thì tình ra bọn họ vẫn cùng một nguồn với bộ tộc Nguyên thú.
Ông!
Mà khi một người và một thú đang giao lưu thì mảnh không gian này đột nhiên bắt đầu vặn vẹo và theo thời gian dần trôi qua mà dần tạo thành một cánh cửa không gian.
- Người trong đội ngũ của các tộc lập tức rời khỏi Long Linh Động Thiên.
Có một giọng nói to rõ như tiếng chuông rung vang vọng ở bên tai mỗi người.
Đó là Thánh Giả của Vạn Thú Thiên.
Nghe được lời nói của vị Thánh Giả này, người trong đội ngũ của các tộc Vạn Thú Thiên lập tức thở dài một hơi tựa như là trút được gánh nặng, thân thể căng cứng kia cũng thả lỏng. Sau đó, bọn họ lại cũng không lo nghĩ gì thêm, tựa như là bầy ong vỡ tổ dũng mãnh lao tới cánh cửa không gian kia, bộ dáng tựa hồ hận không thể lập tức rời khỏi Long Linh Động Thiên này.
Chỉ có điều ngẫm lại cũng thấy bình thường, vốn chỉ là một lần thí luyện phổ thông, kết quả ai có thể nghĩ tới lại dính vào trong âm mưu của Thánh tộc, hơn nữa còn tận mắt chứng kiến được Thánh Giả của Thánh tộc ra tay, bọn họ có thể còn sống mà rời đi Long Linh Động Thiên, đơn giản chính là hồng phúc tề thiên.
Nhìn thấy thế, Chu Nguyên cũng chuẩn bị cùng Thôn Thôn rời đi nơi đây.
Nhưng khi hắn vừa muốn động thân thì hình chiếu của Yêu Yêu trong mặt kính trong suốt kia đột nhiên vẫy tay, có nguyên khí mênh mông hội tụ, hình thành một cái bàn tay khổng lồ bằng nguyên khí nhanh chóng bắt lấy một người và một thú kia.
Biến cố bất thình lình xảy ra này làm cho tất cả mọi người đều tỏ ra kinh hãi.
Chu Nguyên cùng Thôn Thôn cũng ngẩn người, chỉ có điều cả hai đều không có phản kháng, bởi vì bọn họ biết được đây là Yêu Yêu ra tay.
Chỉ là bọn họ cũng không hiểu Yêu Yêu đến tột cùng muốn làm gì.
- Chư vị Thánh Giả trong Vạn Thú Thiên, ta mượn Tổ Hồn Sơn dùng một lát.
Trong mặt kính trong suốt, có tiếng nói thanh tịnh của Yêu Yêu truyền ra.
Vừa dứt lời, bàn tay khổng lồ bằng nguyên khí kia lập tức xuất hiện ở trên bầu trời của Tổ Hồn Sơn, sau đó một chưởng vỗ xuống, Chu Nguyên cùng Thôn Thôn lập tức hét lên kinh hãi và nhanh chóng rớt vào trong cái khe trên đỉnh Tổ Hồn Sơn kia.
Bàn tay khổng lồ bằng nguyên khí giống như là cũng hóa thành biển mây, gào thét lao xuống, cuối cùng bị Tổ Hồn Sơn kia hấp thu.
Ầm ầm!
Giờ khắc này, Tổ Hồn Sơn chấn động, trong lúc mơ hồ, giống như là có được một tiếng long ngâm rất nhỏ truyền đến từ lúc thiên địa sơ khai vang lên, trên Tổ Hồn Sơn, vô số sát khí bốc lên rồi lập tức bị ma diệt.
Theo những sát khí kia biến mất, Tổ Hồn Sơn bắt đầu trở nên ngưng luyện, cuối cùng vết rách dữ tợn kia cũng theo thời gian dần trôi qua mà dần khép lại.
Nhưng mặc cho ai cũng cảm giác được, so với dĩ vãng, Tổ Hồn Sơn lúc này tựa hồ là càng thêm tinh khiết, mạnh mẽ.
Mà vết nứt trên Tổ Hồn Sơn khép lại cũng tương đương với việc đã trấn áp Chu Nguyên cùng Thôn Thôn vừa rơi vào trong đó.
Nhìn qua cảnh tượng này, mấy người Ngải Đoàn Tử đều trợn mắt há hốc mồm. Nếu như không phải là bọn họ biết được quan hệ giữa Chu Nguyên cùng Nữ Thánh Giả vừa mới ra tay kia thì bọn họ thậm chí còn cho rằng Chu Nguyên lúc này đã bị trấn sát rồi.
Nhìn qua cảnh tượng này, chư vị Thánh Giả của Vạn Thú Thiên đang đứng ở bên ngoài Long Linh Động Thiên cũng có chút ngơ ngác. Chỉ có điều chuyện bọn họ quan tâm lại khác với mấy người Ngải Đoàn Tử.
- Tổ Hồn Sơn tựa hồ là đã được chữa trị.
- Hơn nữa còn càng thêm tinh khiết, đây là ngược dòng tìm hiểu bản nguyên hay sao?
- Thần Linh Đệ Tam chính là do ý chí của Tổ Long thai nghén ra, cũng thực sự là có thể khiến cho một sợi tàn hồn của Tổ Long trong Tổ Hồn Sơn kia cộng minh.
- Nàng là dẫn động một sợi tàn hồn kia của Tổ Long rồi nhờ vào đó tôi luyện Chu Nguyên cùng Tổ Thao kia.
- Chuyện này...
Chư vị Thánh Giả đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng đều không nhịn được cảm thán một tiếng:
- Vị Thần Linh Đệ Tam này thật sự là không ra tay thì thôi, vừa ra tay đã khiến cho người ta bất ngờ. Lần này, Chu Nguyên cùng Tổ Thao kia có thể nói là sẽ có thu hoạch cực lớn.
Tu vi của mấy người Ngải Đoàn Tử không đạt đến mức Thánh Giả, tự nhiên không biết Chu Nguyên cùng Thôn Thôn có được cái cơ duyên gì. Nhưng Chư vị Thánh Giả lại là biết được, một khi Chu Nguyên cùng Thôn Thôn đi ra, chỉ sợ bản thân sẽ có biến hóa long trời lở đất.
Sâu trong rừng trúc.
Mặt kính trong suốt ở trước mặt Yêu Yêu cũng theo thời gian dần trôi qua mà dần tiêu tán, nàng thu hồi cánh tay ngọc trắng nõn kia, lông mi thon dài nhẹ nhàng khép kín, che lại biểu cảm mệt mỏi vừa xẹt qua trong mắt.
Để dẫn động một tia tàn hồn của Tổ Long cộng minh, cho dù là nàng lúc này cũng phải đánh đổi một số thứ.
Chỉ có điều, đối với hai người thân cận nhất bên mình, Yêu Yêu cũng không có ý keo kiệt.
Sau đó, chỉ cần chờ Chu Nguyên cùng Thôn Thôn kết thúc lần tôi luyện này, bọn họ hẳn là sẽ đạt được chỗ tốt rất lớn.
Thế là một lần chờ đợi lại kéo dài gần hai năm.