Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 145 - Chương 144: Đạo Nguyên Văn Thứ Ba.

Chưa xác định
Chương 144: Đạo nguyên văn thứ ba.

Rống!

Trong núi sâu, Kim Viên gào thét, hai cánh tay đập vào ngực phát ra tiếng vang thùng thùng. Một cỗ nguyên khí vô cùng cuồng bạo bạo phát từ thể nội của nó ra ngoài, chấn động hư không.

Nó nhìn qua Chu Nguyên đang đứng ở phía trước, đột nhiên đập mạnh một cái, thân ảnh khổng lồ của Kim Viên bắn mãnh liệt ra ngoài, trực tiếp xuất hiện ở không trung trên đầu Chu Nguyên. Đôi bàn tay to lớn của Kim Viên đánh xuống một cách hung hăng, xé rách không khí, chưa rơi xuống mà mặt đất liền đã rạn nứt ra.

Chu Nguyên nhìn qua con viên hầu màu vàng đang tấn công tới, cũng không dám có một chút lơ là sơ suất nào cả. Dù sao thì thực lực tên này cũng đã đạt đến cảnh giới Thiên Quan hậu kỳ, lại thêm có cơ thể vô cùng mạnh mẽ. Bởi vậy thực lực tổng hợp của nó đã có thể xếp vào hàng hung hãn.

-Long Bi thủ, Phá Thiên!

Chu Nguyên vỗ một chưởng ra ngoài với sức mạnh vô cùng nặng nề, chưởng xuất ra cuốn theo gió gào thét khiến cho ngay cả không khí đều phát ra tiếng nổ mạnh đùng đùng.

Một quyền này của Chu Nguyên cũng mạnh mẽ đến cực hạn.

Oanh!

Bàn tay của cả hai va chạm vào nhau với đi mức độ vô cùng cuồng bạo. Trong nháy mắt xảy ra sự va chạm, nguyên khí bị lôi cuốn trở nên cuồng dã không ngừng nổ mạnh ra bên ngoài. Mặt đất xung quanh cũng không ngừng bị vỡ ra, từng cây đại thụ càng là bị chặt ngang mà đứt, vô số lá rụng bị chấn động thành bột phấn.

Rống!

Thân thể to lớn của Kim Viên bị bắn ngược ra bên ngoài, đ-ng mạnh vào trên vách núi đá khiến cho nó phát ra âm thanh gào rống đầy đau nhức.

Đồng thời thân hình Chu Nguyên cũng bị đẩy lùi lại mấy chục bước, hơn nữa điều càng làm cho sắc mặt Chu Nguyên hiện lên vẻ nghiêm trọng chính là, công kích mà con Kim Viên này đánh ra tới lại ẩn chứa một cỗ kình đạo kỳ dị ở trong nguyên khí, chỉ cần hơi tiếp xúc phải cỗ kình đạo này liền sẽ bị nổ tung một cách âm thầm.

Tại thời điểm mà Chu Nguyên vừa mới tiếp xúc, hắn cũng đã phải hứng chịu thiệt thòi. Cỗ kình đạo này nổ tung khiến cho khí huyết ở bên trong thân thể hắn chấn động sôi trào.

"Loại kình đạo này hẳn là thuộc về một loại nguyên thuật nào đó...".

Ánh mắt Chu Nguyên lộ ra vẻ ngạc nhiên, hắn có thể xác định rằng chính là dựa vào việc có thể tu hành đạo nguyên thuật nào đó mà công kích của Kim Viên có thể ẩn chứa huyền kình trong đó.

-Sự việc càng ngày càng trở nên thú vị!

Chu Nguyên cười cười, thân hình hắn đột nhiên bắn mạnh ra bên ngoài, Thiên Nguyên Bút trong tay cũng biến thành bóng mờ che phủ khắp mọi không gian xung quanh, tấn công mạnh mẽ về hướng Kim Viên với thế che trời lấp đất.

Xuy xuy!

Khi mỗi một đạo bóng mờ rơi xuống, liền có thể đâm xuyên qua phòng ngự của Kim Viên, vẽ ra từng đạo vết máu ở trên thân thể cao lớn của nó.

Rống!

Kim Viên gầm thét lên một cách cuồng bạo, đột nhiên nó đập mạnh hai tay xuống đất khiến cho tạo thành một vòng nguyên khí trùng kích bộc phát ra xung quanh, chấn vỡ tất cả tàn ảnh của thiên nhiên bút đang bao phủ nó.

Thân hình Chu Nguyên nhẹ nhàng lướt trở lại. Hắn đưa mắt nhìn về phía Kim Viên vẫn đang điên cuồng ở bên kia, chợt duỗi ra một ngón tay nhẹ nhàng điểm một cái.

Thân thể Kim Viên đột nhiên ngưng kết lại, sau đó nó kêu rên lên một tiếng. Chỉ thấy đột nhiên có từng đạo lông tơ màu tuyết trắng mãnh liệt bắn ra từ bên trong cơ thể nó.

Những nơi trong cơ thể Kim Viên mà bị những lông tơ tuyết trắng kia xâm nhập vào thì đều bị phá hư, sinh cơ đều bị tiêu vong trong nháy mắt.

Thiên Nguyên Bút -Xâm Thực!

Ngòi bút trong tay Chu Nguyên lắc một cái, lập tức những lông tơ kia dồn dập bay về phía Thiên Nguyên Bút, tựa như đàn chim bay về tổ. Dù sao thì tuy rằng Linh thú ở cấp độ như Kim Viên có lực lượng mạnh mẽ nhưng linh trí lại chưa phát triển hoàn toàn, cho nên về căn bản là chúng không thể phát hiện được những lông tơ kia đã xâm nhập vào trong cơ thể.

Mà cũng giống như vừa nãy, sau khi Kim Viên chết đi thì có một đạo sương mù màu trắng hơi lớn bay ra từ cơ thể của nó, lại một lần nữa từ một phân thành hai, tràn về phía Chu Nguyên cùng Thiên Nguyên Bút.

Cảm thụ được nguyên khí ở bên trong Khí Phủ càng trở nên hùng hồn, trên gương mặt Chu Nguyên cũng là nổi lên một vòng tươi cười.

-Tu vi bây giờ của mình đã đạt tới cảnh giới Dưỡng Khí hậu kỳ đỉnh phong, cũng chỉ còn cách một bước là có thể đột phá đến Thiên Quan cảnh. -Chu Nguyên nói thầm.

-Hả?

Ngay tại lúc khi mà Chu Nguyên còn đang mừng rỡ bởi thực lực của bản thân lại được tăng lên, thì hắn bỗng nhiên chú ý tới cùng với sự thoát ra của sương mù màu trắng thì trong thi thể của Kim Viên cũng lấp lóe lên một đạo quang mang.

Chu Nguyên bước nhanh đi đến, nhìn chằm chằm vào đạo ánh sáng này. Lúc này hắn mới phát hiện nguồn gốc của đạo ánh sáng bắt nguồn từ một viên ngọc giản.

Chu Nguyên vô cùng kinh ngạc, cầm miếng ngọc giản lên một cách cẩn thận từng li từng tí. Sau khi đưa lên trán trán cảm nhận, hắn liền cảm giác được có một luồng tin tức tràn vào trong não.

"Trung phẩm Huyền nguyên thuật -Nguyên Bạo Kình. Sau khi tu luyện thành công môn nguyên thuật này, trong thế công của nguyên khí có thể ẩn chứa bạo kình, từ đó làm tăng uy năng của nguyên khí."

Chu Nguyên trợn mắt há hốc mồm ,rốt cuộc có thể hiểu được vì sao trong nguyên khí của con Kim Viên kia lại ẩn chứa một luồng bạo kình. Thì ra cũng bởi vì nhờ vào việc tu luyện môn nguyên thuật Nguyên Bạo Kình này!

“Vì sao nguyên thú có thể tu luyện nguyên thuật? Mà lại sau khi chết thì nguyên thuật mà nó tu luyện sẽ hình thành nên ngọc giản?”

Chu Nguyên tự hỏi hồi lâu, cuối cùng lắc đầu cười khổ. Hiển nhiên, tất cả những sự kỳ lạ này đều bởi vì nơi đây chính là Thánh Tích Chi Địa.

Bởi vì tất cả những gì xuất hiện ở nơi đây đều là do thánh huyết của vị Thánh Giả kia biến thành. Bên trong thánh huyết có ẩn chứa những nguyên thuật mà vị Thánh Giả này nắm giữ khi còn sống. Thế nên những nguyên thú sống ở nơi này ngay từ khi sinh ra đã có thể kế thừa một loại nguyên thuật nào đó.

Mà ngay sau khi săn giết được những nguyên thú này thì nguyên thuật mà chúng nắm giữ cũng sẽ hóa thành ngọc giản, lấy hình thái này mà xuất hiện.

Vừa nghĩ tới đây thì trái tim Chu Nguyên liền đập lên thình thịch. Mặc dù hắn vẫn chưa biết được Thánh Giả là ở cấp độ nào, thế nhưng hiển nhiên đây hẳn là một cấp độ mà hắn không cách nào tưởng tượng ra được. Thế nên những nguyên thuật mà vị Thánh Giả này nắm giữ tuyệt đối không thể chỉ ở mức độ Huyền Nguyên thuật, nói không chừng còn đạt tới Tiểu Thiên Nguyên thuật thậm chí là Thiên Nguyên thuật chân chính!

"Nói cách khác, rất có thể là tại trong khu vực Thánh Tích Chi Địa này sẽ có nguyên thú mang trên mình Tiểu Thiên Nguyên thuật thậm chí là Thiên Nguyên thuật chân chính!" -Trong mắt Chu Nguyên tỏa ra ánh sáng cực kỳ nóng bỏng.

Nhớ lại lúc ở trên đấu giá hội tại Thánh tích thành, chỉ là một môn Tiểu Thiên Nguyên thuật đã được đấu giá cao tới mấy trăm vạn. Với giá cả này thì với năng lực của Chu Nguyên là mua không nổi.Thế nhưng ở chỗ này hắn lại có cơ hội thu hoạch được môn Nguyên thuật có cùng cấp độ thậm chí là càng cao hơn.

Chỉ cần tìm được một con nguyên thú có mang trong mình Tiểu Thiên Nguyên thuật, sau đó đem nó giết chết, liền có thể giành được môn Nguyên thuật này.

Bất quá dựa theo tình hình này, nguyên thủ có nắm giữ Trung phẩm Huyền Nguyên thuật đã có thực lực có thể so với cao thủ cảnh giới Thiên Quan hậu kỳ, vậy nguyên thú có nắm giữ Tiểu Thiên Nguyên Thuật... Rất có thể có phẩm cấp cao tới tứ phẩm, tức là sánh ngang với cao thủ cảnh giới Thái Sơ.

Với lại nguyên thú có thực lực như thế thì muốn săn giết là rất khó khăn. Chỉ e cần phải có một kế hoạch tỉ mỉ mới có thể thành công.

-Mặc dù môn Nguyên thuật Nguyên Bạo Kình này chỉ được xếp vào hàng trung phẩm, thế nhưng lại có thể tăng phúc uy năng của nguyên khí, mình có thể tu luyện xem sao. -Chu Nguyên nhẹ nhàng tung tung ngọc giản trong tay, lẩm bẩm nói.

Tuy rằng phẩm cấp của môn Nguyên thuật này không quá cao, nhưng lại thuộc về loại nguyên thuật có thể tăng phúc uy năng của nguyên khí, bởi vậy sẽ có giá trị không thấp. Dựa theo sự ước đoán của Chu Nguyên thì chỉ e một chút Huyền Nguyên thuật thượng phẩm có thuộc tính công kích cũng không có giá trị sánh bằng nó.

-Hử?

Ánh mắt Chu Nguyên quay về hướng Thiên Nguyên Bút trong tay. Trước đó thì sau khi hút vào đạo sương mù màu trắng trong cơ thể Kim Viên, thì Thiên Nguyên Bút lại lâm vào trạng thái yên tĩnh. Nhưng lúc này nó lại đột nhiên chấn động.

Xuất hiện cùng với sự chấn động là quang mang không ngừng tỏa ra từ trên thân bút. Sau đó Chu Nguyên vô cùng ngạc nhiên nhìn thấy đạo nguyên văn thứ ba của Thiên Nguyên Bút vốn đang ảm đạm lại vào lúc này đang tỏa ra quang mang từng chút một.

Vào lúc này đạo nguyên văn thứ 3 lại đã thức tỉnh.

Chỉ hơi kinh nhạc một chút, trong mắt Chu Nguyên liền tỏa ra sự vui mừng khôn xiết. Hiện nay hắn chính đang cần tăng lên sức chiến đấu của bản thân, việc đạo nguyên văn thứ ba của Thiên Nguyên Bút thức tỉnh sẽ không thể nghi ngờ giúp cho hắn như hổ thêm cánh, thực lực lại tăng thêm một khoảng lớn.

-Đến tột cùng thì đạo nguyên văn thứ ba này sẽ có năng lực gì?

Chu Nguyên tràn đầy hiếu kỳ mà vươn ngón tay, nhẹ nhàng sờ về phía đạo nguyên văn thứ ba hết sức cổ xưa kia. Mà trong nháy mắt khi ngón tay Chu Nguyên chạm tới thì có một chút tin tức lặng lẽ truyền vào trong đầu hắn.

“Thiên Nguyên Bút, nguyên văn thứ ba, Vạn Hóa.”

Bình Luận (0)
Comment