Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1452 - Chương 1451: Từ Bắc Diễn (2)

Chưa xác định
Chương 1451: Từ Bắc Diễn (2)

Những cường giả Pháp Vực Cảnh ở đây dù thích hay không nhưng đều không dám tỏ vẻ gì với Từ Bắc Diễn kia, tất cả đều nhanh chóng thu liễm biểu cảm tham lam trong mắt, mỉm cười.

Mà Từ Bắc Diễn cũng chưa khinh thường, hắn mỉm cười gật đầu với mọi người, sau đó ánh mắt của hắn nhìn về bóng người xinh xắn phía trên Thanh Ngọc Đài kia, cao giọng báo cáo:

- Thần Nữ đại nhân, lần này luyện được tổng cộng chín viên Tổ Long Đan, thủ pháp luyện đan của đại nhân xem ra là đã càng ngày càng thành thạo.

Giọng nói của hắn ôn nhu mà rõ ràng, ngược lại là dễ dàng khiến người ta sinh hảo cảm.

Nhưng mà bóng hình xinh đẹp trên Thanh Ngọc Đài kia chỉ là hững hờ gật nhẹ đầu. Nàng cũng chưa nhìn Từ Bắc Diễn kia, ngược lại là cúi đầu lấy ra một quyển sách cổ, cúi đầu, chậm rãi thưởng thức.

Lưu quang từ chân trời rủ xuống đến, chiếu rọi ở trên dung nhan như là ngọc trắng kia, khiến cho người ta có cảm giác thần thánh, không thể khinh nhờn.

Nhìn qua cảnh tượng mỹ hảo này, trong lòng của Từ Bắc Diễn cũng không nhịn được xúc động, chỉ có điều con mắt của hắn chỉ lướt qua mà thôi, không dám quá mạo phạm.

Mà hắn cũng không có tỏ vẻ bất mãn gì đối với thái độ lãnh đạm của bóng hình xinh đẹp ở trước mắt kia. Dù sao trong suốt hai năm qua, nàng vẫn như vậy, hắn đã sớm quen rồi.

Thế là hắn không tiếp tục đi quấy rầy, ngược lại là còn ra hiệu để những cường giả Pháp Vực Cảnh khác quay người đi ra ngoài điện.

Bọn họ vừa đi vừa nói chuyện, đương nhiên cũng không tránh được những lời trêu chọc.

Ra đại điện, ở chỗ cánh cửa lớn kia, Từ Bắc Diễn lấy ra một cây sáo màu đen, đặt ở bên môi, lập tức có tiếng sáo ung dung, khoan thai truyền ra.

Hiển nhiên là Từ Bắc Diễn có tạo nghệ rất sâu trên m Ba chi đạo, trong tiếng sáo kia ẩn chứa nguyên khí nhu hòa, sóng âm khuếch tán đủ để làm tiêu tan sự mệt mỏi ở trong lòng, từ bước chân đang chậm dần của những cường giả Nguyên Anh, Pháp Vực Cảnh kia ở bên ngoài đại điện liền có thể nhìn ra được.

Chung quanh rất nhiều người đều nhìn về phía nam tử đang đứng ở ngoài điện kia, một vài Nguyên Anh Cảnh, Pháp Vực Cảnh nữ tính đều không nhịn được mà trong mắt hơi hiện gợn sóng.

Nhìn thấy cảnh tượng này, mấy người quen biết cùng Từ Bắc Diễn thì là lẫn nhau cười một tiếng, có chút cảm thán.

- Ai có thể nghĩ tới, Từ Bắc Diễn làm cho không biết bao nhiêu thiên chi kiêu nữ tại Càn Khôn Thiên nhớ mãi không quên thế mà cũng sẽ có một ngày biến thành kẻ si tình như vậy.

- Hai năm này, mỗi lần luyện đan kết thúc, hắn đều ở chỗ này thổi Mặc Linh Địch kia. Phải biết, ở trong Càn Khôn Thiên, không biết có bao nhiêu nữ tử mong muốn nghe tiếng sáo này của hắn mà không được.

- Ha ha, nữ tử tầm thường, làm sao có thể so sánh cùng Thần Nữ đại nhân được?

- Nói đến, ta ngược lại thật ra bội phục dũng khí của Từ huynh. Đối mặt với Thần Nữ đại nhân, ta thật đúng là không có cả dũng khí nhìn thẳng, vậy mà Từ huynh lại còn dám có dũng khí lấy tiếng sáo tỏ tình.

- Tuy rằng Từ Bắc Diễn chưa nhập thánh, nhưng hi vọng đột phá phi thường lớn, cũng chưa chắc sẽ không xứng với Thần Nữ.

- Nhưng ta nghe nói, Thần Nữ tựa hồ là đã có người ngưỡng mộ trong lòng... Nghe nói là một nam tử tên là Chu Nguyên, trước đây trong trận chiến tranh đoạt tổ khí ở Cổ Nguyên Thiên kia, hắn từng có biểu hiện cực kỳ kinh diễm.

Đột nhiên bên cạnh có người giống như nhớ đến điều gì nên cất lời.

Các vị cường giả Pháp Vực Cảnh khẽ giật mình, đưa mắt nhìn qua, chính là nhìn thấy một thanh niên ôm một tiểu thú như chó con, cười híp mắt nhìn qua bọn họ.

- Nguyên Anh Cảnh ư?

Bọn họ liếc qua, gia hỏa này ngược lại là có chút không thức thời, những cường giả Pháp Vực Cảnh như bọn họ đang nói chuyện, một Nguyên Anh Cảnh như hắn cũng có thể xen vào hay sao?

- Chu Nguyên ư? Ta đúng là nhớ có người này, nhưng hai năm này hắn mai danh ẩn tích, thanh danh đã triệt để bị siêu việt. Hai năm này được xưng là quãng thời gian cải thiên hoán nhật, hắn đã mất đi hai năm này, về sau hẳn là cũng sẽ biến thành bình thường.

Một tên cường giả Pháp Vực Cảnh cười nhạt một tiếng, chậm rãi nói.

- Tiểu tử không cần nói bừa! Thần Nữ là nhân vật bậc nào? Chu Nguyên kia cho dù là có chút bản lĩnh thì cũng làm sao có khả năng đạt được sự ưu ái của nàng? Hơn nữa nói đến cùng, Chu Nguyên kia cũng chỉ là một Nguyên Anh Cảnh mà thôi, cho dù hắn có là đệ tử thân truyền của Thương Uyên Đại Tôn thì cũng làm sao có thể so sánh cùng Từ Bắc Diễn Từ huynh được?

Một tên cường giả Pháp Vực Cảnh khác sắc mặt hơi trầm xuống nói, giống như là cảm thấy nữ thần trong lòng bị vấy bẩn vậy.

- Đúng vậy! Cho nên không nói lời đồn kiểu này không thể tin, cho dù có là thật, đối mặt với Từ Bắc Diễn, Chu Nguyên kia quả thực là không có chút sức cạnh tranh nào.

- ...

Bọn họ đàm tiếu, chính là không tiếp tục để ý thanh niên kia. Theo bọn họ nghĩ, tuy rằng Thần Nữ cao cao tại thượng, nhưng lấy điều kiện củaTừ Bắc Diễn thì cũng chưa hẳn không thể có một ngày làm cho Thần Nữ động tâm. Khi đó, Thần Nữ rơi phàm trần cũng là một chuyện tốt.

Chỉ có điều, thanh âm của bọn họ đang nói thì đột nhiên nhỏ đi, một đôi con ngươi cũng theo thời gian dần trôi qua mà dần trợn to.

Bởi vì bọn họ vậy mà nhìn thấy, vào lúc này, Thần Nữ đã đi ra từ bên trong tòa đại điện kia.

Đây chính là chuyện xưa nay chưa thấy!

Dĩ vãng, sau khi luyện đan xong, Thần Nữ không phải là trực tiếp rời đi thì chính là đắm chìm ở trong cổ tịch, cũng sẽ không đi ra đại điện.

Ngày hôm nay, chẳng lẽ...

Bọn họ liếc nhau, trong mắt có chút hưng phấn, Thần Nữ rốt cục bị sựkiên trì của Từ Bắc Diễn đả động rồi hay sao?!

Khi Yêu Yêu từ trong đại điện luyện đan đi ra thì rất nhiều ánh mắt ở bên ngoài đại điện kia lập tức hội tụ ở trên người nàng. Trong một sát na này, ngay cả không khí đều giống như là đã ngưng trệ.

Khi đối mặt với dung nhan thanh lãnh mà hoàn mỹ kia của Yêu Yêu, những Nguyên Anh Cảnh, Pháp Vực Cảnh vốn được coi như là thiên kiêu ở trong thế lực của mình cũng cảm thấy hơi tự ti, mặc cảm, tiếp theo sự kính sợ, tôn sùng đối với người sau cũng càng tăng lên một phần.

Bộ dáng như vậy không thẹn với danh hiệu Thần Nữ.

Chỉ là bởi vì thường xuyên ở thành Chư Thiên cho nên bọn họ cũng coi là có chút hiểu rõ về tính cách của Yêu Yêu. Có lẽ là bởi vì thân phận siêu nhiên kia, cho nên vị này luôn tỏ ra cực kỳ thanh lãnh, trong bình thường ngoại trừ lúc luyện đan cùng với một số tình huống ngẫu nhiên ra thì nàng gần như không giao lưu cùng người ngoài.

Cho nên bọn họ nhìn thấy hôm nay Yêu Yêu thế mà chủ động ra đại điện luyện đan, trong lúc nhất thời đều cảm thấy kinh ngạc.

Mà một vài người thì là không nhịn được đưa ánh mắt về phía nam tử đang đứng thổi sáo ở ngoài điện kia. Dù sao trong hai năm qua, Từ Bắc Diễn cũng không có che giấu sự hâm mộ đối với Thần Nữ, tuy rằng hắn cũng không chân chính nói thẳng làm rõ, nhưng nhất cử nhất động đều đang biểu lộ tâm ý đó.

Đối với loại dũng khí này của Từ Bắc Diễn, rất nhiều người đều cảm thấy bội phục, bởi vì ở trong thành Chư Thiên này, nam tử hâm mộ Thần Nữ nhiều đếm không hết. Nhưng cuối cùng thật dám biểu lộ loại hâm mộ này ra, đến bây giờ cũng chỉ có một mình Từ Bắc Diễn mà thôi.

Đương nhiên, bọn họ cũng không thể phủ nhận rằng Từ Bắc Diễn cực kỳ ưu tú, bất luận là bàn về bề ngoài, thiên phú hay là thực lực của bản thân cùng tiềm lực trong tương lai thì ở trong thành Chư Thiên này, Từ Bắc Diễn tuyệt đối có thể đứng số một, số hai. Có lẽ, cũng chỉ có nhân vật như vậy mới dám hiển lộ tình cảm hâm mộ của mình với Thần Nữ ra.

Mà bây giờ, chẳng lẽ là sự kiên trì trong hai năm này của Từ Bắc Diễn rốt cục đã có hiệu quả rồi hay sao?

Bình Luận (0)
Comment