Cho dù với trái tim thanh lãnh của Thần Nữ thì cũng bị sự kiên trì trong hai năm này của hắn đả động hay sao?
Vừa nghĩ tới đó, đông đảo cường giả Pháp Vực Cảnh cũng cảm thấy ghen ghét. Tuy rằng Từ Bắc Diễn rất ưu tú, nhưng khi nghĩ đến cảnh tượng Thần Nữ rơi xuống phàm trần, biểu cảm thanh lãnh kia vì người nào đó mà rút đi thật sự là khiến cho người ta không nhịn được mà trong lòng sản sinh sự ghen ghét.
Mà ở thời điểm cảm xúc trong nội tâm của rất nhiều người quay cuồng, diễn lại một vở kịch tiên nữ động lòng phàm kia, Yêu Yêu đã đi ra đại điện, thân thể mềm mại, tinh tế, yểu điệu đứng ở trước điện.
Vào lúc này, tiếng sáo du dương kia cũng ngừng lại.
Nhìn qua bóng người xinh xắn đang đứng ở chỗ cửa đại điện kia, trong đôi mắt của Từ Bắc Diễn cũng nổi lên biểu cảm ôn nhu, cho dù lấy tâm cảnh của hắn thì lúc này đều có chút vui mừng không thôi.
Bởi vì ý nghĩ của hắn cũng giống như những người bên ngoài kia, từ trước tới giờ, Thần Nữ bình thường sẽ không đi ra đại điện luyện đan, hôm nay đột nhiên phá lệ vậy tất nhiên là có nguyên nhân. Mà bây giờ bên ngoài điện này, tựa hồ cũng chỉ có chỗ hắn đang đứng này mới có thể có một chút lực hấp dẫn.
Hẳn là sự kiên trì trong hai năm này của hắn thật sự đã có hiệu quả rồi hay sao?
Vào lúc này, mặc dù biểu cảm trên gương mặt tuấn mỹ của Từ Bắc Diễn vẫn thong dong, bình tĩnh như cũ, nhưng trong nội tâm lại có nổi sóng chập trùng, bàn tay hơi dùng sức, nắm chặt cây sáo lại.
Hắn thật sự là cực kỳ yêu thích nữ tử ở trước mắt.
Trước kia, hắn cũng không thể nào ngờ được, bản thân vậy mà lại có một ngày nhớ một nữ tử mãi không quên, nỗi nhớ mong quả nhiên là như côn trùng cắn xé trái tim khiến cho người ta cảm thấy cực kỳ khó chịu. Có khi Từ Bắc Diễn còn đang tự giễu, có lẽ đây cũng là một loại báo ứng cho thái độ quá lãnh đạm của hắn đối với những nữ tử ngưỡng mộ mình trong dĩ vãng kia đi.
Từ Bắc Diễn là một người rất có tự tin, từ trước cho tới bây giờ cũng như vậy, cho nên sau khi phát hiện tình cảm của mình thì hắn cũng không cố ý che che lấp lấp mà trực tiếp hiển lộ ra.
Chỉ có điều Từ Bắc Diễn cũng là một người rất thông minh. Bởi vì biết tính cách thanh lãnh hờ hững kia của Thần Nữ, cho nên trong hai năm này, hắn không có quấy rầy quá phận dù chỉ là một lần, nhiều nhất chính là ở bên ngoài điện này tự mình thổi sáo làm bạn. Từ Bắc Diễn tin tưởng, cuối cùng sẽ có một ngày, cố gắng của hắn sẽ có hiệu quả.
Từ Bắc Diễn chậm rãi buông cây sáo trong tay xuống, sau đó mỉm cười, định lấy dũng khí cất bước tiến về phía bóng người xinh xắn kia.
Chỉ có điều ngay khi hắn vừa động thì bóng hình xinh đẹp trên bậc thang lại đưa mắt nhìn về phía quảng trường ở phía trước đại điện, sau đó cũng chưa từng nhìn về phía hắn mà lập tức nhấc chân, đi xuống.
Nhìn thấy cảnh tượng này, nụ cười trên mặt Từ Bắc Diễn lập tức cứng lại, trong mắt hiện lên biểu cảm kinh ngạc.
Trên quảng trường, nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người cũng đều tỏ ra kinh ngạc, nguyên lai Thần Nữ xuất hiện không phải là bởi vì Từ Bắc Diễn hay sao?
Nhưng ngay sau đó, chuyện này lại mang đến càng nhiều nghi hoặc, nếu như không phải là Từ Bắc Diễn, vậy Thần Nữ xuất hiện lại là bởi vì cái gì? Hoặc là bởi vì ... ai?
Ở dưới ánh mắt nhìn soi mói của mọi người, bước chân của Thần Nữ vẫn giữ nguyên tiết tấu không nhanh không chậm, nàng ưu nhã đi xuyên qua quảng trường người đến người đi kia, ở những chỗ nàng lướt qua, dòng người đều tự động né tránh.
Cuối cùng, ở trong những ánh mắt nhìn chăm chú kia, bước chân của nàng rốt cục ngừng lại.
Và lúc này nàng đang đứng trước mặt một thanh niên ôm một con thú nhỏ ở trong ngực.
Rất nhiều ánh mắt kinh ngạc cũng theo đó nhìn về phía khuôn mặt của nam tử đang nở nụ cười kia.
- Người kia là ai?
- Tựa hồ là khá quen...
- ...
Ánh mắt của rnhiều người giao hội, có tin tức giao lưu.
Rồi khi mọi người còn đang nghi hoặc thì con thú nhỏ trong ngực thanh niên kia đột nhiên nhảy cẫng lên và lao về phía Thần Nữ, sau đó đã rơi vào trong ngực người sau, phát ra thanh âm thân mật như đang làm nũng.
Thanh niên cũng nhìn Thần Nữ, sau đó nở nụ cười tươi, lộ ra hàm răng trắng cũng có chút mị lực.
Bàn tay ngọc thon dài của Thần Nữ khẽ vuốt da lông của con thú nhỏ, sau đó nàng chăm chú nhìn chằm chằm vào thanh niên trước mặt, khóe môi hơi nhếch lên, trên dung nhan tuyệt mỹ quanh năm bị biểu cảm thanh lãnh hờ hững bao trùm kia đúng là có một nụ cười lướt nhẹ qua.
Trong một chớp mắt kia, cả quảng trường giống như là đều trở nên sáng lên.
Nhìn qua cảnh tượng này, rất nhiều người trừng to mắt, tỏ ra khó có thể tin.
Thần Nữ vậy mà lại cười...
- Không sai, không phí công tôi luyện trong hai năm này.
Yêu Yêu nhìn Chu Nguyên ở trước mặt, gật nhẹ đầu, tiếng nói đều trở nên nhu hòa hơn.
Đứng ở trước mặt Yêu Yêu tự nhiên chính là người theo Thương Uyên đi vào thành Chư Thiên, Chu Nguyên.
Vào lúc này, hắn nhìn qua dung nhan tuyệt mỹ ở trước mắt, lại nhìn những ánh mắt chấn kinh ở bốn phía kia rồi thấp giọng nói:
- Thần Nữ đại nhân, ta có cảm giác là bản thân tựa hồ sắp bị quần đấu?
Nghe thấy lời nói đùa này của Chu Nguyên, khóe môi của Yêu Yêu hơi co giật, nàng lập tức vứt xuống một câu:
- Đi theo ta.
Sau đó, nàng nhanh chóng quay người đường cũ trở về.
Nhìn qua bóng lưng ưu mỹ kia của nàng, Chu Nguyên lại nhìn về phía mấy vị cường giả Pháp Vực Cảnh lúc trước tụ cùng một chỗ nói chuyện mà lúc này lại đang trợn mắt há hốc mồm ở bên cạnh và cười nói:
- Những lời ta vừa nói thế nhưng mà chính là sự thật.
Sau đó, hắn cũng nhanh chóng đi theo.
Hai người xuyên qua quảng trường, nguyên bản chung quanh rõ ràng là có không ít người, nhưng bầu không khí lại có chút an tĩnh, không ít ánh mắt dừng lại ở trên người Chu Nguyên, có chút ánh mắt còn sắc bén như đao.
Chuyện này cũng làm cho Chu Nguyên tấm tắc lấy làm kỳ lạ. Trong dĩ vãng, hắn cũng không phải là không có đi cùng với Yêu Yêu, lúc đó tuy rằng sẽ xuất hiện rất nhiều ánh mắt kinh diễm, nhưng loại hiệu suất kéo cừu hận này tuyệt đối còn kém hiện tại rất ... rất xa.
Loại biến hóa này rõ ràng là không có quan hệ gì với hắn, vậy chỉ có thể nói rõ là trong hai năm này, mị lực của Yêu Yêu đã đạt đến một mức độ cực kỳ đáng sợ.
Trong lòng của Chu Nguyên cảm thán, sau đó dũng cảm tiếp nhận những ánh mắt như đao kia, lúc này hắn thậm chí rất muốn nói cho bọn họ. Không sai, suy đoán của các ngươi là đúng, ta chính là nam nhân đứng ở trong lòng Thần Nữ các ngươi đó!
Nhưng cuối cùng hắn vẫn là không có làm như thế, bởi vì hắn sợ bị tất cả mọi người vây đánh.
Đi theo Yêu Yêu xuyên qua mọi người, leo lên bậc thang, Chu Nguyên đột nhiên cảm giác được một ánh mắt đang chăm chú nhìn chằm chằm vào bản thân mình, ánh mắt này khác với của những người khác,nó giống như ánh đèn trong đêm làm cho Chu Nguyên nhanh chóng xác định được chủ nhân của nó. Hắn lập tức quay đầu và đã nhìn thấy Từ Bắc Diễn mặc trường sam xanh thẫm, khuôn mặt tuấn mỹ đang khẽ nhíu mày.
- Chu Nguyên của Thiên Uyên Vực...
Từ Bắc Diễn hơi cúi đầu xuống, thì thầm tự nói trong lòng. Kỳ thật hắn cũng biết đến Chu Nguyên, bao quát cả chuyện quan hệ giữa Chu Nguyên cùng Yêu Yêu tựa hồ có chút thân mật, nhưng trước đây Từ Bắc Diễn cũng không có quá lưu ý. Bởi vì hắn thấy, bản thân hắn cực kỳ xuất sắc, mỗi một phương diện đều vượt xa Chu Nguyên, mà Chu Nguyên sở dĩ có thể trước một bước tạo thành quan hệ thân cận với Yêu Yêu chẳng qua là bởi vì hai người nhận biết quá sớm mà thôi.
Từ Bắc Diễn nhẹ nhàng hít một hơi, áp chế tâm tình trong lòng xuống, trên khuôn mặt tuấn mỹ lại lần nữa có nụ cười tươi hiển hiện.
Chu Nguyên tới trước một bước thì như thế nào? Từ trước tới giờ, Từ Bắc Diễn vẫn không tin tưởng cái gọi là tới trước tới sau, hắn cũng không sợ bất kỳ người cạnh tranh nào.
Tương lai còn có chính là thời gian.
Mà khi Từ Bắc Diễn đang suynghĩ về chuyện này thì Yêu Yêu đột nhiên dừng bước, sau đó nghiêng đầu nhìn hắn và nói:
- Ngươi gọi là Từ Bắc Diễn đúng không?
Nghe được lời nói của Yêu Yêu, Từ Bắc Diễn lập tức khẽ giật mình, chợt thong dong hữu lễ ôm quyền cười một tiếng:
- Vì Thần Nữ đại nhân giúp đỡ luyện đan hai năm, có thể đổi được đại nhân nhớ kỹ tên của ta, ngược lại là có lời.
Lời nói hài hước phối hợp với khuôn mặt tuấn mỹ cùng khí chất kia của Từ Bắc Diễn làm cho ngay cả Chu Nguyên cũng không thể không thừa nhận, gia hỏa này thật là rất ưu tú.
Nhưng mà Yêu Yêu lại giống như không để ý đến những chuyện này, nàng trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Về sau cũng không cần ngươi hiệp trợ giúp đỡ nữa, cứ giao việc này cho Chu Nguyên là được.
Lời ấy vừa dứt, ánh mắt của Từ Bắc Diễn lập tức biến đổi, sắc mặt triệt triệt để để cứng ngắc lại.