Trong hai năm này, ba người quật khởi cực kỳ tấn mãnh, chiến tích cũng có chút bưu hãn. Bọn họ đã từng chém giết không ít cường giả của Thánh tộc trong Hư Không chiến trường, cho nên lúc đối mặt với bọn họ, cho dù là những cường giả Pháp Vực Cảnh kia đều có chút coi trọng.
Dù sao, tuy rằng hiện tại ba người vẫn chỉ có tu vi là Nguyên Anh Cảnh, nhưng bọn họ đều Nguyên Anh cao chín tấc. Mà lấy tiềm lực bọn họ bày ra, chín tấc này chỉ sợ cũng không phải là điểm cuối cùng, ai cũng không nói chắc được, tương lai lúc bọn họ thật sự mở Pháp Vực thì Nguyên Anh sẽ đạt tới loại trình độ nào.
Nếu như có thể đạt tới chín tấc năm thì e rằng là những cường giả Pháp Vực Cảnh như bọn họ đều chỉ có thể đỏ mắt ghen ghét.
Bởi vì loại nội tình cùng tiềm lực ở trình độ kia đã có hi vọng trùng kích Thánh Giả rồi.
Chớ xem thường một tia hi vọng mỏng manh này, bởi vì có lẽ đây chính là đường giới tuyến sâu không thấy đáy, ngăn cách giữa người cùng thánh đó.
- Gia hỏa này mất tích hai năm, giờ cuối cùng là đã lộ diện.
Triệu Mục Thần không để ý đến ánh mắt của những người khác kia, hai tay ôm ngực, cười lạnh nói:
- Chỉ có điều không biết khi đã mất đi hai năm này, hắn còn có thể theo kịp cước bộ của chúng ta hay không? Nếu như không theo kịp, vậy cũng không thể trách ta lấy mạnh lấn yếu, báo mối thù xưa.
Ở một bên, Tô Ấu Vi nhìn hắn một cái, thanh âm êm ái nhàn nhạt vang lên:
- Ban đầu, lúc ngươi thua ở trong tay điện hạ cũng không phải là có tu vi mạnh hơn điện hạ hay sao?
Nghe thấy câu nói này của Tô Ấu Vi, nụ cười lạnh trên mặt của Triệu Mục Thần lập tức trì trệ. Ban đầu, lúc ở đại hội giao lưu giữa Cửu Vực kia, thật sự là tu vi cuả hắn mạnh hơn Chu Nguyên. Vừa mới bắt đầu hắn thậm chí còn không có coi người sau là đối thủ tiềm ẩn, nhưng ai cũng không ngờ, cuối cùng hắn lại sẽ thua ở trong tay đối phương ... Bây giờ nghĩ đến, quả nhiên là sỉ nhục!
Hắn trầm mặc một chút, quyết định trước nhảy qua cái đề tài này, nói:
- Gia hỏa này thật đúng là có thể giày vò, biến mất suốt hai năm, vừa thò đầu ra tới đã làm ra chuyện náo động như thế này rồi.
- Tổ Long Đan này có quan hệ đến lợi ích của tất cả Nguyên Anh Cảnh, Pháp Vực Cảnh trong thành Chư Thiên. Vậy mà gia hỏa này cũng dám nhúng tay, cũng không sợ làm lật thuyền hay sao?
Tô Ấu Vi bình tĩnh nói tiếp:
- Điện hạ không bao giờ làm chuyện không có nắm chắc. Nếu huynh ấy đã tiếp nhận, tất nhiên là có nắm chắc làm càng tốt hơn Từ Bắc Diễn.
Triệu Mục Thần cười lạnh một tiếng:
- Cô thật sự là người hâm mộ não tàn.
Ở trong thành Chư Thiên, danh khí của Từ Bắc Diễn tuyệt đối xem như là đứng hàng đầu. Trong hai năm này, quá trình luyện chế Tổ Long Đan cũng có một bộ phận công lao của đối phương, cho nên ngay cả người kiêu ngạo như Triệu Mục Thần vậy cũng không dám khinh thường. Nhưng hết lần này tới lần khác, Tô Ấu Vi này đơn giản chính là người ủng hộ não tàn của Chu Nguyên. Rõ ràng ngày bình thường, nữ nhân này cũng cực kỳ khó đối phó, chỉ khi nào gặp phải chuyện có liên quan đến Chu Nguyên thì cũng triệt để biến thành choáng váng.
Tô Ấu Vi cũng không thèm để ý đến lời trào phúng của Triệu Mục Thần, ngược lại là nghiêm túc nói:
- Vậy ngươi nguyện ý đánh cược với ta hay không? Liền cược một viên Tổ Long Đan.
Nghe thấy câu nói này của Tô Ấu Vi, ánh mắt cuả Triệu Mục Thần lóe lên một cái, rõ ràng hắn có chút động tâm, nhưng cuối cùng hắn vẫn kiềm chế xuống dưới. Bởi vì đã tự thân đối đầu với quái thai Chu Nguyên kia cho nên thật sự là hắn có chút đắn đo khó định, dù sao mấy chuyện lật bàn này đối phương cũng đã làm không ít.
Được rồi, không cần thiết tranh miệng lưỡi cùng nữ nhân này.
Thế là Triệu Mục Thần hừ lạnh một tiếng, không tiếp tục để ý.
Tổ Long Đan quá mức trân quý, ngay cả hắn cũng không dám tuỳ tiện lấy ra làm tiền đặt cược. Hơn nữa, trong hai năm gần đây, hắn miễn cưỡng xem như thành công tổ đội với Tô Ấu Vi, Võ Dao, mặc dù không nói được tín nhiệm lẫn nhau, trong thực tế cũng có rất nhiều tính toán, nhưng ở dưới tình huống lợi ích giống nhau, bọn họ còn có thể liên thủ. Mà chính là bởi vì có loại đồng đội đáng tin cậy này, ở trong hai năm này, ba người mới có thể xông ra danh khí.
Hắn cũng không có ý định trở mặt cùng Tô Ấu Vi bởi vì những nguyên nhân nhỏ bé này.
Lúc hai người nói chuyện, ở một bên, Võ Dao cũng không tham dự, đôi mắt phượng củanàng chỉ là lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào đại điện luyện đan, trong đầu xẹt qua khuôn mặt quen thuộc kia, chợt nàng hơi cúi đầu xuống.
Mặc dù cũng không quá lý trí, nhưng kỳ thật trong lòng của nàng lại có chút đồng ý với Tô Ấu Vi...
Người kia sẽ không đơn giản liền bị bỏ rơi đi như vậy.
Chỉ có điều về phần Chu Nguyên lần này tham dự luyện chế Tổ Long Đan là có thể so sánh được với Từ Bắc Diễn kia hay khôngthì ý nghĩ của Võ Dao là xen vào ở giữa Tô Ấu Vi Triệu Mục Thần. Nàng không mù quáng tin tưởng Chu Nguyên, nhưng cũng rõ ràng những chiến tích chói lọi mà người sau sáng tạo... Cho nên, khi kết quả chưa xuất hiện thì nàng cảm thấy an tĩnh quan sát là đủ rồi.
Uỳnh!
Mà đúng lúc này, đại điện luyện đan ởphía trước kia đột nhiên phát ra tiếng vang trầm thấp, chỉ thấy cửa điện vốnđóng chặt chậm rãi mở ra, có đan hương nồng đậm từ trong đó lan tràn ra.
Đại điện luyện đan rốt cục đã ... mở ra.
Ông!
Cửa điện nặng nề chậm rãi mở ra, cái đỉnh lô bảy màu to lớn ở trong đó kia cũng khắc sâu vào trong mắt của tất cả mọi người ở đây.
Nhìn qua cái đỉnh lô bảy màu kia, trong ánh mắt của vô số cường giả ở đây cũng lộ ra biểu cảm lạ thường, bởi vì đỉnh này cũng không phải là vật tầm thường, kỳ danh là Thất Thải Luyện Thiên Đỉnh, chính là Thánh Vật cấp bậc song liên hàng thật giá thật, vật này không chỉ có thể dùng để luyện đan, đồng dạng là có thể dùng đến ngăn địch.
Nếu như thu người vào trong đó thì kể cả có là Thánh Giả phổ thông, chỉ sợ dù không chết cũng phải bị lột mất một lớp da.
Mà Thánh Giả phía dưới thì e rằng sẽ lập tức hóa thành tro tàn.
Sau khi đại điện luyện đan mở ra, chỉ thấy hư không phía trên đại điện có chút vặn vẹo, tiếp theo có mấy thân hình tản ra khí thế uy nghiêm, mạnh mẽ nổi lên.
Rõ ràng là mấy vị Thánh Giả tọa trấn thành Chư Thiên.
Mà Thương Uyên tự nhiên cũng đứng trong đó, nhưng chuyện làm cho không ít người ở đây cảm thấy kinh ngạc chính là bọn họ còn nhìn thấy hai vị Thánh Giả xa lạ. Nhưng người ở đây đều có bối cảnh không đơn giản cho nên rất nhanh đã biết được, hai vị Thánh Giả kia thế mà chính là hai vị sư tôn khác Từ Bắc Diễn.
Chuyện này lập tức khiến cho không ít người cảm thấy hứng thú, chú tâm xem náo nhiệt.
Hiển nhiên là hai vị sư tôn khác của hắn cũng nhận được tin tức Từ Bắc Diễn bị mất vị trí, sau đó chạy đến thành Chư Thiên làm chỗ dựa cho hắn.
Tuy rằng ba vị sư tôn này của hắn cũng chỉ là Thánh Giả Nhất Liên nhưng lại quen biết đã lâu, khi ba người hợp lực, cho dù là đối mặt với Thánh Giả Song Liên như Thương Uyên chỉ sợ cũng không hề e ngại.
Không ít người đều cảm giác lần luyện đan hôm nay sẽ cực kỳ náo nhiệt.