Sau khi chư vị Thánh Giả ra sân, chỉ thấy ở một bên khác của quảng trường có chút bạo động truyền đến, mọi người đưa ánh mắt nhìn qua, chính là thấy được Từ Bắc Diễn kia chậm rãi đi đến. Không thể không nói, hình tượng bên ngoài của Từ Bắc Diễn này không tệ, bộ dáng tuấn mỹ, trạng thái phi phàm, trên đoạn đường hắn đi đến này, không thiếu cường giả Pháp Vực Cảnh chào hỏi cùng hắn, nhìn qua thanh thế, nhân mạch đều cực mạnh mẽ.
Hắn vừa đến trên quảng trường, liền lập tức trở thành chỗ tiêu điểm.
- Từ huynh, việc luyện chế Tổ Long Đan này thật đúng là không thể thiếu huynh hiệp trợ đâu! Phần Tổ Long Đan của chúng ta đều trông cậy vào huynh đó.
- Đúng vậy!, Từ huynh yên tâm đi, sau ngày hôm nay, chỉ sợ vị trí kia vẫn là thuộc về huynh thôi.
- Chu Nguyên kia tuy rằng có tiềm lực, nhưng hỏa hầu còn thấp. Có lẽ đợi sau khi thử hiệp trợ luyện chế Tổ Long Đan thì kẻ này sẽ hiểu được khó khăn trong đó, lúc kia hắn nếu như thức thời thì nên nhường lại vị trí kia cho người có đức có tài.
- ...
Chung quanh không ít người biểu đạt thiện ý với Từ Bắc Diễn, dù sao người sau không chỉ có thực lực mạnh mẽ, hơn nữa cũng có bối cảnh cường đại. Trước đây, khi hiệp trợ luyện chế Tổ Long Đan, đối phương cũng lợi dung cơ hội giao hảo với rất nhiều người, cho nên dù là ở trong thành Chư Thiên, nơi cường giả đỉnh cao tụ tập này, Từ Bắc Diễn đều tuyệt đối được coi là một trong người chói mắt nhất.
Đối mặt với những lời này, trên mặt Từ Bắc Diễn thì vẫn giữ nụ cười tươi làm cho người ta có cảm giác như gió xuân ấm áp thổi tới, hắn khách khí đón nhận, thái độ khiêm tốn kia càng làm cho người ta sinh lòng hảo cảm.
Sau khi ứng phó mọi người, Từ Bắc Diễn mới đưa ánh mắt nhìn về phía đại điện luyện đan kia, trong hai mắt thâm thúy có từng tia từng tia dị quang thoáng hiện.
Mà khi bầu không khí trên quảng trường càng ngày càng nóng bỏng thì đằng sau cánh cửa của đại điện luyện đan kia có hai bóng người chậm rãi dạo bước đi ra.
Hai người này xuất hiện thì là triệt để đốt lên bầu không khí trong quảng trường.
- Thần Nữ đại nhân!
- Rốt cục lại được nhìn thấy mỹ nhan tuyệt thế của Thần Nữ đại nhân!
- ...
Nhìn qua bóng hình xinh đẹp, tuyệt mỹ trong hai bóng người kia, ánh mắt của không ít người ở đây đều trở nên cuồng nhiệt. Trong hai năm qua, danh vọng của Yêu Yêu ở trong thành Chư Thiên này có thể nói là đạt đến đỉnh điểm.
Mà khi những ánh mắt cuồng nhiệt kia nhìn qua Yêu Yêu thì cũng không khỏi lướt qua thân hình người thanh niên ở bên cạnh kia, biểu cảm trong ánh mắt lúc kia đặc biệt phức tạp, có hiếu kỳ, có ghen ghét, còn có cả khinh thường.
Chỉ có điều chuyện này cũng bình thường, trong hai năm này, chưa bao giờ có người thật sự có thể tiếp cận Yêu Yêu, tính cách thanh lãnh đến gần như hờ hững kia của nàng khiến cho dù là mấy vị Thánh Giả trấn thủ trong thành Chư Thiên cũng không tiện liên hệ cùng nàng. Nhưng hôm nay Chu Nguyên này vừa xuất hiện, chính là lập tức thể hiện ra quan hệ không giống bình thường của hai người, thật sự là khiến cho người ta phải ước ao, ghen tị.
Yêu Yêu dường như không để ý đến rất nhiều ánh mắt nóng bỏng kia, nàng chỉ là hơi gật đầu đối với Chu Nguyên, sau đó liền chậm rãi leo lên chỗ chủ vị của nàng, tòa đài cao làm bằng ngọc trắng kia.
Vào lúc này, Chu Nguyên cũng đưa ánh mắt nhìn quanh một vòng. Khi cảm nhận được từng luồng ba động nguyên khí cường hãn ở dưới quảng trường kia thì hắn tắc lưỡi không thôi. Hiện tai, thành Chư Thiên này có thể nói là đã tụ tập gần một nửa Nguyên Anh Cảnh, Pháp Vực Cảnh trong Chư Thiên, nếu như nơi này bị cường giả của Thánh tộc đánh tới thì chỉ sợ sẽ có vô số thiên tài vẫn lạc, Chư Thiên sẽ thật nguyên khí đại thương.
Nhưng cũng may chính là thành Chư Thiên không chỉ có Thánh Giả trấn thủ, hơn nữa còn ngăn cách hết thảy cảm giác, ẩn nấp ở giữa Hỗn Độn, cho dù là Thánh tộc cũng khó có thể thôi diễn ra đúng phương vị của chỗ này.
Đúng lúc này, khi đưa ánh mắt nhìn đến một khu vực hơi nổi bật ở trên quảng trường, Chu Nguyên chợt sững sờ, bởi vì hắn nhìn thấy thân hình của Võ Dao, Tô Ấu Vi, Triệu Mục Thần.
Tô Ấu Vi thì là mỉm cười, đón lấy ánh mắt của hắn, trong đôi mắt đẹp uyển chuyển kia mang theo thần sắc cổ vũ cùng ủng hộ.
Võ Dao lại chỉ là vừa chạm vào đã lập tức thu hồi, duy trì sự kiêu ngạo, tựa như là Phượng Hoàng.
Còn trong ánh mắt cuả Triệu Mục Thần thì ẩn chứa biểu cảm khiêu khích.
Chu Nguyên cười thu hồi ánh mắt. Nhìn qua thì ba người lúc này hẳn là đã tạo thành một tiểu đội. Chuyện này thật là có chút ý tứ. Dù sao ban đầu, ở đại hội giao lưu giữa Cửu Vực kia, Triệu Mục Thần còn muốn nuốt khí vận của Võ Dao, Tô Ấu Vi, cừu hận của ba bên có thể nói là không nhỏ. Nhưng hiện tại, ba người vẫn có thể tạo thành đội ngũ, từ đó có thể thấy được giao phong cùng Thánh tộc ở trong Hư Không chiến trường này đến tột cùng là nguy hiểm bực nào, ngay cả người kiêu ngạo như ba người này đều không thể không thỏa hiệp với nhau.
Lắc lắc không nghĩ đến những chuyện không đâu này nữa, thân hình khẽ động, Chu Nguyên nhanh chóng xuất hiện ở trên một bệ đá bên phải phía dưới cạnh Yêu Yêu.
Liếc mắt nhìn qua, Chu Nguyên chỉ thấy ở chung quanh đan lô bảy màu kia có mười ba bóng người ngồi xếp bằng, từ trong cơ thể của bọn họ có nguyên khí mênh mông phun trào, khiến cho hư không đều có chút vặn vẹo.
Đây chính là mười ba vị cường giả Pháp Vực Cảnh cung cấp nguyên khí cho quá trình luyện đan.
Mà lúc này, mười ba vị cường giả Pháp Vực Cảnh kia cũng đang quan sát Chu Nguyên. Từ trong ánh mắt kia, Chu Nguyên có thể phát hiện được sự chất vấn nồng đậm, hiển nhiên là chuyện hắn đến thay thế Từ Bắc Diễn khiến cho rất nhiều người trong thành Chư Thiên dị nghị.
Đối mặt với những ánh mắt chất vấn kia, biểu cảm trên mặt của Chu Nguyên ngược lại là không có cái gì thay đổi. Hắn biết đây chỉ là chuyện bình thường mà thôi. Dù sao thì trước đó Từ Bắc Diễn làm cũng coi là không tệ, mà hắn đột nhiên nhảy dù đến thay thế người trước, đương nhiên không thể lại làm cho người ta vui vẻ được.
Chỉ có điều, biểu cảm chất vấn này chủ yếu vẫn là xây dựng ở trên phương diện lo lắng cho lợi ích của bản thân, chỉ cần hắn có thể chứng minh bản lĩnh của chính mình, hết thảy chất vấn đều sẽ tan thành mây khói. Đến lúc kia, ngoại trừ Từ Bắc Diễn kia hoặc là người có quan hệ mật thiết với đối phương thì sẽ không còn người nào có ý kiến đối với việc hắn chiếm cứ vị trí này nữa.
Sau khi nghĩ xong hết thảy, Chu Nguyên bình tĩnh lại, ngồi xếp bằng ở trên bệ đá, mặt không gợn sóng.
Mà lúc này, ở phía trên đại điện, chư vị Thánh Giả lấy Thương Uyên cầm đầu cũng ngồi xếp bằng xuống, có nguyên khí hóa thành hoa sen ở dưới thân thể của bọn họ.
Lục Liễu Thánh Giả hờ hững nhìn qua cảnh tượng trong đại điện luyện đan rồi đột nhiên quay sang Thương Uyên cười nhạt nói:
- Thương Uyên Đại Tôn, năm đó ngươi đánh cắp thần thạch, cũng coi là bảo hộ Thần nhiều năm, nhưng hôm nay người khác tựa hồ cũng không nhận phần thể diện này đâu.
Thần tính dần dần khôi phục, dẫn đến tình cảm của Yêu Yêu dần trở nên đạm mạc, đồng thời cũng bắt đầu xa cách với Thương Uyên, hiển nhiên là chuyện này cũng không phải là bí ẩn gì đối với Thánh Giả.
Mà bây giờ Lục Liễu đột nhiên nói lời ấy, rõ ràng là muốn cho Thương Uyên cảm thấy không thoải mái.
Thương Uyên hờ hững nhìn Lục Liễu Thánh Giả một chút, lại nhìn Câu Lang cùng Độc Hỏa một cái rồi bình tĩnh nói:
- Chuyện lão phu làm đều vì Chư Thiên.
- Vậy ngươi biết rõ luyện chế Tổ Long Đan đặc biệt trọng yếu, vì sao còn muốn cho đệ tử này của ngươi đến phá hư?
Độc Hỏa Thánh Giả nói.
Thương Uyên chăm chú nhìn chằm chằm vào thân hình của Chu Nguyên rồi tiếp tục thản nhiên nói:
- Bởi vì Chu Nguyên sẽ làm được càng tốt hơn.
Nghe được lời nói của Thương Uyên, cả ba người Lục Liễu đều cười lạnh một tiếng:
- Vậy bọn ta ngược lại là muốn rửa mắt mong đợi.
Đối mặt với những lời đối chọi gay gắt của hai phe này, những Thánh Giả khác thì là lựa chọn trung lập. Dù sao, nhân vật chính trong chuyện hôm nay là đệ tử của hai bên, thân là sư tôn, bọn họ tự nhiên là không có khả năng không có tranh cãi.
Thương Uyên không nói nhiều với ba người này nữa, tay áo vung lên, có âm thanh quanh quẩn.
- Mọi việc đều đã chuẩn bị xong, khai lò luyện đan!