Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: TTTV
-------------------
Không khí tưng bừng ở cả trong lẫn ngoài đại điện luyện đan kéo dài hồi lâu đều khó mà bình phục lại.
Ngay cả mấy vị Thánh Giả đều chậm chạp chưa từng can thiệp, bởi vì bọn họ đều rất rõ ràng, loại xác xuất thành công này đại biểu cho điều gì.
Mặc dù bọn họ cũng tạm thời không có cách nào thăm dò rõ ràng, lần này luyện được hai mươi sáu viên đến tột cùng là bởi vì Chu Nguyên hay vẫn là Yêu Yêu... Nhưng chuyện này kỳ thật không cần thiết để ý tới, bởi vì trọng yếu là kết quả.
Chỉ cần xác xuất thành công có thể ổn định loại kết quả này, đừng bảo là Yêu Yêu phải dùng Chu Nguyên thay thế Từ Bắc Diễn, cho dù nàng là muốn dùng một con chó đến đổi... Vậy cũng không có bất luận kẻ nào dám có ý kiến.
Trên quảng trường sôi trào, Triệu Mục Thần mặt không biểu tình, loại kết quả gần như không thể tưởng tượng nổi này cho hắn một loại cảm giác quen thuộc khó hiểu.
Hắn nhớ là khi ở trên đại hội giao lưu giữa Cửu Vực, bản thân bị Chu Nguyên đột nhiên xuất hiện đánh bại thì lúc đó cũng đưa tới rất nhiều lời bình luận khó có thể tin, không thể tưởng tượng nổi... Chỉ là bây giờ, loại chuyện này giống như là lại tái hiện.
Chuyện duy nhất khiến cho người ta cảm thấy dễ chịu hơn chút chính là ... lần này hắn là người đứng xem.
Triệu Mục Thần có chút thương hại nhìn thoáng qua vị trí của Từ Bắc Diễn. Gia hỏa này cũng coi là nhân vật phong vân trong thành Chư Thiên, kết quả hắn tựa hồ là có chút đánh giá thấp Chu Nguyên, bởi vì tên hỗn đản này đơn giản chính là khắc tinh chuyên nghiệp của tất cả nhân vật phong vân.
Năm đó, hắn ở Hỗn Nguyên Thiên là phong quang bực nào, thậm chí còn được gọi là tồn tại vô địch trong hàng ngũ Thần Phủ Cảnh, nhưng cuối cùng, hắn cũng bị Chu Nguyên đạp xuống.
Lần đó, nếu như không phải là tâm tính của hắn cứng cỏi, cuối cùng lại là từng bước một bò lên, chỉ sợ một lần kia thật sự là sẽ bị Chu Nguyên dẫm cho khó mà xoay người.
Mà sau đó, thông qua vô số sự kiện, Triệu Mục Thần nhạy cảm phát hiện, tựa hồ những kẻ đã từng đối đầu với tên hỗn đản Chu Nguyên này đều không có kết quả quá tốt. Thế là, hắn quả quyết áp chế cừu hận của bản thân, đổi mục tiêu ... Nếu đụng không thắng, vậy liền lùi bước đi, Triệu Mục Thần xưa nay không cảm thấy đây là chuyện gì mất mặt, bởi vì chỉ có cười đến cuối cùng mới thật sự là bên thắng.
Ở một bên, vào lúc này, thân thể vốn đang căng cứng của Tô Ấu Vi cũng thả lỏng hơn. Dường như tâm tình của nàng vô cùng tốt, giữa lông mày kiều diễm đều là biểu hiện rõ ý mừng, nàng nghiêng đầu nhìn về phía Triệu Mục Thần và nói:
- Xem ra lần này ngươi tiết kiệm được một viên Tổ Long Đan rồi đó.
Đây là nói lúc trước Triệu Mục Thần không dám đánh cược cùng nàng.
Triệu Mục Thần có chút khó chịu, nhưng cũng chỉ có thể hừ lạnh một tiếng.
- Chúng ta đợi chút nữa rồi đi lên chúc mừng điện hạ.
Tô Ấu Vi trưng cầu ý kiến của bọn họ.
Võ Dao do dự một chút, cuối cùng cái cằm nhọn xinh đẹp trắng như tuyết nhẹ nhàng điểm một cái.
Triệu Mục Thần thì là cự tuyệt không chút do dự:
- Ta không đi, chính các cô đi thôi.
Tuy rằng hắn không muốn là địch nhân với Chu Nguyên, nhưng khúc mắc trong lòng khẳng định là vẫn có, Triệu Mục Thần hoàn toàn không muốn lên đi chúc mừng, bởi vì làm vậy đơn giản là khiến cho chính mình cảm thấy khó chịu mà thôi.
Tô Ấu Vi cũng không quan trọng, chỉ là nói:
- Tùy ngươi đi. Về sau, điện hạ chắc sẽ tiếp tục hiệp trợ luyện chế Tổ Long Đan, quyền lợi cũng không nhỏ, nếu như có thể nói mấy lời giúp chúng ta thuận lợi khi hối đoái Tổ Long Đan, vậy ngược lại là có thể tiết kiệm rất nhiều công sức.
Lời sau cùng thì là nói với Võ Dao.
Nghe được lời nói của Tô Ấu Vi, Võ Dao đúng là có chút động tâm. Dù sao chỉ có những người đã trải qua sự gian nan ở trong Hư Không chiến trường kia thì mới có thể minh bạch cướp đoạt tàn hồn của Tổ Long là chuyện nguy hiểm cỡ nào. Hơn nữa, điểm mấu chốt chính là đối với người ở trong thành Chư Thiên thì Tổ Long Đan vẫn rất quý hiếm, tình huống tóm lại vẫn là sư nhiều cháo ít. Có đôi khi ngay cả có đầy đủ lệnh bài trao đổi thì cũng cần phải chờ đợi trong thời gian không ngắn, mà nếu như Chu Nguyên có thể ra tay hỗ trợ thì sẽ giảm bớt rất nhiều chuyện phiền phức cho các nàng.
Tối thiểu nhất là có thể giúp các nàng lấy trước đến Tổ Long Đan, giúp thực lực của bản thân tăng lên một chút, như vậy sau này khi đi làm nhiệm vụ sẽ an toàn hơn nhiều.
Nói không chừng, cũng bởi vì một phần thực lực tăng lên này sẽ khiến cho bản thân bảo vệ được tính mệnh.
Võ Dao mặc dù là người kiêu ngạo, nhưng nàng lại cũng không cổ hủ. Thế là nàng gật gật đầu, hai nữ liền kết bạn tiến lên.
Chỉ có điều mới đi được hai bước, cả hai đều phát hiện sau lưng có chút động tĩnh. Hai nàng quay đầu lại và chính là nhìn thấy Triệu Mục Thần đi theo đuôi, hắn cúi đầu, giống như tìm được thứ gì đó ở trên mặt đất vậy.
Phát hiện được ánh mắt của hai nàng, Triệu Mục Thần ngẩng đầu, mặt không thay đổi nói:
- Ta muốn đi xem tên kia hiện tại đến tột cùng là đang ở cấp độ gì, về sau cũng phải phòng bị một chút.
Tô Ấu Vi cùng Võ Dao liếc nhìn nhau, khóe môi đều khẽ cong lên, sau đó không tiếp tục để ý đến Triệu Mục Thần, cất bước đi về phía trước.
Triệu Mục Thần tự nhiên cũng nhìn thấy được nu cười nhẹ trêu tức trên mặt các nàng kia, dù là lấy tâm tính của hắn thì cũng cảm thấy da mặt nóng lên. Chợt hắn hừ lạnh một tiếng, phất tay áo rồi hiên ngang bước đi theo.
Chỉ cần có thể tăng thực lực lên, hắn có gì mà không thể chịu đựng?
Người có thể nhẫn nhịn, chịu đựng mới có thể là người cười đến cuối cùng.
...
Trong đại điện, Chu Nguyên đã lấy hộp ngọc ra. Ở trong rất nhiều ánh mắt nóng bỏng kia, hắn nhanh chóng thu hai mươi sáu viên Tổ Long Đan vào, sau đó liền muốn giao nó cho Yêu Yêu.
Nhưng mà Yêu Yêu chỉ là khoát tay áo, tùy ý nói:
- Chàng thu đi.