Khi Triệu Mục Thần quỳ xuống thì trong một chớp mắt kia, cả người hắn hiển nhiên là ở vào một loại trạng thái giống như là đang nằm mơ. Bởi vì thúc đẩy hắn quỳ xuống cũng không phải là bất kỳ luồng sức mạnh bên ngoài nào, mà là một loại sức mạnh có nguồn gốc từ tận chỗ sâu nhất ở trong thân thể của hắn. Mà bản thân hắn lại cực kỳ quen thuộc với loại sức mạnh kia. Năm đó, khi hắn chỉ là một người bình thường nhỏ yếu, cũng chính là nguồn sức mạnh này làm cho hắn lần lượt thuế biến.
Đó là ... Thao Chi Khí Vận của hắn.
Mà bây giờ, cũng chính là nguồn sức mạnh này làm cho hắn không chút do dự quỳ xuống khi chạm vào vật nhỏ kia.
Ở một bên, nhìn qua cảnh tượng này, cho dù là với tâm tính đã được rèn luyện rất lâu thì Tô Ấu Vi cùng Võ Dao cũng nhịn không được mà khiếp sợ, kinh ngạc đến mức há to miệng.
Bởi vì đã trực tiếp hợp tác cùng Triệu Mục Thần trong hai năm qua, cho nên các nàng tự nhiên rất rõ ràng trong lòng nam nhân này là kiêu ngạo cỡ nào. Loại người này có thể bị người trực tiếp gạt bỏ, nhưng lại khó có khả năng làm cho hắn thực sự tâm phục khẩu phục. Chính vì vậy, lúc các nàng nhìn thấy Triệu Mục Thần gọn gàng mà linh hoạt quỳ xuống thi lập tức cảm thấy hoang đường.
Chỉ có điều Tô Ấu Vi cùng Võ Dao đều là người thông minh, rất nhanh ánh mắt của hai nàng đã nhận ra cho dù là đã quỳ một chân xuống, nhưng hai tay của Triệu Mục Thần vẫn như cũ là duỗi ra vững vàng nâng con thú nhỏ kia lên cao giống như là tín đồ thành kính.
- Đây là... Thôn Thôn sao?
Tô Ấu Vi hơi kinh ngạc, hiển nhiên là nhận ra con thú nhỏ đáng yêu bồi bạn ở bên người Chu Nguyên ở thành Đại Chu năm đó.
Lúc này, Thôn Thôn cũng đã thoát ly khỏi trạng thái buồn ngủ. Nó chớp mắt nhìn chằm chằm vào Triệu Mục Thần ở trước mặt, người có khuôn mặt vẫn như cũ ở vào trong trạng thái mờ mịt kia. Sau đó, trong đôi mắt nhỏ của nó xẹt qua biểu cảm khó nói, hiển nhiên là trong nháy mắt này, nó đã cảm ứng được liên hệ đặc thù giữa hai bên.
Nó là Tổ Thao, chính là tồn tại duy nhất giữa thiên địa.
Mà thiên địa đúng là có rất nhiều chuyện thần dị xảy ra, Thao Chi Khí Vận ở trong cơ thể của Triệu Mục Thần kia chính là sinh ra từ Tiên Thiên Thánh Thú như Tổ Thao, nói theo một ý nghĩa nào đó thì cả hai hoàn toàn chính xác là đồng nguyên, mặc dù trước đó cả hai cơ hồ chưa bao giờ từng tiếp xúc.
Chỉ có điều, một khi cả hai tiếp xúc thì tự nhiên sẽ giống như thể hồ quán đỉnh mà biết được hết thảy mọi chuyện.
Nhìn qua Triệu Mục Thần hồi lâu đều không có hoàn hồn, giống như là choáng váng vậy, Chu Nguyên ngược lại là có chút lo lắng. Chẳng lẽ chuyện một vị tổ tông từ trên trời rơi xuống này quá kích thích làm cho gia hỏa này bị choáng đến ngốc luôn rồi hả? Nhưng hắn nhớ năm đó khi gia hỏa này bị hắn giẫm thành như thế mà cũng còn có thể xoay người, không quá giống là người yếu ớt như vậy chứ?
Nói thật, quan hệ giữa hắn cùng Triệu Mục Thần có chút phức tạp. Thật muốn nói rõ thì nên tính là địch nhân, nhưng ở trong Cổ Nguyên Thiên kia, hai bên lại đã từng hợp tác qua, cho nên tại Triệu Mục Thần không có lần nữa triển lộ địch ý trước đó, Chu Nguyên ngược lại là không có nhỏ hẹp dung không được hắn.
Chu Nguyên vươn tay, dự định sẽ xách Thôn Thôn đang được Triệu Mục Thần bưng lấy trở về.
Chỉ có điều hắn bàn tay vừa vươn ra thì Triệu Mục Thần tựa như là lập tức phát hiện ý đồ của hắn, người sau nhanh chóng quỳ một gối xuống rồi trượt lui lại về phía sau mấy bước. Biểu cảm mờ mịt trên khuôn mặt kia rốt cục cũng theo thời gian dần trôi qua mà dần thu liễm, ánh mắt của hắn tập trung vào Thôn Thôn đang ngồi trên bàn tay của mình, sau đó trên mặt có một nụ cười tươi biểu đạt sự tôn kính xen lẫn thân cận nổi lên.
- Tổ Thao đại nhân, đời này có thể gặp được ngài quả nhiên là tam sinh hữu hạnh.
Vào lúc này, giọng nói của Triệu Mục Thần có thể nói là nhu hòa đến mức bất ngờ, mấy người Chu Nguyên, Tô Ấu Vi, Võ Dao cơ hồ chưa từng nghe qua.
Chỉ có điều lời nói này thật sự là khiến cho người ta có chút miên man bất định, trong lúc nhất thời ánh mắt cuả mấy người khi nhìn về phía Triệu Mục Thần cũng trở nên quỷ dị.
Triệu Mục Thần vẫn không để ý tới bọn họ, chỉ là con mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào Thôn Thôn, gương mặt xưa nay vốn lạnh lẽo, lúc này lại trông đặc biệt hiền lành.
Bởi vì hắn có thể cảm giác được rõ ràng, lúc vừa mới tiếp xúc với Thôn Thôn, một luồng cảm xúc khó nói lên thành lời dũng mãnh tiến ra từ chỗ sâu nhất trong nội tâm của hắn. Loại cảm xúc kia thân cận giống như là chân chính nhìn thấy thân nhân vậy. Triệu Mục Thần cũng không có kháng cự loại tâm tình này xuất hiện, bởi vì hắn minh bạch, đây chính là cảm xúc đến từ Thao Chi Khí Vận, loại sức mạnh này đã xuất hiện từ khi hắn sinh ra cho đến nay, nó giúp hắn cải biến toàn bộ vận mệnh, khi hắn bị giẫm đạp đến trong nước bùn thì cũng chính nguồn sức mạnh này trở thành trụ cột sau cùng của hắn.
Cho nên hắn vẫn luôn cảm kích loại sức mạnh thần bí này. Trước đây, hắn không biết được loại sức mạnh này phát ra từ đâu, nhưng bây giờ... Hắn biết.
Ánh mắt cuả Triệu Mục Thần say mê nhìn qua Thôn Thôn, mỗi một sợi lông tóc trên thân thể của người sau kia đều tựa như là tản ra huỳnh quang, tràn đầy thần bí cùng cường đại.
Thôn Thôn cũng đang hiếu kỳ đánh giá Triệu Mục Thần, nó có thể cảm ứng được loại tình cảm thân cận kia của người sau, lúc này móc ra phiến đá, móng vuốt lả tả lướt qua, sau đó giơ lên:
- Ngươi rất không tệ, làm tiểu đệ của ta đi!
Triệu Mục Thần cười cười, nụ cười tươi thân cận mà cưng chiều:
- Đại nhân có việc cần, Triệu Mục Thần tự sẽ toàn lực ứng phó.
Hắn trả lời tự nhiên như thế, không có nửa điểm kháng cự cùng bất mãn.
Ở một bên, mấy người Chu Nguyên nhất thời ngây ra, bọn họ hiểu khá rõ sự kiêu ngạo ở trong lòng Triệu Mục Thần. Ngay cả người đã từng đánh bại hắn là Chu Nguyên, nếu như dám nói thu hắn làm tiểu đệ thì chỉ sợ cũng chỉ có thể rước lấy những lời mỉa mai cùng những nụ cười lạnh mà thôi. Nhưng hôm nay, Triệu Mục Thần lại nhận Thôn Thôn làm lão đại, hơn nữa trông còn có vẻ như là cực kỳ cam tâm tình nguyện vậy.
Chuyện này thật sự là... Khiến cho người ta có cảm giác khó nói lên thành lời.
Nhưngđối với hành động cùng biểu cảm của Triệu Mục Thần, Thôn Thôn lại có vẻ rất hài lòng. Nó duỗi móng vuốt ra nhẹ nhàng vỗ vỗ bàn tay của Triệu Mục Thần, sau đó quay đầu, giơ lên phiến đá thu tiểu đệ kia với Chu Nguyên, ý kia rất rõ ràng, lại là dự định để Chu Nguyên cũng làm tiểu đệ của nó...