Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1485 - Chương 1484: Thạch Long

Chưa xác định
Chương 1484: Thạch Long

Chu Nguyên đột nhiên mở mắt ra, trên mặt hiện hiện vẻ nghĩ mà sợ, hắn không kịp giải thích, vung tay áo lên, nguyên khí cuốn lấy ba người Tô Ấu Vi, nói:

- Ta gây tai họa rồi, trốn mau!

Tuy rằng hắn đã kịp tự hủy tia ấn ký thần hồn, nhưng bây giờ đã bị Thánh Giả Thánh tộc phát hiện, nếu không chạy sợ là mạng nhỏ không còn nữa.

Hắn vận chuyển tốc độ đến cực hạn, phá vỡ hư không Hỗn Độn, điên cuồng mà chạy.

Nhưng hiển nhiên là hắn còn coi thường thủ đoạn của Thánh Giả.

Ngay khi Chu Nguyên dẫn người chạy trốn, hư không Hỗn Độn chấn động kịch liệt, sau một khắc, Hỗn Độn bị xé nứt, có một đôi mặt lạnh lẽo nổi lên, trực tiếp khóa chặt nhóm người Chu Nguyên.

- Lũ sâu kiến ti tiện, nếu đã tới rồi thì đừng hòng đi nữa!

m thanh vừa dứt, Hỗn Độn quấy động, chỉ thấy một con gió lốc Hỗn Độn tụ tới, trực tiếp hóa thành một bàn tay khổng lồ, che khuất của nửa không gian, vỗ về phía Chu Nguyên.

Chu Nguyên thấy thế, sợ tê cả da đầu. Tên Thánh Giả này quả nhiên bá đạo, lại có thể điều khiển được cả Gió Lốc Hỗn Độn. Phải biết, đối với những cơn gió lốc trong Hỗn Độn này, thì dù là cường giả Pháp Vực bị rơi vào trong đó, cũng là dữ nhiều lành ít.

Mà bây giờ lại bị Thánh Giả điều khiển, uy năng càng thêm khủng bố, chỉ cần dính vào thì ắt phải chết không có chỗ chôn.

Võ Dao, Tô Ấu Vi nhìn thấy cảnh này, gương mặt xinh đẹp trắng bệch đi.

Triệu Mục Thần càng không nhịn được, mắng:

- Rốt cuộc ngươi đã làm gì mà lại để Thánh Giả Thánh tộc tự mình truy sát thế này?!!

Lúc này trong lòng Triệu Mục Thần đã phiền muộn đến cực điểm. Ba người bọn hắn cũng đi qua đi lại vùng hư không Hỗn Độn này suốt hai năm trời rồi, nhưng cũng chưa từng gặp phải Thánh Giả Thánh tộc chặn đánh. Nhưng hôm nay chỉ đi theo Chu Nguyên ra ngoài một chuyến, trước thì bị cường giả Pháp Vực Thánh tộc đánh cho chật vật chạy trốn, sau lại có Thánh Giả tự mình tới truy sát. KÍch thích liên tục làm cho tinh thần Triệu Mục Thần suýt sụp đổ.

Nhưng lúc này Chu Nguyên cũng chẳng còn hơi sức mà để ý tới tinh thần Triệu Mục Thần có sụp đổ hay không, hắn chỉ lo liều mạng điều động nguyên khí, chạy trốn như điên.

Nhưng mặc kệ hắn chạy trốn nhanh tới mức nào, bàn tay khổng lồ kia vẫn cứ dần dần ép xuống, tưởng như vượt qua không gian thời gian, không thể tránh né.

Sắc mặt Chu Nguyên hiện lên vẻ ngưng trọng, nhanh chóng suy nghĩ cách trốn thoát.

Mà lúc này, Thôn Thôn cũng xuất hiện trên đỉnh đầu, cong thân thể, gầm một tiếng về phía bàn tay khổng lồ kia, trong thú đồng trần đầy hung quang, xem ra nó định trong lúc nguy cấp liền xông ra ngăn cản, tranh thủ cho Chu Nguyên thêm chút thời gian chạy trốn.

- Thôn Thôn, không nên liều lĩnh!

Chu Nguyên vội vàng nhắc nhở, tuy bây giờ Thôn Thôn đã bước vào bát phẩm, nhưng nếu muốn chống lại được Thánh Giả thì còn kém quá xa.

Thôn Thôn gầm một tiếng, trên răng nhọn hiện lên từng vóng xoáy đen ngòm.

Cũng chính trong khoảnh khắc này, bàn tay khổng lồ bắt đầu bao trùm tới.

Thôn Thôn không chần chờ nữa, thân thể nhảy lên, phình to, hóa thành hình thái chiến đấu uy phong lẫm lẫm.

Nhưng ngay tại lúc nó muốn va chạm với bàn tay khổng lồ kia, thì hư không đột nhiên vặn vẹo, ánh sáng tràn ngập, một đóa Thánh Liên khổng lồ chầm chậm nở rộ, Thánh Liên đón nhận bàn tay khổng lồ, hai bên va chạm, nhưng lại không tạo ra bất cứ vụ nổ kinh thiên động địa nào, ngược lại lại lẫn nhau chôn vùi trong vô thanh vô tức.

- Ha ha, đường đường là Thánh Giả, lại đi truy sát một đứa bé mới Nguyên Anh cảnh, quả nhiên Thánh Giả Thánh tộc trước nay vẫn chưa biết xấu hổ là cái gì!

Hai luồng vĩ lực chôn vùi, theo đó một tiếng cười già nua hết sức quen thuộc cũng vang lên, hư không chập trùng, thân ảnh Thương Uyên dần nổi lên.

Trong hư không Hỗn Độn, ánh mắt lạnh lẽo của tên Thánh Giả Thánh tộc kia nhìn chằm chằm Thương Uyên, sau đó một luồng khí lạnh làm người ta sợ hãi quét qua Chu Nguyên, nhưng cuối cùng tên Thánh Giả Thánh tộc này cũng không nói một câu nào với Thương Uyên, chỉ thấy Hỗn Độn chấn động, con mắt kia cũng dần tiêu tan.

Mặc dù có chút khó chịu, nhưng tên Thánh Giả Thánh tộc kia cũng biết, nếu Thánh Giả Chư Thiên đã kịp đuổi tới, vậy hắn lưu ở nơi này cũng không ích gì.

Chuyện quan trọng bây giờ là lập tức truyền tin về trong tộc, thông báo khả năng bí cạnh đã lộ, xem ra tới đây không tránh khỏi một trận chiến cực lớn rồi.

Mấy người Chu Nguyên thấy tên Thánh Giả kia đã rút đi, thở phào một hơi như trút được gánh nặng.

Thương Uyên đi tới trước nhóm người Chu Nguyên, bất đắc dĩ nói:

- Cái tên tiểu tử này, đi đến đâu cũng gây ra tai họa, làm sao lại để đích thân Thánh Giả Thánh tộc truy sát thế này? Nếu không phải lúc con rời đi Chư Thiên thành, ta âm thầm đánh một lạc ấn vào trên người con, thì sợ là đã không kịp rồi.

Chu Nguyên không khỏi cười ngây ngô, nhưng ngay sau đó sắc mặt lại đột nhiên nghiêm nghị, hắn không giải thích thêm gì, mà thần hồn mi tâm lấp lóe quang mang, chỉ thấy một dạo lực lượng thần hồn hóa thành hình ảnh trước đây hắn được chứng kiến, truyền tới cho Thương Uyên.

Thương Uyên nghi ngờ tiếp nhận hình ảnh, mà khi ông nhìn thấy không gian hắc ám cùng Thạch Long, thì gương mặt vốn xưa nay bình tĩnh lạnh nhạt cũng không khỏi biến sắc…

Thương Uyên mất bình tĩnh trong khoảnh khắc làm cho một tia uy áp của Thánh Giả chợt tràn ra, khiến cho hư không Hỗn Độn chấn động, nhưng cũng may ông kịp thời thu lại uy áp, vẻ mặt ngưng trọng nhìn Chu Nguyên, nói:

- Thảo nào đích thân Thánh Giả Thánh tộc lại truy sát con.

Chu Nguyên nhíu mày, nói:

- Sư phụ, đã xảy ra chuyện gì vậy? Đám Thánh tộc kia lại có mưu đồ gì nữa?

- Không gian hắc ám cùng Thạch Long mà con nhìn thấy hẳn cũng là do tàn hồn Tổ Long biến thành, chỉ là tàn hồn ở nơi đó mạng mẽ còn hơn xa ở Tổ Hồn sơn, bằng không Thánh tộc cũng sẽ không phải huy động nhiều nhân lực như vậy. – Thương Uyên chậm rãi nói.

Ánh mắt Chu Nguyên không khỏi ngưng lại, trong khoảnh khắc thăm dò ngắn ngủi trước đây, hắn đã nhìn thấy Thánh tộc phái ra vô số cường giả, tạo thành đại trận, ý đồ phá thủng màn sáng thần bí kia.

Lực lượng nhân sự được huy động còn đông đảo hơn nhiều so với việc chỉ phái ra bộ tộc Nghiệt thú tới Vạn Thú Thiên như trước đây.

- Không ngờ Thánh tộc lại có thể âm thầm tìm thấy loại bí cảnh này trong hư không Hỗn Độn… - Vẻ mặt Thương Uyên lộ rõ vẻ nghiêm túc.

Thấy Chu Nguyên còn có chút nghi ngờ, ông liền giải thích:

- Thạch Long kia ngưng tụ lượng tàn hôn Tổ Long vượt quá tưởng tượng, theo như ta dự đoán, sợ đã dần dần sinh linh tính, thậm chí trong đó đã sinh ra Tổ Long Hồn Tủy!

- Tổ Long Hồn Tủy? – Chu Nguyên nhắc lại, vẻ mặt mờ mịt, chưa từng nghe qua.

- Con không biết cũng là bình thường, vì dù là Thánh Giả bình thường, cũng chưa chắc biết tới sự tồn tại của vật này. – Thương Uyên cảm thán một tiếng, nói tiếp:

- Tàn hồn Tổ Long vốn tán giữa thiên địa, vốn thưa thớt khó tìm, mà điều kiện bắt buộc để sinh ra Hồn Tủy là cần phải là nơi có số lượng lớn tàn hồn Tổ Long ngưng tụ, quả là vô cùng khắt khe, vạn năm khó gặp.

- Nếu một người có thể có được một giọt Tổ Long Hồn Tủy, vậy sẽ có thể có cơ duyên thấy được cảnh giới Thánh cảnh…

Bình Luận (0)
Comment