Nếu có thể có kì tích đoạt được bí cảnh Thạch Long, vậy đây sẽ không chỉ là cơ duyên to lớn dành cho Chư Thiên, mà nhờ vào đó, sĩ khí của lực lượng Chư Thiên trong cuộc chiến với Thánh tộc cũng sẽ tang nhiều.
Không lâu sau khi tin tức được phát ra, vô số cường giả trong Chư Thiên thành đều cảm nhận được hư không Hỗn Độn bị xét nứt, sau đó, từng đợt ba động vĩ lực đột nhiên hiển hiện, theo sau đó, từng hư ảnh cao lớn như trời chiếu rọi hư không.
Hiển nhiên đây là các vị Thánh Giả đang tụ tập lại tại Chư Thiên thành.
Nhiều Thánh Giả đồng thời xuất hiện khiến cho thiên địa lập tức xuất hiện dị tượng, ngay cả phong bạo vốn tàn phá trong hư không Hỗn Độn cũng bị áp xuống. Hiển nhiên, trước mặt Thánh Giả, thì dù hung tàn như phong bạo Hỗn Độn cũng không thể gây nên song gió gì.
Chu Nguyên đứng ở trong viện, ngửa đầu mà trông. Hắn có thể nhìn thấy thân ảnh Thương Uyên đứng ở đầu nhóm Thánh Giả.
Về phần vị Kim La Cổ Tôn kia thì chưa từng lộ diện.
Tại rất nhiều ánh mắt sùng bái ấy, Thương Uyên dẫn theo các Thánh Giả bước ra, hư không Hỗn Độn lập tức vỡ nứt ra một đường hầm, mà ở cuối đường hầm là một khu vực không gian có vẻ thường thường không có gì lạ.
Chu Nguyên lại phát hiện, nơi đây chính là không gian lúc bố tên Pháp Vực của Thánh tộc chui vào kia.
Trong Chư Thiên thành, đông đảo ánh mắt không khỏi nghiêm túc lên, mọi người xì xào bàn tán.
Mọi người đang không hiểu các Thánh Giả định làm gì, thì chỉ một lát sau, các Thánh xuất thủ.
Trong chớp mắt ấy, tưởng như Hỗn Độn đều ngừng lại, từng đạo vĩ lực xuyên qua hư không, rơi vào trong không gian kia.
Ầm!
Đối mặt với lực tấn công khủng bố như vậy, hư không nơi đó lập tức vỡ nát, để lộ ra cánh cửa không gian, dần dần nới rộng thành một cánh cửa khổng lồ.
Nhưng ngay khi cánh cửa không gian vừa thành hình, tại không gian kia lại đột nhiên có một đạo vĩ lực mênh mông cuốn tới, tựa như thủy triều vô biên, muốn nghiền nát cánh cửa không gian.
Thương Uyên thấy thế, mắt sáng lên, không chờ ông lên tiếng, đã có một vị Thánh Giả hừ lạnh một tiếng, ngay sau đó, một đạo vĩ lực như thiên hỏa cuồn cuộn lao ra, thiêu hết cả sao trời, va chạm vào vĩ lực thủy triều kia.
Ầm ầm!
Hai luồng vĩ lực va chạm, đều bá đạo vô địch, tạo ra chấn động khiến cho cả Chư Thiên thành đều hơi rung chuyển.
Chỉ là hai luồng vĩ lực đều không làm gì được nhau, đến cuối cùng đều triệt để tiêu tán.
Mà sau khi lần va chạm này kết thúc, đám người trong Chư Thiên thành mới có thể nhìn vào trong cánh cửa không gian kia, cũng thấy được Thạch Long nằm sâu trong không gian, cùng với vô số cường giả Thánh tộc đang tụ tập bên ngoài màng sáng của Thạch Long. Ai nấy đều không nhịn được hút một hơi khí lạnh.
- Nơi bí cảnh này chính là thuộc về Thánh tộc ta, đám người Ngũ Thiên hạ đẳng các ngươi lại dám ngấp nghé à?!!
Trong lúc đám người ở Chư Thiên thành còn đang chấn động, thì từ trong bí cảnh không gian kia, có từng đạo than ảnh vĩ ngạn hiện lên, ánh mắt vô tình lạnh lẽo xuyên thấu qua cánh cửa không gian, khóa chặt Chư Thiên thành.
Đồng thời, âm thanh tràn đầy sát phạt kia cũng quanh quẩn trên không Chư Thiên thành, làm cho vô số người kinh hãi.
- Biết điều thì mau cút đi, bằng không tất đồ sát các ngươi!
Đối mặt với lời cảnh cáo của Thánh Giả Thánh tộc, Thương Uyên chỉ cười nhạt một tiếng, không chỉ không lùi lại, ngược lại dẫn theo các Thánh bước ra một bước, khi xuất hiện, thì đã xuyên qua cánh cổng không gian, xuất hiện trong tòa bí cảnh kia.
- Bí cảnh nơi đây là do tàn hồn Tổ Long biến hóa mà thành, mà Tổ Long lại chẳng có chút liên quan nào tới Thánh tộc các ngươi, vậy làm sao nơi đây có thể là thuộc sở hữu của Thánh tộc các ngươi được? – Thương Uyên cười lạnh một tiếng, nói.
Ở sau lưng ông, mười mấy vị Thánh Giả Chư Thiên cũng lộ vẻ lạnh lùng, chỉ đứng ở nơi đó, đã khiến cho càn không điên đảo, thiên địa lật úp.
Uy thế vô tận tỏa ra, không chỉ khiến cho các cường giả Nguyên Anh, Pháp Vực của Chư Thiên thành kinh hãi, mà ngay cả lực lượng dưới Thánh Giả bên Thánh tộc cũng lộ vẻ ngưng trọng. Mặc kệ Thánh tộc mạnh mẽ dường nào, nhưng nếu chưa đạt tới cấp độ Thánh Giả, thì đề chịu áp chế khi đối mặt với những tồn tại đỉnh cao nhất thiên địa này.
Muốn ngăn được Thánh Giả, thì cũng chỉ có Thánh Giả mà thôi.
- Ha ha, ta còn đang thắc mắc làm sao đám người Chư Thiên các ngươi dám đến cướp đồ vật của Thánh tộc ta, bây giờ xem ra là quyết tâm muốn liều mạng rồi? Nhưng đáng tiếc, đồ vật của Thánh tộc ta, dù cho ném cho chó ăn, cũng không tới phiên đám sâu kiến Ngũ Thiên các ngươi động chạm vào.
Vào lúc này, trên không trung của đại quân Thánh tộc, có một than ảnh đỉnh thiên lập địa xuất hiện, đó là một lão già mặc áo bào tím, đôi mắt cũng tím sậm, có ánh sáng lưu chuyển. Hắn lạnh lùng nhìn Thương Uyên, nói:
- Thương Uyên, nếu biết điều thì mau mang đám người cút ra khỏi tòa bí cảnh không gian này, bản tọa có thể coi chưa có chuyện gì xảy ra.
- Thì ra là lão quỷ Tử Quang à.
Thương Uyên cũng nhận biết lão già mặc áo tím này, nói:
- Không cần nói nhảm, nếu Chư Thiên chúng ta đã phát hiện tòa bí cảnh này, vậy ắt phải đến tranh đoạt một lần.
Thánh Giả Tử Quang nghe vậy, cười nhạt một tiếng, lắc đầu nói:
- Xem ra qua ngàn vạn năm tới nay, Thánh tộc ta vẫn quá nhân từ với lũ người Ngũ Thiên hạ đẳng các ngươi, nên mới để các ngươi sinh ra ảo giác rằng Thánh tộc mềm lòng dễ phạm thượng?
Hắn vừa dứt lời, chỉ thấy hư không sau lưng dập dờn, từng thân ảnh vĩ ngạn hiển lộ, mang theo uy áp vô biên.
Số lượng người xuất hiện không kém bên Chư Thiên.
Trong Chư Thiên thành, đông đảo cường giả Nguyên Anh, Pháp Vực khẩn trương vô cùng, chỉ sợ đây là lần đầu tiên trong đời bọn họ nhìn thấy nhiều vị Thánh Giả như vậy đồng thời xuất hiện. Vừa nghĩ tới rất có khả năng những tồn tại này sắp sửa hỗn chiến, da đầu đám người không khỏi run lên.
Đây mới thật sự là hủy thiên diệt địa.
Tử Quang đứng chắp tay, con mắt màu tím nhìn Thương Uyên, sâu trong đồng tử hiện rõ vẻ lạnh lẽo:
- Thương Uyên, bản tọa hỏi lần cuối cùng, các ngươi cút hay không?
Nhưng lần này Thương Uyên còn chẳng thèm tiếp lời, bởi vì trong chớp mắt tiếp thep, Thương Uyên, cùng chư vị Thánh Giả Chư Thiên, đã trực tiếp động thủ.
Trong khoảnh khắc khi các Thánh Giả Chư Thiên ra tay, quy tắc của thiên địa này như đều phá vỡ, đầu tiên là nguyên khí thiên địa bắt đầu tan rã, nếu có bất cứ ai không phải là Thánh Giả tiến vào khu vực này, dù là cường giả Pháp Vực, thì cũng sẽ hòa tan trong nháy mắt.
Ngay sau đó, từng luồng vĩ lực giáng lâm, xuyên qua tầng tầng không gian, giáng xuống tựa như thiên kiếp diệt thế.
Sự cường đại của Thánh Giả ở chỗ tự thân họ đã trở thành thiên địa, nếu như nói cường giả Pháp Vực là thân có Pháp Vực, thì Thánh Giả, chính là một thân đã là thiên địa.
Bởi vậy khi Thánh Giả ra tay, chính là lôi cuốn theo lực lượng của cả một phương thế giới, thế nên lực lượng khổng lồ ấy mới gọi là vĩ lực, là sức mạnh mà bất kì ai dưới Thánh Giả đều không thể chống nổi.
- To gan!
Đối mặt với sự ra tay của Thánh Giả Chư Thiên, các Thánh Giả Thánh tộc, cầm đầu là lão già Tử Quang kia, đều lộ vẻ tức giận, quát chói tai lên.
Ngay sau đó, các Thánh Giả Thánh tộc cũng lần lượt ra tay.