Người dịch: Nguyễn Khiêm
Mà sau khi dứt lời, Từ Bắc Diễn này cũng không cho mọi người thời gian suy nghĩ lâu, hắn lập tức cười nói:
- Hôm nay người có thể đến chắc cũng không xê xích gì nhiều, chúng ta cũng nên nói chính sự rồi.
Không khí trong sân yên tĩnh, sắc mặt của mọi người cũng trở nên ngưng trọng hơn, rất nhiều ánh mắt lập tức nhìn về phía Từ Bắc Diễn.
- Dựa theo chỉ thị của chư vị Thánh giả lúc trước, trận tranh đấu ở chiến khu đầu rồng đặc biệt trọng yếu, thắng bại ở chỗ này thậm chí sẽ có thể quyết định kết quả của trận tranh đấu giữa hai bên. Vì thế cho nên để ổn định chiến tuyến, chúng ta phải xây dựng một kết giới phòng ngự ở tiền tuyến, đó sẽ là một bình chướng bảo hộ, nếu chẳng may chiến sự có biến cố bất lợi với phe ta thì kết giới phòng ngự này sẽ có thể giúp cho chúng ta có thêm thời gian giảm xóc cùng với chuẩn bị.
Từ Bắc Diễn thản nhiên nói:
- Mọi người cũng có thể tìm hiểu tin tức về kết giới phòng ngự này từ ngọc thạch ở trong tay mình. Bắt đầu từ ngày mai, lấy phương viên 3000 mét vuông xung quanh làm giới hạn, chúng ta sẽ bắt đầu bố trí. Mà đợi đến lúc bố trí phòng tuyến xong xuôi, chúng ta sẽ bắt đầu xâm nhập chiến khu đầu rồng. Khi đó, chúng ta sẽ chính thức va chạm cùng Thánh tộc rồi.
Các vị Đội trưởng đều gật đầu đồng ý, thần sắc nghiêm túc và trang trọng. Bởi vì bọn họ rất rõ ràng trình độ thảm thiết của trận đại chiến tiếp đó, ở bên trong loại chiến trường này, coi như là bọn họ cũng có khả năng gặp nguy hiểm, tùy thời sẽ vẫn lạc.
Từ Bắc Diễn giương mắt lên nhìn, nói:
- Tiếp đó còn có một chuyện nữa, kết giới cần phải có người điều khiển chấp chưởng, ta trước hết tự đề cử bản thân mình. . .
- Ta đề cử do Hi Tinh Nguyên lão nhận quyền hạn chấp chưởng kết giới.
Chỉ có điều Từ Bắc Diễn còn chưa dứt lời, một giọng nói đột ngột chọc vào, cắt ngang lời nói của hắn.
Từ Bắc Diễn híp mắt nhìn thoáng qua người vừa lên tiếng là Chu Nguyên, mà người sau cũng nở nụ cười vui vẻ nhìn thẳng vào mắt hắn.
Từ Bắc Diễn cười cười, hình như có chút ít bất đắc dĩ nói:
- Chu Nguyên Nguyên lão, mặc dù hai chúng ta có chút ít khúc mắc, nhưng hiện tại chuyện chúng ta thương lượng có quan hệ đến Chư Thiên, mong rằng Chu huynh đừng ở chỗ này quấy rối được không?
Nghe được lời nói của Từ Bắc Diễn, Chu Nguyên cau mày, nói:
- Ta cũng chưa từng nghe thấy các vị Thánh Giả trực tiếp chỉ định Từ huynh nắm giữ quyền hạn này đi? Đã như vậy, người bên ngoài đương nhiên có thể đề cử người mà mình cảm thấy thoả mãn. Ta chỉ là cảm thấy Hi Tinh sư tỷ thích hợp hơn Từ huynh một ít mà thôi.
Từ Bắc Diễn lạnh nhạt nói:
- Nàng thích hợp hơn ta ở điểm nào?
Chu Nguyên cười nói:
- Tối thiểu nhất trong lòng Hi Tinh sư tỷ sẽ không có bất luận cái tâm tư nhỏ gì. Nàng sẽ chỉ biết làm việc một cách công chính, quyền hạn của phòng tuyến giao cho nàng, ta mới có cảm giác an toàn.
Nghe đến đây, khóe mắt của Từ Bắc Diễn có chút run rẩy, trong lòng có nộ khí bay lên, nhưng cuối cùng nhất lại bị hắn cưỡng ép áp xuống, bình tĩnh nói:
- Nếu đã có tranh luận, vậy thì giao cho chư vị ở đây tự lựa chọn thôi.
- Nếu người nào cảm thấy Hi Tinh Nguyên lão thích hợp thì có thể đi đến, đứng ở phía sau lưng nàng.
Lời của Từ Bắc Diễn vừa dứt, rất nhiều Đội trưởng của các chiến khu lập tức bàn luận xôn xao, trên mặt của bọn họ lộ vẻ trầm tư. Một lát sau, có người đứng dậy, đi đến, đứng ở phía sau lưng Hi Tinh.
Chỉ có điều, người lựa chọn làm như vậy cũng không nhiều, cuối cùng hiển nhiên là người duy trì Từ Bắc Diễn vẫn nhiều một ít.
Đối với kết quả này, Chu Nguyên ngược lại là cũng chẳng suy nghĩ gì nữa. Tuy rằng Từ Bắc Diễn có chút dối trá, nhưng thực lực lại thật sự là rất mạnh, hơn nữa chiến tích chiếm cứ được ba tòa chiến khu của hắn lúc trước rất chói mắt, cho nên rất nhiều người đều lựa chọn hắn.
Từ Bắc Diễn mặt không biểu tình nhìn qua cảnh tượng này, tuy rằng người lựa chọn hắn càng nhiều một ít, nhưng hắn vẫn cũng không vui mừng, ngược lại là còn cảm thấy cực kỳ tức giận.
Bởi vì chuyện này cho thấy thực sự không phải là tất cả mọi người đều thật sự tâm phục khẩu phục hắn.
Mà chuyện này đối với người xưa nay luôn cảm thấy bản thân hoàn mỹ như Từ Bắc Diễn thì giống như là bị sỉ nhục.
Từ Bắc Diễn hít sâu một hơi, nhìn về phía Chu Nguyên, đạm mạc nói:
- Chu Nguyên Nguyên lão còn có ý kiến gì không?
Chu Nguyên cười khoát tay áo.
Từ Bắc Diễn lạnh nhạt nói:
- Nếu đã có kết quả lựa chọn, các vị cũng đều đi chuẩn bị sẵn sàng thôi. Ngày mai, chúng ta sẽ bắt đầu bố trí phòng tuyến.
Nghe được lời nói của Từ Bắc Diễn, các vị Đội trưởng cũng lục tục tán đi.
Từ Bắc Diễn đứng ở tại chỗ, nhìn thoáng qua Chu Nguyên ở cách đó không xa, chậm rãi bước tiếp cận, nói khẽ:
- Chu Nguyên Nguyên lão, chiến khu đầu rồng nguy hiểm trùng trùng điệp điệp. Ở chỗ này, coi như là Thần Nữ đều không bảo hộ được ngươi, ngươi nên chú ý an toàn của bản thân mình một chút.
Chu Nguyên lườm hắn một cái rồi nói:
- Chuyện Tô Ấu Vi bị tập kích lúc trước là do ngươi giở trò quỷ phải không?
Từ Bắc Diễn giống như là bị lời nói này của Chu Nguyên làm cho kinh ngạc, hắn lập tức lắc đầu:
- Ta thật không biết Chu Nguyên Nguyên lão đang nói cái gì.
Chỉ là trong ánh mắt đang chăm chú nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên lại mang theo ý cười lạnh như băng, hiển nhiên là hắn cảm thấy chuyện này cũng không cần giấu Chu Nguyên.
Chu Nguyên gật gật đầu, nói:
- Vậy Từ huynh cũng phải cẩn thận rồi. Ở nơi nguy hiểm như chiến khu đầu rồng này sẽ chết không ít người, cho dù có nhiều hơn một Pháp Vực Đệ Tam Cảnh chỉ sợ cũng là chuyện có thể hiểu được.
Vừa dứt lời, Chu Nguyên cũng không tiếp tục nói nhảm với Từ Bắc Diễn nữa mà trực tiếp cất bước rơi đi.
Nhìn qua bóng lưng của Chu Nguyên, khóe môi của Từ Bắc Diễn hơi nhếch lên tạo thành một nụ cười tươi, nhưng biểu cảm trong ánh mắt lại lạnh như băng, tiếng thì thào tự nói vang lên.
- Đây là uy hiếp tới từ kẻ yếu hay sao? Thật đúng buồn cười.