Người dịch: Nguyễn Khiêm
- Si Tinh Nguyên lão không cần thiết bao che cho Chu Nguyên như thế đi. Triệu Giáp cũng chỉ là vì sưu tập tình báo mà thôi. Lúc đầu, khi đội trưởng của các chiến khu đến nơi đây, tất cả đều cần báo lên danh tính của địch nhân, số lượng thương vong cùng chiến quả. Như vậy, chúng ta mới có thể phân tích thực lực của Thánh tộc một cách chính xác hơn.
Từ Bắc Diễn mỉm cười mở miệng.
- Hơn nữa, cho dù Chu Nguyên Nguyên lão thật sự là đã từ bỏ chiến khu của mình, kỳ thật cũng không trách được hắn. Dù sao thực lực đích thật là có chút chênh lệch, hắn có thể đến nơi đây đã là rất tốt rồi.
- Chu Nguyên Nguyên lão, ngươi cứ nói đi?
Hắn mỉm cười nhìn qua Chu Nguyên.
Ánh mắt của Chu Nguyên lạnh nhạt đánh giá Từ Bắc Diễn một chút nhưng hắn vẫn như cũ cũng không nói chuyện. Chỉ có điều ở một bên Tô Ấu Vi lại không thích kiểu hùng hổ dọa người của Từ Bắc Diễn, giọng nói thanh lãnh vang lên:
- Không nhọc các hạ hao tâm tổn trí, chúng ta đến từ chiến khu 77, địch nhân đối đầu là Kim Giáp Uyên Tuyền của Thánh tộc.
- Kim Giáp Uyên Tuyền sao?
Vừa nghe thấy câu trả lời của Tô Ấu Vi, ở chung quanh có một vài giọng nói bối rối vang lên. Hiển nhiên là mọi người cũng không lạ lẫm gì với danh tự của người có thực lực xâm nhập Top 10 Pháp Vực Cảnh của Thánh tộc này.
- Các ngươi vậy mà gặp phải Uyên Tuyền? Khó trách... Chỉ có điều gặp người này thì việc bỏ qua chiến khu đó cũng có thể hiểu.
Có đội trưởng của các chiến khu cảm thán. Loại cường địch này quá đáng sợ, ngay cả bọn họ gặp phải thì cũng chỉ có thể né tránh, huống chi đội ngũ này của Chu Nguyên.
Tô Ấu Vi bình tĩnh nói:
- Chư vị nghĩ sai rồi. Chúng ta cũng không bỏ qua chiến khu, mà ngược lại tất cả điểm cắm cột mốc của chiến khu 77 đã bị chúng ta chiếm cứ, mà về phần Kim Giáp Uyên Tuyền kia cũng đã bị điện hạ chém giết.
Giọng nói thanh thúy, dễ nghe kia của Tô Ấu Vi vừa truyền ra lập tức khiến cho đông đảo đội trưởng của các chiến khu trở nên im bặt, khung cảnh ồn ào, ầm ĩ cũng lặng yên an tĩnh xuống.
Giọng nói thanh thúy, dễ nghe của Tô Ấu Vi vang lên ở trước vách núi, kết quả mang đến chính là tiếng ầm ỹ của các vị Đội trưởng chiến khu đột nhiên im bặt, xung quanh trở nên an tĩnh lại, từng ánh mắt có chút kinh ngạc, nghi hoặc nhìn qua mấy người Chu Nguyên.
Tới một lát sau, mới có người phục hồi tinh thần lại, hắn nhịn không được lên tiếng nói:
- Kim Giáp Uyên Tuyền mà cô nói chính là cường giả nằm trong nhóm 10 Pháp Vực Đệ Tam Cảnh mạnh nhất của Thánh tộc, là Kim Giáp Uyên Tuyền kia hay sao?
Tô Ấu Vi lạnh nhạt gật đầu.
Xôn xao.
Thấy nàng gật đầu khẳng định, tất cả các vị Đội trưởng của các chiến khu đều lập tức kinh hãi. Dù sao Kim Giáp Uyên Tuyền cũng không phải là hạng người vô danh, đó là một vị Pháp Vực Đệ Tam Cảnh hàng thật giá thật. Hơn nữa ở bên trong hàng ngũ Pháp Vực Đệ Tam Cảnh, Uyên Tuyền này đều tuyệt đối được coi là cao thủ. Lúc trước trong tình báo Kim La Cổ Tôn cho bọn họ, Uyên Tuyền này chính là một trong mười vị cao thủ mạnh nhất bên phía Thánh tộc!
Đối mặt với địch nhân cường đại bực này, trong số những Đội trưởng ở đây, người có thể không hề sợ hãi e rằng sẽ không vượt qua số lượng năm ngón tay.
Nhưng mà hiện tại, Tô Ấu Vi lại nói, vị cường giả Pháp Vực Cảnh đỉnh tiêm này của Thánh tộc vậy mà đã bị Chu Nguyên chém giết? !
Mà ngay cả Hi Tinh đều phải kinh ngạc nhìn Chu Nguyên, tuy rằng nàng chưa bao giờ xem nhẹ vị tiểu sư đệ này của bản thân nhưng cũng không nghĩ tới, Chu Nguyên có thể chém giết địch nhân mạnh mẽ đến cấp bậc này.
Vào lúc này, sắc mặt của Từ Bắc Diễn cũng có chút ít biến hóa, hắn nheo mắt lại nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, thần thái cũng trở nên ngưng trọng hơn. Không ngờ thực lực của kẻ này đã mạnh đến như vậy rồi sao?
- Tiểu nha đầu, lời này cũng không thể nói lung tung. . . Kim Giáp Uyên Tuyền thế nhưng mà Pháp Vực Đệ Tam Cảnh, đội ngũ do hắn dẫn đầu làm sao có thể bị đánh bại bởi đội ngũ ... vô dụng này của các ngươi.
Đội trưởng của chiến khu giúp đỡ Từ Bắc Diễn thêu dệt chuyện lúc trước kia cũng âm trầm mở miệng nói.
Chỉ có điều hắn vừa nói dứt lời thì đã có mấy vị Đội trưởng khác ở chung quanh cười nhạo.
- Triệu Giáp, các vị Thánh Giả vẫn đang quan sát tình huống trong Thạch Long Bí Cảnh. Hết thảy mọi chuyện phát sinh ở đây tất nhiên cũng rơi vào trong mắt các vị đại nhân. Cho nên không có người nào sẽ ngu xuẩn đến mức nói dối như vậy đâu nhỉ?
Có một vị Đội trưởng bất mãn nói.
Sắc mặt của Triệu Giáp lập tức đỏ bừng lên vì xấu hổ, ánh mắt lóe lên như muốn nói cái gì những rồi sau đó lại hậm hực rụt trở về.
Ánh mắt cuả rất nhiều Đội trưởng khi lần nữa nhìn về phía Chu Nguyên thì là bắt đầu trở nên trịnh trọng hơn rất nhiều. Nếu như nói trước kia, bọn họ còn hơi bất mãn đối với thân phận Đội trưởng của Chu Nguyên vậy thì hôm nay, chiến tích của Chu Nguyên xem như triệt để chinh phục bọn họ.
Chu Nguyên dùng thực lực nói cho bọn họ răng mình có tư cách trở thành Đội trưởng của các chiến khu.
Mặc dù không biết Chu Nguyên đến tột cùng là làm như thế nào để đánh bại Uyên Tuyền, nhưng quá trình kỳ thật cũng không trọng yếu, kết quả mới là điều cần chú ý. Uyên Tuyền chết đối với bọn họ cũng có thể xem như là một cái tin tức không tệ, chuyện này tối thiểu sẽ làm giảm áp lực trong việc chiến đấu ở chiến khu đầu rồng.
Từ Bắc Diễn ho nhẹ một tiếng, trên mặt nở nụ cười vui vẻ rồi nói:
- Chu Nguyên Nguyên lão thật sự là đã mang đến cho chúng ta một cái tin tức vui sướng, xem ra có Thần Nữ đại nhân chỉ điểm, đích thật là có thể giảm bớt rất nhiều phiền toái.
Nghe được lời nói của Từ Bắc Diễn, biểu cảm trên mặt của mấy vị Đội trưởng khẽ động. Mặc dù Từ Bắc Diễn này nói mịt mờ, nhưng trong ngôn ngữ là đang ám chỉ Chu Nguyên có thể chém giết Uyên Tuyền là vì Thần Nữ đại nhân đã ban cho hắn một vài át chủ bài mà thực sự không phải là dựa vào năng lực của bản thân hắn hay sao? Chuyện này đúng là cũng có khả năng xảy ra! Dù sao Thần Nữ sâu không lường được, với quan hệ giữa nàng với Chu Nguyên thì ban cho hắn một ít át chủ bài bảo vệ tánh mạng cũng không phải là chuyện quá khó hiểu.