Người dịch: Nguyễn Khiêm
Một tòa tế đàn đứng sừng sững, chỗ trung ương của tế đàn có một gã nam tử mặc áo bào trắng đang lẳng lặng ngồi xếp bằng.
Ở bốn phía của nam tử này chính là những cường giả đỉnh tiêm của Thánh tộc chưa từng xuất hiện kia. Vào lúc này, những người đó đang ngồi xếp bằng trên các phương vị bất đồng, giống như là đang hộ pháp cho nam tử mặc áo bào trắng kia.
Mà khi tầng bình chướng kia bị Kim La Cổ Tôn phá vỡ thì nam tử mặc áo bào trắng kia hình như có chỗ phát giác, lúc này hắn ngẩng đầu, nhìn qua hư không, mỉm cười.
- Tại hạ là Thái Hiên của Thánh tộc, muốn mượn khí huyết của những tinh anh của Chư Thiên trong Thạch Long Bí Cảnh này dùng một lát, giúp ta trèo lên Thánh Chi Lộ.
Hắn mỉm cười, lời nói vừa dứt thì trong một khắc này, chỉ thấy được chỗ mi tâm của hắn, hình xăm dựng thẳng đứng lên chậm rãi mở ra, Thánh Đồng hiển lộ!
Mà ở trong Thánh Đồng có tám điểm sáng giống như là những ngôi sao lưu chuyển!
Không ngờ thiên phú của người này lại đạt tới Bát Tinh Thánh Đồng!
Khi Thánh Đồng kia mở ra, không gian ở phía trước nam tử kia bắt đầu vặn vẹo, giống như là tạo thành một cánh cửa lớn, chỉ thấy ở trong cánh cửa kia có khí huyết mênh mông, cuồn cuộn giống như là nước lũ trào ra, cuối cùng bị Thánh Đồng kia nuốt hết.
Cùng lúc đó, một luồng khí thế cực kì đáng sợ bắt đầu điên cuồng tăng vọt bằng tốc độ kinh người!
Vào lúc này, toàn bộ thiên địa của Thạch Long Bí Cảnh đều ầm ầm chấn động.
Cánh cửa không gian màu đỏ sậm thành hình ở phía trên tế đàn, trong đó có huyết khí mênh mông giống như là Thiên Hà mãnh liệt phun ra, sau đó liên tục không ngừng chui vào trong Thánh Đồng đang mở ở giữa mi tâm của Thái Hiên đang ngồi xếp bằng ở trung ương tế đàn.
Mà sau khi huyết khí chui vào thì nguyên khí chấn động phát ra từ trong cơ thể của hắn cũng tăng vọt với một loại tốc độ kinh người.
Mà khi biến cố xuất hiện ở bên này thì ở bên trong chiến trường bao la kia, tất cả mọi người trong đội ngũ của Chư Thiên cũng đã nhận ra điểm bất thường.
Huyết khí giống như vô biên vô hạn bốc lên.
Vào lúc này, tất cả thi thể của những cường giả đã vẫn lạc ở bên trong chiến trường, bất luận là người bên phía Chư Thiên hay là Thánh tộc đều bắt đầu tan rã, tiếp theo hóa thành huyết khí bàng bạc bay lên, cuối cùng những huyết khí này dung nhập vào trong hư không, giống như là bị một cái miệng lớn vô hình cắn nuốt.
Chỉ có điều, không chỉ có những thi thể này biến thành huyết khí, vào lúc này, cường giả trong Chư Thiên đồng thời cảm giác được tinh huyết trong thân thể của bản thân đang xao động, một vài người thậm chí không áp chế nổi, sau đó trơ mắt nhìn từng sợi tơ máu chui ra khỏi cơ thể rồi bay lên.
Những sợi tơ máu kia thực sự không phải là máu tươi bình thường, trong đó còn ẩn chứa nguyên khí của bọn họ!
Chính vì thế cho nên khi từng sợi tơ máu chui ra khỏi cơ thể, nguyên khí chấn động của những người này cũng đang chậm rãi yếu bớt.
Cảm nhận được điều này, tất cả mọi người trong đội ngũ của Chư Thiên đều cảm thấy kinh hãi đến gần chết.
Chu Nguyên đứng giữa không trung, biểu cảm trên mặt của hắn cũng có chút ít kinh hãi, nghi hoặc, không xác định. Bởi vì vào lúc này hắn cũng cảm thấy được máu tươi trong cơ thể của mình đang xao động, cũng may mà hắn có thể áp chế, nhưng hiển nhiên là không phải tất cả mọi người có thể áp chế tuyệt đối được giống như hắn.
Trong hư không, có một loại sức mạnh thần bí, khó hiểu mà quỷ dị đang cưỡng ép hấp thu huyết khí trong cơ thể của những cường giả trong Chư Thiên ở đây.
Thân hình nhiễm đầy máu tươi của Thôn Thôn xuất hiện ở trên đỉnh đầu của Chu Nguyên, đôi mắt thú của nó cảnh giác nhìn chằm chằm vào hư không, sau đó phát ra tiếng gầm, bộ lông toàn thân dựng thẳng đứng lên, hiển nhiên là do đã cảm nhận được nguy cơ cực lớn.
- Thánh tộc quả nhiên là có âm mưu!
Giọng nói của Chu Nguyên có chút trầm thấp, lúc trước hắn đã cảm thấy hành động của Thánh tộc có chút bất thường rồi nhưng không nghĩ tới lại ...
- Phá Chướng Thánh Văn!
Hắn nhanh chóng thúc dục Phá Chướng Thánh Văn để tìm hiểu. Ngay lập tức, thế giới ở trước mắt bắt đầu biến hóa, hắn có thể nhìn thấy đám huyết khí mênh mông giống như là biển cả kia chui vào hư không, sau đó trực tiếp là bị dẫn đi, hắn nhìn qua phương hướng kia, sau đó liền thấy được một cánh cửa không gian khổng lồ màu đỏ sậm hiện lên ở giữa hư không xa xa.
Ở phía trước cánh cửa kia, một bóng người ngồi xếp bằng, Thánh Đồng ở giữa mi tâm đã mở ra, không ngừng nuốt chửng huyết khí được rút ra từ trong chiến trường.
Chu Nguyên đồng thời cũng nhìn được tám điểm sáng giống như là những ngôi sao đang lưu chuyển trong Thánh Đồng kia, lúc này trong lòng hơi khẽ chấn động.
- Bát Tinh Thánh Đồng. . .
Chu Nguyên chau mày. Nếu như hắn không có đoán sai thì người mặc áo bào màu trắng kia có lẽ chính là vị lĩnh tụ tên là Thái Hiên của đại quân Thánh tộc lần này.
Mượn sức mạnh của Phá Chướng Thánh Văn, Chu Nguyên nhìn trộm người này, hắn có thể cảm giác được rõ ràng sự nguy hiểm phát ra từ trong cơ thể của người sau, cảm giác này tựa như là đang đối mặt với Hồng Hoang Mãnh Thú vậy, làm cho người ta thấy như vác núi ở trên lưng.
- n?
Mà khi Chu Nguyên đang nhìn trộm Thái Hiên, ánh mắt của người sau chợt khẽ động, Thánh Đồng ở giữa mi tâm nhìn về phía một chỗ giữa hư không:
- Vậy mà có thể nhìn đến đây sao? Xem ra ở bên trong hàng ngũ Pháp Vực Cảnh của Chư Thiên cũng không hoàn toàn chỉ là phế vật.
Vừa dứt lời, tám ngôi sao bên trong Thánh Đồng của hắn cũng nhanh chóng lưu chuyển, tựa như là đang uấn nhưỡng đòn đánh gì đó đáng sợ.
Trong một cái chớp mắt này, tóc gáy toàn thân Chu Nguyên giống như là dựng ngược lên. Sau đó, hắn không chút do dự thu hồi ánh mắt, đồng thời thu hồi Phá Chướng Thánh Văn, khuôn mặt trở nên cực kỳ ngưng trọng.
- Kẻ này thật là nguy hiểm.
Hắn chau mày.
Thông qua lần nhìn trộm trong thời gian ngắn ngủi lúc trước, hắn cũng đã có chút bất an. Thái Hiên kia làm cho hắn cảm giác được sự nguy hiểm mạnh đến khó mà hình dung, thậm chí ẩn ẩn cũng có chút cảm giác giống như là khi đối mặt với Thánh Giả rồi.