Người dịch: Nguyễn Khiêm
Nhưng tu vi của tên kia rõ ràng vẫn chỉ là Pháp Vực Đệ Tam Cảnh mà thôi.
Thái Hiên của Thánh tộc này mạnh hơn Từ Bắc Diễn nhiều lắm. Hơn nữa hiện tại đối phương vẫn còn đang dùng một loại thủ đoạn quỷ dị để hấp thu huyết khí của tất cả mọi người trong toàn bộ chiến trường, hành động lớn như thế tất nhiên là ẩn chứa âm mưu to lớn hơn!
Cùng lúc đó, ở bên ngoài Thạch Long Bí Cảnh, nhìn qua biến cố như vậy, sắc mặt của các vị Thánh Giả bên phía Chư Thiên cũng có chút khó coi.
- Thằng nhãi con này của Thánh tộc thật ác độc! Dĩ nhiên là muốn dùng huyết khí của tất cả mọi người trong chiến trường làm dẫn, giúp hắn đúc thành Thánh Giả chi cơ!
Nhãn lực của Thánh Giả ở đây dĩ nhiên là cao hơn Chu Nguyên rất nhiều, bọn họ liếc cái đã nhận ra ý đồ của Thái Hiên này.
Đối mặt với hành động hung tàn như thế củaThái Hiên, ngay cả những Thánh Giả ở đây đều cảm thấy tức giận.
Cảm xúc của Thánh Giả có thể ảnh hưởng đến thiên địa, nộ khí bừng bừng khiến cho tinh không cũng phải không ngừng sụp đổ, hủy diệt.
Kim La Cổ Tôn mặt trầm như nước, hành động hấp thu khí huyết này có cấp bậc rất cao, Pháp Vực Cảnh căn bản không có đủ khả năng để làm được. Thái Hiên kia có thể thi triển ra tất nhiên không phải là do thiên phú của hắn, trong đó hơn phân nửa là có Thánh Giả của Thánh tộc thậm chí còn có vị Cổ Tôn của Thánh tộc đang ở nơi này âm thầm ra tay.
- Tất cả đều chuẩn bị sẵn sàng đi.
Kim La Cổ Tôn cúi đầu xuống, hai mắt khép hờ. Giọng nói lạnh nhạt vang vọng ở bên tai những Thánh Giả ở nơi đây. Sự lạnh nhạt nhưng kiên quyết ở trong lời nói của Kim La Cổ Tôn làm cho trong lòng cuả các vị Thánh Giả cũng hơi kinh hãi.
Hiển nhiên, Kim La Cổ Tôn đã có ý định nếu như cục diện thật sự tan vỡ đến một bước cuối cùng, vậy thì cũng chỉ có thể do những Thánh Giả như bọn họ cưỡng ép ra tay can thiệp. Chỉ là bởi như vậy, Thánh Giả của Thánh tộc tất nhiên sẽ không đứng ngoài quan sát. Đến lúc đó, trận đại chiến này mới thật sự là khiến cho trời đất tan vỡ.
Chỉ có điều các vị Thánh Giả cũng hiểu rằng đến một bước kia, bọn họ chỉ có thể làm như thế. Bởi vì đại quân tiến vào Thạch Long Bí Cảnh chính là những thiên tài, tinh nhuệ nhất trong Chư Thiên, trong số những người này, tương lai ít nhất cũng có thể xuất hiện một, hai vị Thánh Giả. Nếu như bọn họ quả thật để cho thằng nhãi con kia của Thánh tộc hút thoải mái, tổn thất đối với Chư Thiên không thể bảo là không nặng.
Loại kết quả này không phải là thứ mà bọn họ muốn thấy.
. . .
Ở bên trong chiến trường, sự bối rối nhanh chóng tràn ngập, khuếch tán trong đại quân của Chư Thiên.
Mà nhìn qua cảnh tượng này, sắc mặt của Từ Bắc Diễn đứng lơ lửng giữa hư không cũng cực kỳ khó coi.
- Từ huynh, làm sao bây giờ? !
Không ngừng có cường giả Pháp Vực Cảnh gấp giọng quát hỏi. Hiện tại, Từ Bắc Diễn không thể nghi ngờ chính là người có uy vọng cao nhất trong đại quân của Chư Thiên. Cho nên rất nhiều người đều đưa ánh mắt chờ đợi nhìn về phía hắn, hi vọng hắn có thể động thân đứng ra ổn định cục diện.
Từ Bắc Diễn âm trầm nhìn qua đại quân của Thánh tộc chỗ xa xa phía sau, hắn mơ hồ cảm giác được ở nơi đó có một luồng khí thế làm cho hắn có cảm giác trái tim của mình đập nhanh hơn đang hiện lên.
Phát hiện này làm cho hắn cảm thấy có chút sợ hãi.
- Những hỗn đản này chỉ biết thi triển âm mưu quỷ kế!
Từ Bắc Diễn cắn răng, chợt trầm giọng quát:
- Tất cả mọi người phong bế khí huyết, từng bước lui lại, trước rút về bên trong kết giới phòng ngự!
Hiện tại, cục diện có chút không khống chế được, nếu như bọn họ tiếp tục trì hoãn, cục diện sẽ chỉ càng ngày càng hỏng bét, cho nên trước tiên lui trở về trong kết giới phòng ngự, dựa vào kết giới nhìn xem cục diện biến hóa, lại tùy thời mà động.
Tiếng quát của hắn rơi vào trong tai của tất cả mọi người bên phía Chư Thiên làm cho hỗn loạn thoáng ngừng, sau đó đại quân bắt đầu thoát ly chiến đấu, giống như thủy triều rút đi.
Chu Nguyên cũng lui về phía sau, hôm nay cục diện quá mức hỗn loạn, lui lại cũng hoàn toàn chính xác được xem như là một sự lựa chọn sáng suốt, tuy rằng Từ Bắc Diễn kia dối trá, nhưng cũng không tính là ngu xuẩn, cũng không có chỉ huy lung tung.
Đối mặt với lựa chọn lui lại của Chư Thiên, đại quân của Thánh tộc lại lao ra, điên cuồng đánh giết.
Mà phàm là cường giả cùng với đội ngũ bị bọn họ ngăn chặn thường thường không thể kiên trì bao lâu là triệt để bị gạt bỏ, cuối cùng thân thể hóa thành huyết khí bốc lên.
Vô số tiếng kêu thảm thiết, tiếng kêu rên vang lên ở trong chiến trường, làm cho không ít cường giả trong Chư Thiên tức giận đến hốc mắt muốn nứt, hàm răng cắn chặt, bi phẫn thét dài.
Ở xa xôi phía sau kia, trước cánh cửa không gian màu đỏ đậm, Thái Hiên đưa mắt nhìn qua hư không, nhìn chằm chằm vào cảnh tượng đại quân của Chư Thiên lui lại, chợt hắn mỉm cười, nói:
- Quá chậm, tiếp theo do ta tiếp nhận đi.
Lời vừa dứt, nhóm cường giả đang truy kích đại quân Chư Thiên của Thánh tộc đột nhiên ngừng lại.
Thấy thế, tất cả mọi người trong đại quân của Chư Thiên lập tức thở dài một hơi. Chỉ có điều, bọn họ còn chưa thả lỏng được bao lâu thì đã nhìn thấy, hư không dần trôi qua vặn vẹo, sau một khắc, một bóng người mặc áo bào màu trắng xuất hiện ở giữa hư không phía trên chiến trường.
Ngay khi nam tử áo trắng kia xuất hiện, một luồng uy áp đáng sợ đã lập tức bao phủ toàn bộ chiến trường.
Cảm giác áp bách phát ra từ trên người của hắn làm cho sắc mặt của những cường giả Pháp Vực Đệ Tam Cảnh bên phía Chư Thiên đều kịch liệt biến đổi.
Nam tử áo trắng nhìn qua đại quân của Chư Thiên, trên mặt mỉm cười, hơi cúi đầu, biểu cảm lộ ra trên khuôn mặt có chút thành khẩn cùng thành kính, chợt thanh âm êm ái truyền xuống.
- Chư vị, ta muốn mở tiệc, ăn hết.
Nam tử mặc áo trắng đứng lơ lửng giữa hư không, mái tóc dài màu trắng tung bay trong gió, khuôn mặt của hắn trông thường thường không có gì lạ, nhưng mà Thánh Đồng đang mở giữa mi tâm kia lại làm cho hắn có thêm một loại mị lực quỷ dị.