Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1530 - Chương 1529: Thực Lực Của Thái Hiên (1)

Chưa xác định
Chương 1529: Thực lực của Thái Hiên (1)

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Mà khi đại quân của Chư Thiên nhìn thấy người này thì biểu cảm sợ hãi trong mắt lại càng rõ, bởi vì bọn họ đều cảm giác được rõ ràng khí thế đáng sợ phát ra từ trong cơ thể nam tử mặc áo trắng kia.

Hơn nữa, vào lúc này, huyết khí bốc lên trong trời đất cũng vẫn đang liên tục không ngừng tiến vào trong Thánh Đồng ở giữa mi tâm của hắn.

Hiển nhiên, nam tử mặc áo trắng này chính là hắc thủ phía sau màn của biến cố vừa xảy ra!

- Thái Hiên!

Nhìn qua người này, sắc mặt của Từ Bắc Diễn cũng trở nên âm trầm, đồng thời trong mắt còn hiện rõ biểu cảm sợ hãi cùng kiêng kị. Lúc trước, mặc dù hắn chưa từng giao thủ với Thái Hiên, nhưng từ trong tình báo là hắn đã biết được đối phương mạnh hơn hắn cũng nhiều lắm chỉ là một đường. Nhưng bây giờ khí thế phát ra từ trong cơ thể của Thái Hiên lại làm cho hắn cảm thấy cực kỳ nguy hiểm.

- Từ huynh!

Một vài cường giả Pháp Vực Đệ Tam Cảnh xuất hiện ở bên cạnh Từ Bắc Diễn, mắt lộ sát ý tập trung vào Thái Hiên:

- Người này quá càn rỡ rồi, lại dám một người đánh tới, chúng ta tập hợp sức mạnh, tất nhiên có thể chém giết hắn!

Nghe được lời nói này, ánh mắt của Từ Bắc Diễn cũng có chút lập loè, nhưng hắn lại không có trực tiếp đồng ý.

Mà khi hắn còn đang chần chờ thì Thái Hiên đang đứng lơ lửng giữa hư không kia lại nở nụ cười tươi, hai bàn tay giơ lên rồi khum lại, giống như là loa đặt ở trước miệng.

Sau một khắc, hắn hít sâu một hơi và rồi ...

Rống!

Ngay lập tức, sóng âm hủy diệt đáng sợ bộc phát, sau đó ầm ầm khuếch tán, không gian trong vòng nghìn dặm không ngừng bị nghiền nát.

Mà khi sóng âm lướt qua, bên phía Chư Thiên trực tiếp là xuất hiện thương vong cực lớn, một vài cường giả Nguyên Anh Cảnh đứng gần đó, không tránh kịp, thân hình lập tức nổ tung, hóa thành sương máu bay đầy trời, mà cường giả Ngụy Pháp Vực, Pháp Vực Cảnh cũng là bị sóng âm chấn động đến khí huyết cuộn trào, máu tươi phun ra.

Chỉ có cường giả Pháp Vực Đệ Nhị Cảnh, Đệ Tam Cảnh mới có thể chống cự.

Sau đó, Thái Hiên kia lại hít thêm một hơi, song chưởng hợp lại, sương máu vừa xuất hiện trong thiên địa lập tức hóa thành hàng dài phá không bay đến và đều bị hắn hút vào Thánh Đồng ở giữa mi tâm.

- Mỹ vị.

Hắn cười nói.

- A!

Vào lúc này, ánh mắt của mọi người trong đội ngũ của Chư Thiên đều trở nên điên cuồng, bởi vì bọn họ tận mắt nhìn thấy cảnh tượng bạn tốt của mình nổ tung thành sương máu ở ngay trước mắt, vì vậy bộc phát ra tiếng kêu khóc tuyệt vọng.

Sĩ khí bên phía đại quân của Chư Thiên sụt giảm nghiêm trọng.

- Từ Bắc Diễn, ngươi khiếp đảm như thế, còn muốn làm lĩnh tụ cái gì? !

Nhìn qua cảnh tượng này, trong đôi mắt của Hi Tinh có hung quang nhanh chóng hiện ra, nàng nhìn về phía Từ Bắc Diễn, lạnh lùng nói:

- Những lúc như vậy chúng ta không ra tay, ngươi còn muốn đợi tới khi nào? ! Ngươi chỉ biết thu hoạch, nhưng lại không biết trả giá hay sao? !

- Đây không phải là lĩnh tụ mà là sâu mọt!

Biểu cảm trên khuôn mặt của nàng lạnh như băng, chợt nàng nhìn về phía những Pháp Vực Đệ Tam Cảnh kia của Chư Thiên rồi quát to:

- Nếu như các ngươi còn một điểm tâm huyết cùng dũng khí thì hãy theo ta cùng tiến lên! Hắn dù có cường thịnh thì chung quy lại vẫn không phải là Thánh Giả!

Vừa dứt lời, nàng đã dẫn đầu mãnh liệt lao ra, Pháp Vực đột nhiên mở ra, chỉ thấy được có những thanh đao gió màu xanh xé rách hư không, phô thiên cái địa bắn thẳng về phía Thái Hiên.

Nhìn thấy thế, những cường giả Pháp Vực Đệ Tam Cảnh kia của Chư Thiên cắn răng một cái rồi xoay người đánh tới Thái Hiên.

Ở thời điểm này cũng chỉ có những Pháp Vực Đệ Tam Cảnh như bọn họ mới có thể ngăn trở Thái Hiên kia một lúc, mà khoảng thời gian này có lẽ là đã đủ để đại quân của Chư Thiên có thể lui về đến kết giới phòng ngự.

Bọn họ là cường giả Pháp Vực Cảnh cao cấp nhất trong Chư Thiên. Bình thường, bọn họ được hưởng tôn sùng, bất luận cái cơ duyên gì xuất hiện đều được hưởng một bộ phận lớn nhất. Chỉ có điều chính như lời của Hi Tinh vừa nói, đã có thu hoạch lớn như vậy thì cũng phải biết trả giá.

Mà bây giờ chính là lúc cần bọn họ đứng ra trả giá.

Nếu như chỉ biết trốn tránh, lại không muốn gánh chịu trách nhiệm, như vậy sau trận chiến này, người kia chắc chắn sẽ bị người trong Chư Thiên phỉ nhổ.

Nhìn qua phần đông Pháp Vực Đệ Tam Cảnh lựa chọn đi theo Hi Tinh để công kích Thái Hiên, sắc mặt của Từ Bắc Diễn có chút khó coi, hắn hừ lạnh nói:

- Đừng tưởng rằng chỉ có một mình ngươi hiên ngang lẫm liệt. Ta lúc nào nói không ra tay? Chỉ là chung quy phải lựa chọn một thời cơ tốt chứ?

Chỉ có điều mặc dù nói như vậy nhưng Từ Bắc Diễn chung quy lại là vẫn quay người đuổi kịp. Hôm nay các vị Thánh Giả đều đang ở bên ngoài quan sát, nếu như hắn thật sự lựa chọn tự bảo vệ bản thân mà một mình lưu lại, như vậy cho dù là ba vị sư tôn kia chỉ sợ đều không bảo trụ được hắn.

Nhìn thấy tất cả các cường giả Pháp Vực Đệ Tam Cảnh bên phía Chư Thiên liên thủ lao đến, vây giết, Thái Hiên đứng lơ lửng giữa hư không nhíu mày lại rồi lạnh lùng nói:

- Đúng là hơi coi thường các ngươi! Đúng là có chút nhiệt huyết, không có lựa chọn mềm yếu đến cùng. Cũng tốt, như vậy mới xem như là có chút thú vị chứ! Bằng không thì tàn sát một đám heo chó không có sức phản kháng thì còn gì là vui thú nữa đây?

Hắn chậm rãi xòe bàn tay ra, trong lòng bàn tay giống như là có thêm vô số đường vân huyền diệu sáng lấp lánh, chợt hắn duỗi bàn tay ra. Trong một cái chớp mắt tiếp theo, bàn tay của hắn đột nhiên bành trướng, giống như là biến thành một hòn đảo lớn, bên trong có núi non sông ngòi, mặt trời, mặt trăng và ngôi sao ẩn hiện.

Sau đó, Thái Hiên vung tay lên, một chưởng đánh thẳng về phía nhóm Pháp Vực Đệ Tam Cảnh của Chư Thiên do Hi Tinh cầm đầu.

Nhìn qua bàn tay khổng lồ đang đánh xuống kia, sắc mặt của Hi Tinh cùng các Pháp Vực Đệ Tam Cảnh cũng trở nên cực kỳ ngưng trọng. Tu vi của đối phương cũng hẳn là vẫn còn ở Đệ Tam Cảnh, nhưng mà loại thực lực này lại vượt qua bọn họ quá nhiều, cách biệt giữa hai bên giống như là giữa trời và đất vậy.

Bình Luận (0)
Comment