Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1533 - Chương 1532: Chạy Tán Loạn (2)

Chưa xác định
Chương 1532: Chạy tán loạn (2)

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Và sau đó, ở bên trong chiến khu đầu rồng, một cảnh tượng buồn cười xuất hiện, đại quân của Chư Thiên khí thế bàng bạc chạy trốn ở phía trước, mà ở phía sau kia là Thái Hiên một người truy kích. Từ xa nhìn lại tựa như là là hổ báo ở trên thảo nguyên đang nhàn nhã dạo chơi săn bắt bầy cừu.

Vào lúc này, trong nội tâm của Hi Tinh cùng tất cả các cường giả đỉnh tiêm bên phía Chư Thiên đều tràn đầy biệt khuất.

Bọn họ có thể tu luyện tới cấp độ bây giờ, tự nhiên chính là thiên kiêu bên trong Chư Thiên. Trong những năm gần đây. Bọn họ đã trải qua vô số trận chiến đấu, nhưng lại chưa bao giờ để chuyện như hôm nay xảy ra, tất cả mọi người bị một người đuổi ép phải chạy trốn chết.

Chắc hẳn lúc này, bên ngoài Thạch Long Bí Cảnh kia, các vị Thánh Giả của Chư Thiên chỉ sợ cũng đã thấy được cảnh tượng có một không hai này.

Cảnh tượng truy đuổi buồn cười như vậy kéo dài được một khoảng thời gian thì mấy người Hi Tinh nhìn thấy kết giới phòng ngự kia dần dần xuất hiện.

Ở người đi đầu trong đại quân đã bắt đầu tiếp cận.

Từ Bắc Diễn thấy thế, thúc dục quyền hạn điều khiển kết giới trong lòng bàn tay, lập tức màn hào quang bên ngoài kết giới kia chậm rãi tách ra, tạo thành một cái lỗ hổng.

- Tất cả mọi người nhanh chóng lui vào trong kết giới!

Tiếng quát mắng của Hi Tinh cũng theo đó vang lên.

Đại quân rối mù, mọi người tranh nhau, chen chúc chui vào trong kết giới.

Uỳnh!

Chỉ có điều vào lúc này, ở đằng sau đại quân kia đột nhiên có một dòng nước lũ mênh mông từ trên trời giáng xuống, trực tiếp lập tức hòa tan chỗ khu vực mà đám người trong đội ngũ của Chư Thiên đang tụ tập, máu thịt còn sót lại hóa thành huyết khí cuồn cuộn bay lên không.

Hiển nhiên là Thái Hiên kia đã đuổi theo tới.

Nhận ra được điều này, mọi người lại càng thêm luống cuống.

Đại quân lui lại càng thêm hỗn loạn.

Ở xa xa phía đằng sau, Thái Hiên đạp không bay tới, trong tay áo không ngừng có từng vệt sáng gào thét lao ra, khóe miệng của hắn hơi nhếch lên biểu hiện sự vui vẻ ở trong lòng. vào lúc này, mỗi một đòn đánh của hắn đều sẽ tiêu diệt một nhóm người trong đội ngũ của Chư Thiên, đặc biệt là lúc nghe thấy những tiếng kêu khóc tuyệt vọng kia, nụ cười vui vẻ trên khuôn mặt hắn càng thêm rõ ràng rồi.

Nhìn thấy thế, ánh mắt của Hi Tinh cùng những cường giả Pháp Vực Đệ Tam Cảnh đều đỏ hồng lên, phạm vi có thể phòng ngự của bọn họ cũng có hạn chế, chỉ có thể đủ che chở những người ở vào trong phạm vi này, còn nếu như lại khuếch trương đến phạm vi lớn thì e rằng chính bọn họ cũng chưa chắc sẽ chịu đựng được uy lực từ đòn công kích của Thái Hiên.

Từ Bắc Diễn lập tức trầm giọng nói:

- Chư vị, hiện tại bảo vệ càng nhiều người hơn nữa lui tiến kết giới mới là chuyện trọng yếu nhất. Không nhẫn nhịn chịu đựng khó khăn nhỏ thì việc lớn sẽ không thành công!

Cho nên bọn họ chỉ có thể cưỡng ép dời ánh mắt đi chỗ khác.

Mà lúc này, ở một chỗ đằng sau đại quân kia.

Võ Dao, Tô Ấu Vi, Triệu Mục Thần cùng những người nguyên vốn thuộc về đội ngũ của Chu Nguyên kia cũng đang nhanh chóng lui lại.

Vào lúc này, sắc mặt của bọn họ cũng cực kỳ lúng túng.

Dù sao ai cũng không nghĩ tới, bên phía Chư Thiên sẽ sụp đổ nhanh như vậy.

- Lúc này đây quả thực còn gian nan hơn trận tranh đấu trong Cổ Nguyên Thiên năm đó rất nhiều.

Đôi mi thanh tú của Võ Dao nhíu lại, hàm răng ngà cắn chặt, tính cách của nàng vốn dĩ là cực kỳ cường thế, nhưng mà hôm nay, ở chỗ này, nàng lại chỉ có thể đi theo đại quân chạy thục mạng.

Ở bên cạnh nàng, Triệu Mục Thần cùng Tô Ấu Vi đều trầm mặc, thực lực của kẻ tên là Thái Hiên kia quá mức đáng sợ.

Bọn họ hoài nghi tên kia chỉ sợ đã đạt đến Pháp Vực Cảnh cực hạn, khoảng cách Nhập Thánh cũng chỉ có một bước ngắn rồi.

Người có thực lực ở loại cấp độ này đã có vài phần uy thế của Thánh Giả rồi, cũng khó trách phần đông Pháp Vực Đệ Tam Cảnh bên phía Chư Thiên cũng không đỡ nổi.

- Tăng thêm tốc độ đi! Thằng điên kia đang càn quét nhóm người đi cuối đại quân. Hẳn là đối phương muốn giết người cướp lấy huyết khí nhằm tăng cường tu vi! Chỉ sợ sắp đến phiên chúng ta rồi.

Triệu Mục Thần buồn bực nói.

Uỳnh!

Mà ngay khi hắn vừa nói dứt lời thì trong một cái chớp mắt kia, một luồng sáng ẩn chứa sức mạnh khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi từ trên trời giáng xuống, lập tức gạt bỏ những người trong một khu vực ở cách đó không xa.

Bên này đội ngũ lập tức yên tĩnh, da đầu có chút run lên.

Khóe miệng cuả Triệu Mục Thần cũng khẽ giật giật, hắn nói:

- Nhanh, lần sau nói không chừng sẽ đến trên đầu chúng ta đó!

Mấy người Võ Dao, Tô Ấu Vi lập tức tức giận nhìn chằm chằm vào hắn:

- Ngươi câm miệng!

Chỉ có điều tiếng hét phẫn nộ của bọn họ còn chưa hoàn toàn rơi xuống, sắc mặt của bọn họ đột nhiên kịch liệt biến đổi, bởi vì bọn họ nhìn thấy hư không trên đỉnh đầu của mình đột nhiên vỡ nát, một luồng sáng hủy diệt như thác nước đổ ập xuống chỗ bọn họ.

Trong một cái chớp mắt kia, trên mặt của tất cả mọi người đều có biểu cảm sợ hãi hiện ra đến.

Uỳnh!

Vệt sáng ẩn chứa sức mạnh đáng sợ kia từ trên trời giáng xuống, từ xa nhìn lại tựa như là bầu trời vỡ tan, nước từ trên thác đổ xuống.

Mà đối mặt với đòn công kích ở loại trình độ này, trong lúc nhất thời, biểu cảm trên khuôn mặt của mấy người Triệu Mục Thần, Võ Dao, Tô Ấu Vi cũng trở nên tái nhợt. Bất luận thiên phú cùng với tiềm lực của bọn họ kinh người như thế nào thì hiện tại bọn họ vẫn chưa kịp trưởng thành, ngay cả Pháp Vực Cảnh cũng chưa đột phá. Đối mặt với loại công kích này, việc mà bọn họ có khả năng làm chỉ có nhắm mắt chờ chết.

Cho nên, bọn họ trơ mắt nhìn vệt sáng hủy diệt kia ầm ầm lao xuống.

Trong nháy mắt đó, có vô số cảm xúc hiển hiện ở trong lòng.

Khi mà bọn họ đã nghĩ đến di ngôn cuối cùng gửi lại ở chỗ các vị Thánh Giả thì hư không phía trên đầu bọn họ đột nhiên vặn vẹo, một bóng người như quỷ mị hư vô nhanh chóng hiện ra. Chỉ thấy người này quát khẽ một tiếng, âm thanh như sấm rền vang lên. Ngay sau đó có nguyên khí cực kỳ kinh người ầm ầm bộc phát, va chạm cùng vệt sáng đang đánh xuống kia.

Bình Luận (0)
Comment