Ong ong!
Ánh mắt đầy khắp núi đồi đều nâng lên nhìn về phía bầu trời. ở nơi đó đang có một cột nguyên khí màu ánh kim xông thẳng tới chân trời, đồng thời độ cao của cột nguyên khía ấy đang không ngừng nâng lên.
Đối với cảnh tượng này thì những người tụ tập ở nơi đây đều không xa lạ gì. Bởi lẽ tại thời điểm mà bọn hắn đột phá đến Thiên Quan cảnh thì cũng sẽ có loại tình huống như thế này xuất hiện.
Đây chính là khí trùng Thiên Quan, lấy độ cao để đo phẩm chất.
Nói một cách đơn giản, chính là khi độ cao càng lớn, vậy đã nói rõ nguyên khí của chủ nhân càng thêm hùng hậu. Mà từ số lượng trượng cao của cột nguyên khí, cũng có thể xác nhận được phẩm chất của nguyên khí đó cũng như phẩm chất của Khí Phủ, vân vân...
Mặc dù không thể hoàn toàn nói rằng, cột nguyên khí của một người khi trùng kích Thiên Quan càng cao thì trong tương lai người đó sẽ càng mạnh. Nhưng ít ra tại giai đoạn hiện tại, thì có thể nói người có cột nguyên khí càng cao sẽ dẫn trước một bước trên con đường tu luyện.
Bởi vì từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói, cái này cũng có thể đại biểu cho một phương diện của căn cơ tư chất. Người có tư chất càng cao thì khi khí trùng Thiên Quan, cột nguyên khí sẽ càng cao lên mấy trượng.
-Quả đúng là tên kia đang đột phá đến Thiên Quan cảnh...
-Bây giờ cột nguyên khí đã đạt tới độ cao hơn 40 trượng, cũng được xem như là không tệ...
-Dường như cột nguyên khí vẫn còn đang dâng lên?
-Chắc hẳn cũng rất nhanh liền đến mức cực hạn.
...
Mà ngay tại trong những tiếng bàn luận xôn xao kia, cột nguyên khí màu ánh kim vẫn dâng lên một cách không nhanh không chậm. Chỉ sau mười mấy hơi thở, những tiếng bàn luận xôn xao ấy đã bắt đầu biến mất, sắc mặt của mọi người cũng dần dần thay đổi.
Bởi vì trong lúc không để ý, vậy mà cột nguyên khí màu ánh kim kia đã đạt tới độ cao hơn 70 trượng.
Độ cao này đã siêu việt độ cao cột nguyên khí khi đột phá Thiên Quan Cảnh của rất nhiều người ở đây.
-Hừ, cũng có chút năng lực đấy chứ. -Gương mặt xinh đẹp của Cổ Linh trở nên lạnh lùng, Bởi vì lúc trước khi cô ta đột phá tới cảnh giới Thiên Quan thì độ cao cột nguyên khí cũng chỉ là hơn bảy mươi trượng mà thôi. Vậy mà hiện giờ tên Chu Nguyên này đã có thể so sánh được với thành tích của ả.
Tiêu Thiên Huyền cũng không nói gì,chỉ là nhìn vô cùng chăm chú vào cột nguyên khí màu ánh kim kia. Ánh mắt của hắn có chút biến ảo, dường như có chút bất an, bởi vì nhắn phát hiện cho tới tận bây giờ thì cột nguyên khí màu ánh kim kia vẫn cô đọng như cũ, không có một chút dấu hiệu hư hóa nào. Nói cách khác, chỉ sợ tên Chu Nguyên này vẫn còn dư lực.
Mà sự việc diễn ra tiếp theo cũng chính xác hoàn toàn như hắn đã đoán. Bởi lẽ tốc độ dâng lên của cột nguyên khí màu ánh kim kia không chỉ không có giảm xuống, ngược lại lại đang bắt đầu gia tốc...
Xoạt!
Nhìn thấy cảnh tượng này thì âm thanh xôn xao vang lên khắp núi đồi. Trong ánh mắt của từng người đều tràn đầy sự khó tin.
Bạch!
Cột nguyên khí màu ánh kim vẫn đang tiếp tục dâng lên. Lại sau chừng mười hơi thở, mặc kệ khuôn mặt của Tiêu Thiên Huyền đã trở nên vô cùng tái nhợt, thì độ cao của cột nguyên khí màu ánh kim đã đột phá 90 trượng, đạt đến kích thước 100 trượng!
Khuôn mặt của tất cả mọi người nơi đây đều tràn đầy vẻ chấn kinh cùng không dám tin. Cột nguyên khí cao tới trăm trượng, cơ hồ đây đã có thể so sánh được với những kiêu tử đỉnh tiêm kia...
Tên Chu Nguyên này vậy mà lại có tiềm lực và thiên phú cao tới mức này?
-Dù sao thì cũng đã đạt tới độ cao trăm trượng rồi, cũng nên đến lúc kết thúc rồi chứ? -Có người vuốt mồ hôi lạnh một cái, nói thầm.
Bất quá, phảng phất là cột nguyên khí màu ánh kim kia cũng nghe được lời nói của người này. Ngay tại giờ phút mà nó đạt đến độ cao 100 trượng, thì bỗng nhiên tốc độ dâng lên bắt đầu tăng vọt. Nếu như trước đó chỉ là cao lên từng trượng từng trượng một, thì hiện tại thậm chí đã lấy tốc độ mười trượng hoặc mấy chục trượng mà dâng lên.
Xoạt! Xoạt!
Thế là tiếng ồn ào lại nổi lên bốn phía, một đợt nối tiếp một đợt, liền không có dấu hiệu dừng lại.
Lúc này sắc mặt Tiêu Thiên Huyền cùng Cổ Linh cũng càng ngày càng trở nên khó coi.
130 trượng, 150 trượng, 200 trượng,...
Chỉ trong vòng thời gian mấy chục giây ngắn ngủi, vậy mà cột nguyên khí màu ánh kim kia đã đạt tới độ cao 200 trượng!
Vào lúc này tất cả những tiếng ồn ào náo động đều đã trở nên yên tĩnh, trên khuôn mặt của tất cả mọi người đều hiện lên vẻ khó có thể tin.
-Vẫn còn không chịu dừng lại ư?
Có một âm thanh run run vang lên, ánh mắt của người nói nhìn về phía sơn động nơi Chu Nguyên đang ở tựa như nhìn một tên quái vật. Dù sao thì số người mà cột nguyên khí lúc đột phá cảnh giới Thiên Quan có thể đạt tới độ cao 200 trượng trên Thương Mang đại lục này chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay!
Mà những người ấy, không có một người nào không phải là người có danh tiếng vang dội khắp Thương Mang đại lục.
Cột nguyên khí màu ánh kim vẫn không ngừng leo lên dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người. Cuối cùng theo thời gian dần trôi qua cũng rốt cục đã đạt đến cực hạn, dừng lại tại độ cao 484 trượng!
484 trượng!
Lúc này toàn bộ núi rừng đều lâm vào yên tĩnh.
Trên trán của tất cả mọi người có mặt ở nơi đây đều nổi lên mồ hôi lạnh. Bởi vì bọn hắn chưa từng nghe nói qua một người nào ở lúc khí Trùng Thiên Quan lại có thể đạt tới lại độ cao như thế này!
Đến cùng thì nguyên khí phải hùng hậu tới mức nào mới có thể làm được đến như vậy?
Phải biết, vào lúc này thì liền ngay cả một chút cao thủ cảnh giới Thiên Quan hậu kỳ ở đây cũng đều không nhất định có thể làm tới mức như vậy. Thế mà Chu Nguyên lại tại lúc vừa mới đột phá đến Thiên Quan cảnh làm được...
Nói cách khác, nếu như chỉ bàn về độ hùng hậu của nguyên khí, thì chỉ e là Chu Nguyên chỉ với tu vi Thiên Quan cảnh sơ kỳ, sẽ không hề yếu hơn so với các cao thủ cảnh giới Thiên Quan hậu kỳ ở đây.
Rốt cuộc thì tên Chu Nguyên này làm thế nào có thể đạt được tới mức độ này?!
Trong bầu không khí yên tĩnh này, sắc mặt của Tiêu Thiên Huyền đã khó coi tới mức vặn vẹo bóp méo. Trước đây, hắn vẫn chưa bao giờ quá để Chu Nguyên vào trong mắt, cùng lắm thì chỉ coi là một con chuột nho nhỏ đang gây rối mà thôi.
Thế mà bây giờ, trong mắt hắn vốn chỉ là một con chuột nhỏ này lại nói cho hắn biết, tiềm lực, thiên phú giữa hai người đến tột cùng thì cách nhau có bao xa....
Dù sao, đối mặt với độ cao 484 trượng này thì liền ngay cả Võ Hoàng cũng phải bị áp chế lại.
Cổ Linh cũng là nghiến chặt hàm răng. Hiển nhiên việc Chu Nguyên đắc thế không phải là chuyện mà cô ta muốn nhìn thấy. Nhưng dù vậy, trong lòng cô ta cũng bắt đầu nổi lên sự sợ hãi. Sự việc trước mắt này đã làm cho cô ta biết được, nhất định tương lai của Chu Nguyên sẽ vô cùng tươi sáng, không cách nào đo đếm được.
Thiên phú của Chu Nguyên là không thể khinh thường.
-Với thiên phú thế này... Nhất định phải giết hắn bằng được. -Tiêu Thiên Huyền đứng tại bên cạnh Cổ Linh, đột nhiên lên tiếng với giọng nói tràn đầy sát khí. Ngay cả Cổ Linh khi nghe thấy đầu cảm thấy run rẩy trong lòng.
Cô ta quay đầu nhìn lại, chỉ thấy khuôn mặt Tiêu Thiên Huyền vẫn bình tĩnh như lúc trước. Thế nhưng nếu như nhìn kỹ, thì có thể thấy rất rõ ràng trong mắt Tiêu Thiên Huyền loé lên vẻ sợ hãi, nhưng rất nhanh sự sợ hãi ấy đã bị thay thế bởi sự tàn nhẫn quyết đoán.
Trước đó, Tiêu Thiên Huyền chỉ coi Chu Nguyên như là một con chuột nhỏ. Thế nhưng hiện tại hắn đã bắt đầu cảm thấy sự uy hiếp vô cùng to lớn từ con chuột này, hơn nữa loại uy hiếp này còn không phải là yếu.
Đối với một người tại lúc hắn đột phá tới Thiên Quan cảnh, mà cột nguyên khí có thể đạt tới độ cao 484 trượng. Điều này cũng đủ để chứng tỏ căn cơ cùng thiên phú của hắn. Nếu như tương lai có thể thuận lợi thì nhất định kẻ này sẽ có thành tựu vô cùng kinh người.
Mà điều này sẽ là một mối uy hiếp vô cùng to lớn đối với Tiêu Thiên Huyền, thậm chí là đối với cả Thánh Tích thành.
Nếu như đã gây thù chuốc oán, vậy nhất định phải diệt trừ Chu Nguyên ngay từ khi hắn vẫn chưa kịp trưởng thành.
-Ai có thể giết chết Chu Nguyên sẽ nhận được khoản tiền thưởng là 500 vạn nguyên tinh. -Thanh âm của Tiêu Thiên Huyền vô cùng âm trầm, vang lên chầm chậm.
Nghe vậy, trong con mắt của rất nhiều người ở đây đều dâng lên vẻ tham lam. Dù sao thì 500 vạn nguyên tinh cũng không phải là một số lượng nhỏ. Xem ra thì sát ý của Tiêu Thiên Huyền đối với Chu Nguyên đã đạt tới cực hạn.
Bất quá, mặc dù có rất nhiều người có ý muốn thử một chút, nhưng ở đây cũng không thiếu người nhạy bén. Trải qua một hồi trầm tư suy nghĩ, những người này lại lùi ra phía sau một cách quả quyết, rời khỏi khu vực núi rừng này. Hiển nhiên bọn họ đã không còn dự định nhúng tay vào giữa ân oán giữa Tiêu Thiên Huyền và Chu Nguyên.
Trước đó thì bất quá Chu Nguyên chỉ là một tên Dưỡng Khí cảnh nhãi nhép mà thôi, cho nên bọn họ không chút nào để ý mà thuận tay diệt trừ giúp Tiêu Thiên Huyền. Thế nhưng bây giờ tình huống đã khác rất nhiều so với lúc trước.
Chu Nguyên đột phá tới cảnh giới Thiên Quan, mà lại triển lộ ra tiềm lực cực kỳ khủng bố. Chỉ trong chưa đầy một ngày thì địa vị của Chu Nguyên trong mắt mọi người, đã biến đổi từ một con cá nhỏ mà bất kỳ ai cũng có thể tiêu diệt trở thành một con cá kình to lớn.
Đối với loại người như thế này, nếu như quả thật có thể ngay lập tức giết chết thì còn được. Nhưng lỡ như mà để hắn chạy thoát, thì ngay sau khi hắn đã trưởng thành mà quay lại báo thù, vậy tất nhiên sẽ là một hồi tai họa ngập trời.
Dù sao những người ở đây cũng đều là thế hệ người trẻ tuổi siêu phàm của các nơi, thế nên hầu như chẳng có ai là kẻ ngu xuẩn cả. Tại sau một hồi cân nhắc thì hầu hết đã có quyết định từ bỏ hay tiếp tục.
Tiêu Thiên Huyền đưa mắt nhìn qua những người lựa chọn lui lại phía sau kia, khuôn mặt hắn có chút kéo căng, sát ý trong mắt lại càng nồng đậm.
Những người ở lại cũng không ít, bất quá cũng không có ai vội vàng động thủ, mà là lựa chọn quan sát một cách cảnh giác.
Mà cũng chính là vào lúc này, có một tiếng hét dài bỗng nhiên vang lên từ trong ngọn núi kia. Tiếng gào bay thẳng mà lên, cuối cùng chỉ thấy đỉnh núi vỡ tan, một bóng người bắn mãnh liệt ra bên ngoài, sau đó rơi xuống chậm chậm.
Bóng người rơi vào phía trên đỉnh núi, đột nhiên há miệng hút một hơi.
Lập tức cột nguyên khí cao tới 484 trượng kia lao xuống, cuối cùng bị bóng người kia chỉ bằng một hơi nuốt vào trong bụng.
Ầm ầm!
Sự dao động cường hãn của nguyên khí bắt đầu bạo phát ra từ bên trong cơ thể của bóng người này với khí thế cuồn cuộn. Ngay cả không khí xung quanh đều bị chấn động kịch liệt.
Ẩn sau tà áo dài bay phấp phới, bóng hình trẻ tuổi kia xoay người lại, nhìn về hướng vị trí của Tiêu Thiên Huyền. Tất nhiên người này chính là Chu Nguyên.
Hắn nhìn chằm chằm vào Tiêu Thiên Huyền, trên mặt lộ ra một nụ cười lại nhưng không phải cười.
-500 vạn nguyên tinh, quả thật đúng là một món tiền khổng lồ, đến mức ngay cả ta đều muốn đem đầu của chính mình chặt xuống mà giao cho ngươi...
Năm ngón tay Chu Nguyên khép lại chậm rãi, giọng nói hơi dừng lại một chút.
-Thế nhưng trước lúc đó, hẳn là nên phải tính toán một chút mấy món nợ giữa chúng ta đã chứ nhỉ...?