Người dịch: Nguyễn Khiêm
- Chuyện gì đã xảy ra? !
Tô Ấu Vi kinh hãi.
Ở một bên, Triệu Mục Thần lung la lung lay đi tới, nhìn thoáng qua, ánh mắt co vào, trầm giọng nói:
- Số mệnh của bọn họ đang giao hòa, ta nghe nói trên người của Võ Dao này cũng có một phần Thánh Long số mệnh của Chu Nguyên hả?
Tô Ấu Vi gật nhẹ đầu, chuyện này dù sao cũng đã không phải là bí mật gì nữa rồi.
- Võ Dao này ngược lại đúng là một nhân vật hung ác.
Triệu Mục Thần chậm rãi nói:
- Nàng đang chủ động trả phần Thánh Long số mệnh này lại cho Chu Nguyên. Nhưng phần Thánh Long số mệnh này đã ở trong cơ thể của nàng nhiều năm, sớm đã sinh ra ngàn vạn tia liên hệ với nàng, mà hiện tại Chu Nguyên kia còn đang ở vào trong trạng thái vô ý thức, chỉ là đang dùng biện pháp thô bạo nhất để cướp đoạt phần Thánh Long số mệnh nguyên vốn thuộc về hắn. Nếu cứ để việc này tiếp tục diễn ra thì hậu quả cuối cùng tạo thành chính là thứ hắn cướp đoạt không chỉ có Thánh Long số mệnh mà còn cả toàn bộ sinh cơ trong cơ thể của Võ Dao nữa.
Tô Ấu Vi nhíu chặt lông mày, nàng nhìn qua thân hình cùng sắc mặt tái nhợt của Võ Dao, biểu cảm trên mặt cũng trở nên có chút phức tạp.
Ban đầu ở Hỗn Nguyên Thiên, khi gặp Võ Dao, người sau vẫn luôn biểu hiện ra thiện ý cùng thưởng thức nàng. Điểm này Tô Ấu Vi cũng có thể cảm thụ nhưng nàng cũng không có tiếp nhận. Bởi vì Chu Nguyên cho nên nàng vẫn luôn có địch ý đối với Đại Võ Vương Triều cùng với Võ Dao.
Nhưng mà, trong những năm này, khi ở chung, bởi vì Chu Nguyên cũng đã giảm bớt địch ý đối với Võ Dao cho nên nàng tự nhiên cũng sẽ không có lại ôm loại tâm tính này. Chính vì thế cho nên quan hệ giữa nàng cùng Võ Dao ngược lại là tốt lên hơn rất nhiều, tối thiểu nhất, Tô Ấu Vi thật sự coi đối phương là một người bạn.
- Có biện pháp nào có thể giúp đỡ bọn họ hay không? Tối thiểu nhất. . . Khiến cho Điện hạ tỉnh táo một chút, không cướp đoạt thô bạo như vậy.
Tô Ấu Vi hỏi.
Triệu Mục Thần lắc đầu, nói:
- Nếu như cô bảo ta nuốt hai người bọn họ, ta còn có thể làm được, nhưng với chuyện hỗ trợ này, ta cũng xin kiếu, ta không có năng lực này.
Nghe được lời nói của Triệu Mục Thần, Tô Ấu Vi cũng không khỏi khổ sở cúi đầu xuống, không đành lòng nhìn thẳng thân thể mềm mại, sinh cơ đang tiêu tán kia của Võ Dao nữa.
Cảnh tượng kia tựa như là một đóa hoa tao nhã, kiều diễm đang dần tàn lụi theo thời gian.
Triệu Mục Thần thì chăm chú quan sát, sau một hồi khá lâu, mới chậm rãi nói:
- Có một biện pháp ngược lại là có thể thử một lần, mặc dù đến chính ta cũng không biết là có thể thực hiện hay không.
- Biện pháp gì?
Tô Ấu Vi liền vội ngẩng đầu hỏi.
Triệu Mục Thần đưa mắt nhìn về phía khuôn mặt thanh lệ tuyệt luân của Tô Ấu Vi.
- Biện pháp này không phải dựa vào ta, mà là dựa vào cô.
- Muốn để Võ Dao không bị Chu Nguyên nuốt chửng, khiến cho hương tiêu ngọc vẫn, có lẽ cũng chỉ một mình Tô Ấu Vi cô là có khả năng làm được.
- Ta ư? Ngươi có nhầm không vậy? Ta có thể làm cái gì cơ chứ?
Tô Ấu Vi kinh ngạc nhìn Triệu Mục Thần. Bởi vì, nàng cũng hoàn toàn không rõ ràng về loại tranh đấu liên quan đến số mệnh này, nếu để nàng nhúng tay, chỉ sợ sẽ làm cho chuyện càng thêm hỏng bét mà thôi?
Triệu Mục Thần thì là chăm chú nhìn chằm chằm vào thân hình của Chu Nguyên cùng Võ Dao, nói:
- Cô cũng không nên tự coi thường mình. Cô là người mang m Dương Thần Phủ, trời sinh có ẩn chứa m Dương Nhị Khí, cực kỳ huyền diệu. Tình huống hiện tại là Chu Nguyên đang trong tình trạng không có ý thức nên mới thô bạo cướp đoạt một phần Thánh Long số mệnh cuối cùng. Nếu như cô có thể dùng m Dương Nhị Khí điều hòa, giúp thần hồn của hai người kia giao hòa, tự nhiên có thể làm cho bọn họ duy trì cân đối, ra vào tuần hoàn chứ không còn tình trạng một vào một ra như trước.
- Một khi sự cân đối được hình thành, Chu Nguyên sẽ không còn là một bên tùy ý cướp đoạt nữa. Làm như vậy có lẽ có thể bảo trụ tính mạng của Võ Dao.
Nghe được lời giải thích của Triệu Mục Thần, con mắt của Tô Ấu Vi khẽ động, nàng trầm ngâm một lát rồi nói:
- Vậy thì ta đây thử xem.
Nếu như có thể đánh thức Chu Nguyên tỉnh lại cũng như có thể bảo trụ tính mạng của Võ Dao, như vậy tự nhiên là kết quả hoàn mỹ nhất.
Vì vậy, Tô Ấu Vi cũng đi đến và nửa quỳ nửa ngồi xuống ở bên cạnh Chu Nguyên cùng Võ Dao, đồng thời cầm chặt bàn tay của hai người, đôi mắt cũng theo thời gian dần trôi qua mà dần khép lại.
Cùng lúc đó, m Dương Nhị Khí trong cơ thể của nàng lưu chuyển, phân biệt chảy vào trong cơ thể của hai người kia.
m Dương Chi Khí lấy Tô Ấu Vi làm đầu mối then chốt để liên thông chảy vào trong cơ thể của hai người Chu Nguyên cùng Võ Dao, nhị khí vận chuyển một vòng cuối cùng lại quay về, giúp nhau tiến nhập vào trong cơ thể của đối phương.
Ở bên trong bóng tối dưới lòng đất, ba bóng người giống như là tạo thành một loại liên hệ khép kín, tuần hoàn, m Dương Nhị Khí không ngừng lưu chuyển giữa ba người bọn họ, có một luồng khí tức hòa hợp không sứt mẻ nhẹ nhàng tỏa ra.
Ở trong không gian Thần Hồn kia.
Vào lúc này, Võ Dao vốn đã chuẩn bị cho việc thần hồn bị tiêu tán lại đột nhiên cảm thấy một luồng khí tức kỳ dị lạnh buốt xuất hiện và truyền vào trong thần hồn của mình. Chuyện này làm cho lý trí của nàng hơi chút tỉnh táo lại, ngay sau đó, nàng cũng cảm giác được lực hút mạnh mẽ giống như là đang cướp đoạt đến từ Chu Nguyên cũng theo thời gian dần trôi qua mà dần trở nên bình thản cùng với ôn nhu hơn.
Ngay sau đó, có một luồng sức mạnh nóng bỏng mà dồi dào đột nhiên từ bên trong thần hồn của Chu Nguyên tuôn chảy ngược ra, truyền vào trong thần hồn của nàng.
Sau khi luồng sức mạnh nóng bỏng kia truyền vào, thần hồn muốn tán loạn kia của Võ Dao cũng giống như là có thêm sức sống rót vào, thần hồn trở nên sáng ngời.
Cảm giác ôn hòa này cực kỳ thoải mái, khiến cho người lãnh đạm như Võ Dao cũng sinh ra cảm giác say mê, giống như là muốn thần hồn của đôi bên mãi mãi giao hòa, không bao giờ tách rời nữa.