Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1547 - Chương 1546: Pháp Vực Va Chạm (1)

Chưa xác định
Chương 1546: Pháp Vực va chạm (1)

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Nàng nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, thân hình lui về phía sau.

Những cường giả Pháp Vực Đệ Tam Cảnh khác thấy thế, chỉ có thể có chút tức giận trừng mắt nhìn Chu Nguyên rồi cũng lui về phía sau theo Hi Tinh.

- Ngươi dĩ nhiên là định đấu một mình với ta hay sao?

Nhìn thấy cảnh tượng này, Thái Hiên không khỏi mỉm cười, chỉ là biểu cảm trong đôi mắt kia lại không thấy chút nào vui vẻ, ngược lại tràn ngập lãnh khốc hờ hững:

- Đúng là một con rệp không biết sống chết.

- Muốn chết, còn không dễ dàng hay sao?

- Ở trước mặt ta muốn làm anh hùng, ngươi cũng xứng hay sao?

Ngay khi Thái Hiên kia vừa dứt lời thì mọi người đã lập tức thấy được hư không ở phía trên Chu Nguyên đột nhiên bị xé rách, một quyền ấn vô cùng khổng lồ ngang nhiên hàng lâm, phía trên quyền ấn khổng lồ kia hình như có ngàn vạn ngôi sao lấp loé. Một quyền này rơi xuống tỏa ra uy áp mạnh mẽ đến mức khiến cho mọi người có cảm tưởng không gian đều như sắp sửa nứt vỡ.

Ở phía sau, nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của mấy người Hi Tinh lập tức biến đối, bọn họ có thể cảm giác được đòn Thái Hiên này lần này của Thái Hiên chính là toàn lực, xem ra những lời nói của Chu Nguyên cũng đã thật sự khiến cho đối phương nổi giận rồi.

Một quyền này đáng sợ hơn một đòn đánh trọng thương Chu Nguyên lúc trước nhiều!

- Chu Nguyên, cẩn thận!

Hi Tinh vội vàng nhắc nhở.

Những người khác cũng nhíu chặt mày, ngược lại là chỉ có Từ Bắc Diễn kia thì khác, khóe miệng bí ẩn nhếch lên tạo thành nụ cười vui vẻ, chỉ có điều nụ cười này cũng chỉ thoáng qua, không dễ dàng phát giác.

Tiểu tạp chủng này không ngờ lại tự đại đến mức ngu xuẩn như thế. Cũng tốt, nếu như đối phương chết ở trong tay Thái Hiên thì hắn cũng cũng không cần lại phải lo lắng nữa.

Nhưng mà ở trong ánh mắt sợ hãi của rất nhiều người kia, biểu cảm trên mặt của Chu Nguyên lại vẫn như thường, chỉ thấy hắn đạp mạnh chân xuống đất, ngay sau đó chợt có một luồng nguyên khí mênh mông từ đỉnh đầu phóng lên trời, luồng nguyên khí này vừa hiện ra đã nhanh chóng biến thành hư ảnh của một con rồng khổng lồ màu Tử Kim, hơn nữa nếu như cẩn thận quan sát thậm chí sẽ phát hiện ở mặt ngoài của con rồng khổng lồ kia giống như là có thêm một tầng vảy rồng như ẩn như hiện.

Luồng nguyên khí này vừa hiện ra là đã bộc phát ra uy áp khổng lồ khuếch tán ra khắp xung quanh.

Cảm nhận được uy áp này, sắc mặt của rất nhiều cường giả Pháp Vực Cảnh ở đây đều không nhịn được mà biến đổi, ánh mắt chấn động nhìn qua luồng nguyên khí giống như là một con rồng khổng lồ này.

- Đây là...

- Cửu phẩm nguyên khí? !

Ở trong ánh mắt khiếp sợ của rất nhiều người kia, Tử Kim Long khí phóng lên trời, chỉ sau một cái chớp mắt, một bộ vuốt rồng cực lớn đột nhiên từ trong đó đánh ra. Trên bộ vuốt rồng này, vảy rồng lấp loé ánh sáng chói mắt, mang theo một luồng khí tức Man Hoang làm cho mọi người có cảm tưởng một quyền này đủ để nổ nát cả bầu trời.

Long Trảo bắn ngược lên, nghênh tiếp cùng tinh không quyền ấn đang giáng xuống kia.

Rầm rầm!

Sóng nguyên khí bộc phát ra đến từ giữa hư không.

Sau đó, mọi người đều kinh hãi khi nhìn thấy, khi cả hai va chạm thì Long Trảo kia bộc phát ra tiếng long ngâm vang trời, mà tinh không quyền ấn đang giáng xuống kia lại đột nhiên vỡ nát!

Vô số điểm sáng rơi xuống tựa như là một cơn mưa sao băng.

Mà vào lúc này khuôn mặt của mọi người trong đại quân của Chư Thiên thì là hơi ngây ra nhưng chỉ sau mấy giây, tất cả bọn họ đều sắc mặt đỏ bừng, miệng rống to lên, cảm xúc kích động điên cuồng bừng lên, cơ hồ là làm cho bọn họ có loại cảm giác lệ nóng doanh tròng.

Bởi vì kể từ sau khi dáng vẻ vô địch của Thái Hiên hiện ra thì đây là lần đầu tiên đòn tấn công của đối phương bị người dùng sức một mình đánh vỡ!

Những điểm sáng phiêu tán bay đầy trời, tựa như một hồi bắn pháo hoa long trọng.

Mà vào lúc này, sau khi nhìn thấy cảnh tượng kia, bất luận là bên phía Chư Thiên hay là bên phía Thánh tộc, sắc mặt của cường giả ở hai bên đều đột nhiên kịch liệt biến đổi, ai cũng không nghĩ tới, Thái Hiên xưa nay đánh đâu thắng đó vậy mà vào lúc này lại bị Chu Nguyên ngăn cản.

Chu Nguyên kia như thế nào lại trở nên mạnh mẽ như vậy? !

Ở phía sau Hi Tinh bao gồm nhiều cường giả Pháp Vực Đệ Tam Cảnh cũng chỉ thất thần trong một chốc lát, sau đó cũng nhanh chóng phục hồi tinh thần lại, trong mắt bọn họ không nhịn được có biểu cảm sợ hãi lẫn vui mừng dũng mãnh tiến ra.

Mặc dù bọn họ không biết Chu Nguyên làm như thế nào mà có thể mạnh mẽ đến loại tình trạng biến thái này, nhưng bất luận là như thế nào, đối với thế cục hiện tại thì chuyện này quả thực chính là cây cỏ cứu mạng!

Trong đại quân của Chư Thiên cũng bộc phát ra những tiếng hoan hô đinh tai nhức óc. Lúc trước bọn họ bị Thái Hiên kia áp chế quá ác. Hiện tại, sau khi nhìn thấy Chu Nguyên đứng ra, hơn nữa còn đã ngăn được Thái Hiên thế không thể đỡ kia.

Chuyện này đương nhiên là sẽ khiến cho bọn họ cuồng hỉ kích động.

- Như thế nào lại... Mạnh như vậy? !

Nhìn thấy cảnh tượng này, Từ Bắc Diễn cũng hơi có chút run rẩy. Hắn nhìn qua bóng lưng của Chu Nguyên, toàn thân đều cảm thấy lạnh lẽo cùng với một loại cảm xúc ghen ghét không che dấu được.

Trong dĩ vãng mặc kệ việc Chu Nguyên làm ra bao nhiêu thành tích, bất kể là thành công lúc luyện chế Tổ Long đan hay biểu hiện trong chiến khu, kỳ thật Từ Bắc Diễn đều không tính đặc biệt để ý, bởi vì khi đối đãi với Chu Nguyên, trong lòng của hắn vẫn luôn mang theo một loại cảm xúc ưu việt, dù sao người sau bất luận là như thế nào thì cũng chỉ là một Nguyên Anh Cảnh mà thôi, còn hắn lại là Pháp Vực Đệ Tam Cảnh hàng thật giá thật!

Thậm chí có tư cách vấn đỉnh Thánh Giả!

Đây chính là phương diện giúp cho hắn vẫn có cảm giác ưu việt, nhưng bây giờ, loại cảm giác về sự ưu việt này đã bị giẫm đạp đến nát bấy.

Ở trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, hai mắt của Thái Hiên cũng theo thời gian dần trôi qua mà dần híp lại, khuôn mặt vốn dĩ bất cần lần đầu trở nên chăm chú hơn, bởi vì sức mạnh ẩn chứa trong đòn phản kích lúc trước của Chu Nguyên kia cũng vượt qua những Pháp Vực Đệ Tam Cảnh khác rất xa.

Bình Luận (0)
Comment