Người dịch: Nguyễn Khiêm
Chuyện này làm cho cảm xúc ở sâu trong nội tâm nàng cuồn cuộn giống như là dời sông lấp biển, nàng không có cách nào để minh bạch, vì sao chỉ mới có nửa ngày ngắn ngủn, Chu Nguyên lại có thể phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất như thế.
Mà khi Hi Tinh bởi vì khiếp sợ mà có chút thất thần thì ở phía đằng sau kia, trong kết giới đã nghiền nát, đại quân của Chư Thiên cũng phát hiện Chu Nguyên đột nhiên xuất hiện. Trong lúc nhất thời có những tiếng bàn luận xôn xao liên tục vang lên.
- Đó chẳng phải là Chu Nguyên hay sao? !
- Hắn vậy mà không chết!
- Hơn nữa hắn sao mà có vẻ đã trở nên mạnh mẽ hơn vậy? Lúc trước, Lôi Mâu cuả Thái Hiên kia lại bị hắn bóp nát! Là ta hoa mắt hay sao? !
- Ngươi có lẽ không có hoa mắt... Hắn thật sự làm được, thật sự là đáng sợ!
- Thực lực của hắn tựa hồ là đã tăng mạnh rồi...
- ... ...
Rất nhiều tiếng bàn luận xôn xao bộc phát, tất cả mọi người trong đại quân của Chư Thiên đều trợn mắt há hốc mồm.
Nhìn qua hình ảnh Chu Nguyên giống như là thiên thần hạ phàm kia, trong lòng của bọn họ thật sự không có cách nào để minh bạch trong nửa ngày ngắn ngủn này đến tột cùng xảy ra chuyện gì, lại có thể lại để cho người sau lột xác đến loại tình trạng này.
Phần đông cường giả Pháp Vực Đệ Tam Cảnh cũng mặt lộ vẻ ngưng trọng, thực lực của bọn họ càng mạnh hơn nữa, cho nên bọn họ cũng có thể phát giác được lúc này Chu Nguyên đáng sợ đến mức nào.
Chỉ có điều mặc dù bọn họ rất nghi hoặc không biết Chu Nguyên đã làm như thế nào để thực lực tăng lên đến mức đáng sợ như vậy, nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng cho việc gánh nặng trong lòng của bọn họ đã được giảm bớt. Vào lúc này, có thể thêm một vị cường giả chiến lực đỉnh tiêm chung quy vẫn là tốt hơn không có. Mà về phần muốn Chu Nguyên chống lại Thái Hiên, bọn họ ngược lại là không nghĩ qua, dù sao thực lực mà Thái Hiên thể hiện ra đã để lại bóng ma tâm lý thật sự là quá lớn trong lòng của bọn họ rồi.
Từ lúc Chu Nguyên hiện thân thì sắc mặt của Từ Bắc Diễn đã có chút âm trầm không xác định, ở chỗ sâu trong đôi mắt của hắn có biểu cảm nổi giận cùng sợ hãi đang chớp động, trong nội tâm gầm thét:
- Hắn như thế nào không chết? ! Làm sao có thể!
Lúc trước Chu Nguyên bị hắn ám toán một lần, cho nên phải cứng rắn chống đỡ trực tiếp một đòn của Thái Hiên. Đòn tấn công kia mạnh mẽ thế nào, trong lòng Từ Bắc Diễn cũng có suy đoán. Theo hắn thấy, cho dù là cường giả Pháp Vực Đệ Tam Cảnh bị đánh trúng thì cũng sẽ trọng thương thậm chí mất mạng, mà Chu Nguyên này làm sao có thể còn sống được? !
Hơn nữa, chuyện làm cho Từ Bắc Diễn cảm thấy sợ hãi chính là Chu Nguyên của hiện tại đã khiến cho hắn cảm thấy cực kỳ nguy hiểm.
- Đáng chết! Tiểu tạp chủng này như thế nào không có bị một chưởng của Thái Hiên kia đập chết đi cho rồi?
Từ Bắc Diễn phẫn nộ gào thét trong nội tâm. Lúc trước, hắn lựa chọn thời cơ ra tay ám toán cực kỳ hoàn mỹ, đủ để cho những người khác không nhìn ra bất luận dấu vết gì. Khi đó, hắn còn vì thế mà âm thầm tự đắc, nhưng mà hiện tại Chu Nguyên xuất hiện, trực tiếp đánh tâm tình của hắn rớt xuống đáy cốc.
- Hắn có lẽ không có phát giác được việc ta ám toán đi?
Từ Bắc Diễn hít sâu một hơi, áp chế sự tức giận ở trong lòng, chợt lại khẽ nhíu mày, có chút lo lắng.
Nếu như là Chu Nguyên lúc trước, hắn ngược lại là cũng không có e ngại gì. Nếu như không là vì kiêng kị Thương Uyên cùng với Thần Nữ thì hắn cũng đã sớm để cho Chu Nguyên biến mất, nhưng bây giờ Chu Nguyên rõ ràng là đã lột xác, thực lực tăng mạnh, dù cho Từ Bắc Diễn cũng không dám có ý khinh thường, bắt đầu cẩn thận đề phòng.
Khi đại quân ở bên phía Chư Thiên bởi vì Chu Nguyên xuất hiện mà xôn xao thì ở bên trên hư không xa xa kia, Thái Hiên cũng đang kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên.
- Ngươi vậy mà còn sống ư?
Hắn kinh ngạc cười nói.
Một đòn lúc trước của hắn mạnh như thế nào hắn sao không biết, Chu Nguyên này chỉ có tu vi Nguyên Anh Cảnh, sao có thể sống sót được?
Hơn nữa, thực lực tựa hồ là đã có biến hóa rất lớn...
Trong Thánh Đồng của Thái Hiên có một vệt sáng lướt qua, ánh mắt tập trung vào Chu Nguyên rồi hắn nhíu mày nói:
- Đây là... Mở Pháp Vực?
Thực lực của Thái Hiên này hoàn toàn chính xác là rất mạnh mẽ, người bên ngoài không thể nhìn ra được, nhưng hắn vẫn đã nhận ra nguyên khí của Chu Nguyên có sự khác biệt với dĩ vãng.
- Có ý tứ rồi...
Thái Hiên cười nhạt một tiếng.
Vào lúc này, ánh mắt của Chu Nguyên cũng dừng lại ở trên người Thái Hiên kia một lát, sau đó nghiêng đầu nói với Hi Tinh cùng các vị Pháp Vực Đệ Tam Cảnh:
- Tiếp theo để ta đến đối phó hắn, các vị để ý đến những người khác của Thánh tộc là được.
- Ngươi muốn độc đấu với Thái Hiên ư? !
Nghe được lời nói của Chu Nguyên, những cường giả của Pháp Vực Đệ Tam Cảnh đều cảm thấy kinh hãi, mà ngay cả sắc mặt của Hi Tinh đều biến hóa, nàng vội vàng nói:
- Chu Nguyên, đệ đừng có nói lung tung. Mặc dù, hôm nay thực lực của đệ tăng mạnh nhưng nếu có chúng ta hiệp trợ, phần thắng sẽ càng nhiều một ít!
Nàng lo lắng Chu Nguyên tuổi trẻ khí thịnh, bởi vì lúc trước bị Thái Hiên đánh trọng thương, lúc này mới không nhịn được muốn lấy lại danh dự. Nhưng mà cục diện bây giờ cũng không phải là thời điểm thể hiện.
Chu Nguyên bất đắc dĩ cười, nói:
- Bởi vì với thực lực của các ngươi chỉ sợ không xen tay vào trận chiến đấu của chúng ta được.
Tất cả mọi người là không nói gì, bọn họ thẳng tắp nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, nếu không là nơi không đúng, bọn họ thực là muốn nói, nửa ngày ngắn ngủn thời gian không thấy, tiểu tử ngươi như thế nào phiêu thành như vậy...
Tuy rằng lúc trước Chu Nguyên đã ra tay chặn được một đòn công kích của Thái Hiên, nhưng đó cũng chỉ là một đòn tùy ý chứ thực sự không phải là toàn lực của Thái Hiên. Hơn nữa, trong bọn họ cũng không có người thật sự cho rằng, hiện tại Chu Nguyên có thể chống đỡ được đối phương.
Cuối cùng vẫn là Hi Tinh do dự một chút rồi nói:
- Chúng ta hãy cứ tin tưởng Chu Nguyên đi.
Nói xong, nàng quay sang, thấp giọng nói một câu với Chu Nguyên:
- Sự đệ cẩn thận một chút! Nếu thấy tình huống không đúng thì hãy lập tức lui lại, chúng ta sẽ tùy thời ra tay giúp sư đệ.