Điều này nói rõ, trong lòng Chu Nguyên, nàng còn quan trọng hơn cả Chư Thiên này… Mà nàng cũng hiểu, mặc dù tên ngốc này nói sẽ có người đứng ra gánh vác, nhưng rõ ràng người đứng ra này chỉ chính là hắn.
Hai tay tinh tế của Yêu Yêu đột nhiên duỗi ra, vòng lấy cổ Chu Nguyên, đôi môi đỏ in lên, mang tới cảm xúc mềm mại lạnh buốt, khiến cho thần hồn người ta không nhịn được ủn rẩy.
Chu Nguyên ngẩn người, không ngờ tới ngày thường lạnh nhạt như nàng lại cũng có thể chủ động được như vậy. Nhưng bây giờ mà còn nghĩ tới mấy thứ này thì cũng quá ngu, thế là Chu Nguyên không hề do dự đưa tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn kia, đáp lại nhiệt tình, thưởng thức cảm xúc ngọt ngào kia.
Chỉ là “phần thưởng” này cũng không kéo dài bao lâu, một lát sau Yêu Yêu đã ngửa đầu, vẻ mặt hồng hồng, tránh đi Chu Nguyên.
- Kết thúc rồi? – Chu Nguyên không thỏa mãn nói.
Trên gương mặt xinh đẹp như sứ trắng kia của Yêu Yêu càng hồng hơn, nàng cười như không cười, nói:
- Không nỡ à?
Chu Nguyên gật mạnh đầu, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm đôi môi đỏ hồng kia.
- Thế so sánh với cô nàng Võ Dao cực kì thích hợp với Thánh Long khí kia của chàng, thì bên nào càng không nỡ hơn? – Yêu Yêu mỉm cười, đưa ra một câu hỏi đầy “chết chóc”.
Chu Nguyên nghe thấy Yêu Yêu hỏi vậy, toàn thân lạnh cả người, thậm chí không nhịn được rùng mình một cái, lại nhìn vẻ mặt cười như không cười kia của Yêu Yêu, đầu cứng ngắc một lúc, sau đó lắc mạnh đầu nói:
- Ta không hiểu nàng đang nói gì.
Chu Nguyên nghiêm túc nói:
- Lúc trước ta bị trọng thương, hoàn toàn hôn mê, nào biết được cô nàng kia đã làm gì với ta.
Chợt lại ra vẻ nhíu mày:
- Chẳng là cô nàng này thừa cơ làm chuyện gì đó quá đáng với ta? Thật là đáng giận, mất công ta tín nhiệm nàng ta như thế! Xem ra sau này hai chúng ta không còn có thể làm bạn nữa rồi!
Yêu Yêu nhìn Chu Nguyên diễn một trận, không khỏi vừa tức vừa buồn cười, lắc đầu nói:
- Dù sao người ta cũng từng cứu chàng một lần rồi…
Chu Nguyên nghe ra Yêu Yêu cũng không có ý gì khác, thế là giả trầm ngâm một lát, ra vẻ miễn cưỡng nói:
- Thôi được, tạm thời coi như không có gì, hi vọng về sau nàng kia có thể ăn năn sửa sai.
Yêu Yêu lườm hắn một chút, cũng không nói thêm về vấn đề này, hỏi:
- Ban thưởng của chàng đều bị lão đầu Kim La kia chiếm rồi à?
Chu Nguyên nghe vậy, tưởng nàng còn muốn đi gây sự với Kim La Cổ Tôn, vội vàng nói:
- Lần này ta có thể đột phá lên Pháp Vực cảnh thì cũng coi như là thu hoạch lớn nhất rồi, thế nên cũng không cần phần thưởng nào khác nữa.
Thật ra đối với Chu Nguyên bây giờ, Tổ Long Hồn Tủy vẫn là tài nguyên tu luyện thiết yếu. bởi vì hắn cũng mới chỉ bước vào cảnh giới Pháp Vực mà thôi, còn chưa nhập Thánh, nên còn cần tích lũy nội tình.
Nhưng hắn cũng hiểu nỗi khó xử của Kim La Cổ Tôn, dù sao hắn chém giết Từ Bắc Diễn trước mặt nhiều người như vậy, mà Kim La Cổ Tôn thân là một trong ba người cầm quyền của Quy Khư Thần Điện, ông ấy không thể thiên vị cho bất cứ ai được.
- Yên tâm đi, ta cũng không có hứng đi làm khó ông ta. – Yêu Yêu vươn người đứng dậy, vén tóc lên, cột thành mái tóc đuôi ngựa, đồng thời để lại một lọn tóc rủ xuống che lấy con mắt trái, cộng thêm bộ quần áo màu đỏ tía nàng đang mặc, làm cho nàng trở nên xinh đẹp anh khí bừng bừng.
- Nhưng yên tâm, rồi thì ông ta cũng sẽ phải trả lại phần thưởng thôi.
Yêu Yêu trừng Chu Nguyên một cái, nói:
- Chúng ta có thể không cần phần thưởng của bí cảnh Thạch Long, nhưng bọn họ chiếm được nhiều tàn hồn Tổ Long như vậy, về sau chẳng phải còn cần phải nhờ chúng ta luyện chế Tổ Long Đan hay sao?
- Đó là một công việc hết sức nặng nhọc, mà để làm được thì Quy Khư Thần Điện cũng phải trả công xứng đáng chứ? Ta cũng không có hứng thú làm không công cho người khác đâu.
Chu Nguyên nghe vậy, không khỏi giật mình, mặc niệm một tiếng cho Kim La Cổ Tôn. Hiển nhiên, mặc dù Yêu Yêu nói không thèm để ý, nhưng lại khắc ghi trong lòng, Kim La Cổ Tôn muốn tránh cũng tránh không được.
Sau khi cuộc chiến tại bí cảnh Thạch Long kết thúc, kết quả của nó cũng lập tức truyền khắp Chư Thiên, khiến cho dư luận Chư Thiên không khỏi sôi trào. Mặc dù nếu bàn về số người tham dự thì đây không phải là một cuộc chiến tranh lớn, nhưng nếu bàn về chất lượng, thì có thể nói là đỉnh tiêm đương thời.
Bởi vì trong các thành viên tham chiếm, người kém nhất cũng là Nguyên Anh cảnh.
Nói theo một ý nghĩa nào đó, đây đã có thể được coi như một lần va chạm chính diện giữa lực lượng đỉnh tiêm của hai bên.
Đối với Thánh tộc, người Chư Thiên vẫn luôn mang theo cảm giác kiêng kị, bởi vì nhìn khắp sự tích truyền lại từ thời Viễn Cổ, Thánh tộc vẫn luôn thật cường đại, mà Chư Thiên luôn là bên yếu, khá là chật vật.
Những năm gần đây, Thánh tộc xuất hiện ngày càng nhiều, mà người tinh ý đã nhận ra đây là dấu hiệu mưa gió sắp tới. đối với chuyện này, thế lực khắp Chư Thiên đều ôm tâm thái khá bi quan cùng lo lắng.
Mà sau trận thắng tại bí cảnh Thạch Long này, sĩ khí Chư Thiên không khỏi đại chấn, tối thiểu nhất mọi người hiểu được, mặc dù Thánh tộc rất mạnh, nhưng bên Chư Thiên không phải là không thể chống lại.
Thế là trong khoảng thời gian này, thông tin về các trận chiến tại bí cảnh Thạch Long truyền khắp Chư Thiên.
Mà thế lực khắp Chư Thiên cũng vì thế mà biết tới trận chiến kinh thiên động địa giữa Chu Nguyên và Thái Hiên.
Lần này, tên của Chư Thiên triệt để vang vọng Chư Thiên.
Trước đó, Chu Nguyên cũng được coi là người khá nổi danh, nhưng mới chỉ hạn chế ở cấp độ Nguyên Anh cảnh, về phần Pháp Vực cảnh thì phần nhiều vẫn bị coi nhẹ. Nhưng sau lần này, ngay cả các cường giả Pháp Vực của Chư Thiên cũng không dám nghĩ như vậy nữa, bởi vì bọn họ hiểu rõ, Chu Nguyên đánh bại Thái Hiên là thể hiện điều gì.
Chu Nguyên, sẽ trở thành nhân vật đệ nhất Chư Thiên, chỉ dưới Thánh Giả!
Mặc dù rất nhiều cường giả Pháp Vực chưa thể tham dự trận chiến tại bí cảnh Thạch Long cảm thấy điều này thật khó tin tưởng, dù sao tại trước lúc tham chiến, Chu Nguyên mới chỉ là Nguyên Anh cảnh mà thôi, rất khó có thể tưởng tượng là một người vừa mới đột phá lên Pháp Vực cảnh lại có thể mạnh hơn rất nhiều Pháp Vực cảnh giới thứ ba đỉnh tiêm!