Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1587 - Chương 1586: Biến Cố Ở Thương Huyền Thiên (2)

Chưa xác định
Chương 1586: Biến cố ở Thương Huyền Thiên (2)

Cũng không trách bọn họ không ở lại củng cố Thương Huyền Thiên, bởi vì bản nguyên của Thương Huyền Thiên quá hỗn loạn, nếu ở lại nơi đó quá lâu, thực lực sẽ không thể tiến bộ, thậm chí rút lui. Đây không phải là chuyện mà Thánh Giả có thể chịu đựng được.Không phải ai cũng có thể đại nghĩa chí công vô tư như Thương Huyền lão tổ được.

- Dựa trên tình báo chúng ta thu thập được, Thánh Cung đột nhiên bộc phát, rất có thể vì có bóng dáng Thánh tộc đứng đằng sau xui khiến… Trong nửa năm này, Thánh tộc đột nhiên yên tĩnh, sợ cũng là vì chuẩn bị cho chuyện này.

- Ta hoài nghi bọn hắn muốn trợ giúp cung chủ Thánh Nguyên kia đoạt được tất cả mảnh vỡ, sau đó mượn nhờ lực lượng Thương Huyền Thánh Ấn, dẫn dắt Thương Huyền Thiên thoát ly khỏi Hỗn Nguyên Tru Thánh Trận. Kể từ đó, Thánh tộc liền có thể tiến công Thương Huyền Thiên, triệt để khống chế Thiên Vực này. – Thương Uyên chậm rãi nói.

- Dã tâm thật lớn! – Chu Nguyên cắn răng.

- Thế nhưng cả bốn đạo Thánh văn cùng một mảnh mảnh vỡ của Thương Huyền Thánh Ấn đều ở chỗ con. Dù cho cung chủ Thánh Nguyên có thể chiếm được tất cả mảnh vỡ còn lại, cũng khó có thể hóa thành Thánh Ấn hoàn chỉnh chứ?

- Đúng là không có Thương Huyền Thánh Ấn hoàn chỉnh thì cung chủ Thánh Nguyên không thể trở thành Thiên Chủ của Thương Huyền Thiên được, nhưng dù còn chưa trọn vẹn, nhưng Thương Huyền Thánh Ấn vẫn có đủ lực để dao động Thương Huyền Thiên. Chỉ cần hắn ảnh hưởng tới Hỗn Nguyên Tru Thánh Trận, Thánh tộc hẳn là sẽ có thủ đoạn khác. – Kim La Cổ Tôn cũng không lạ khi Chu Nguyên lại cầm Thánh văn cùng một viên mảnh vỡ của Thánh Ấn. hiển nhiên là ông đã sớm cảm nhận được, bởi vì không chỉ một lần Chu Nguyên dùng lực lượng của Thánh văn trước mắt ông.

Có lẽ Thánh Giả khác còn có thể không biết, nhưng lại khó giấu được con mắt của Kim La Cổ Tôn.

Sắc mặt Chu Nguyên biến đổi, âm trầm nói:

- Không thể để cho cung chủ Thánh Nguyên được toại nguyện!

Thương Huyền Thiên là quê hương của hắn, ở nơi đó có vương triều Đại Chu cùng Thương Huyền tông, đều là nơi mà Chu Nguyên có cảm tình sâu đậm. Hắn sẽ không cho phép nơi này bị cung chủ Thánh Nguyên hủy diệt.

Chu Nguyên nhìn Kim La Cổ Tôn, nói:

- Chắc hẳn Cổ Tôn đến đây tìm ta cũng không phải chỉ vì thông báo tin tức này chứ?

Kim La Cổ Tôn ấn ấn tay, cười nói:

- Chàng thanh niên, chớ nên gấp gáp. Tuy rằng dã tâm của Thánh Cung rõ như ban ngày, nhưng Thương Huyền Thiên phân liệt là điều mà Chư Thiên ta không hề muốn nhìn thấy.

- Lần này tới tìm cậu, là vì thông báo, Chư Thiên đã dự định điều động một chi quân đội tinh nhuệ, do cậu dẫn đầu, giết trở lại Thương Huyền Thiên, thanh trừ Thánh Cung, giữ gìn an bình cho Thương Huyền Thiên, chặt đứt âm mưu của Thánh tộc.

- Đương nhiên nhiệm vụ này cũng không đơn giản, bởi vì tình huống đặc thù của Thương Huyền Thiên, Thánh Giả không thể tiến vào, trong khi đó tên Thánh Nguyên kia đã có thực lực Bán Thánh… Cho dù bây giờ cậu đã được coi là người đứng đệ nhất Chư Thiên chỉ dưới Thánh Giả, nhưng nếu thật muốn đấu cùng Thánh Nguyên, thì kết quả vẫn khó dự đoán.

- Thế nên nhiệm vụ tiến về Thương Huyền Thiên lần này có nguy hiểm không nhỏ. Nhưng càng nghĩ, chỉ sợ không còn ai có thể thay thế cho cậu.

Chu Nguyên nghe vậy, cười lớn, nói:

- Dù không có chuyện này, ta cũng đã dự định, sau khi luyện chế xong Tổ Long Đan, sẽ về Thương Huyền Thiên một chuyến, giải quyết hết tất cả ân oán năm xưa. Về phần Thánh Nguyên, giữa ta và hắn cũng nên có một trận kết thúc.

- Nhiệm vụ này… ta tiếp nhận!

Chu Nguyên cười cười, toàn thân tỏa ra khí tức nguy hiểm:

- Ta trông chờ lấy mạng vị Bán Thánh này… đã rất nhiều năm rồi.

- Lần này, đích thân ta sẽ đưa hắn lên đường!

Kim La Cổ Tôn cùng Thương Uyên cũng không bất ngờ khi Chu Nguyên nhanh chóng tiếp nhận nhiệm vụ này. Dù sao hai người cũng hiểu rõ về quá khứ của Chu Nguyên, cũng biết hắn xuất thân từ Thương Huyền Thiên và Thương Huyền tông, với tính cách của hắn, bây giờ Thương Huyền Thiên gặp nạn thì đương nhiên không thể ngồi không mặc kệ.

- Chúng ta đã chọn sẵn thành viên đội ngũ sẽ đi cùng ngươi về Thương Huyền Thiên, ngày mai bọn họ sẽ hội tụ tại thành Chư Thiên. Bởi vì bây giờ quy tắc thiên địa tại Thương Huyền Thiên đang rối loạn, nên không gian nơi đó đang ở trong trạng thái tương đối đóng kín. Thế nên chúng ta cũng không có cách đưa quá nhiều người đi vào. Nhưng với thực lực hiện tại của ngươi, cộng thêm sự giúp sức của các thành viên trong đội ngũ, thì dù Thánh Cung còn có lá bài tẩy nào đó, thì hẳn là vẫn có thể chống lại. – Kim La Cổ Tôn nói.

Chu Nguyên gật đầu, chợt hơi do dự một chút, nói:

- Yêu Yêu không thể cùng đi Thương Huyền Thiên sao?

Nghe vậy, ánh mắt Yêu Yêu hơi hiện lên gợn sóng. Thương Huyền Thiên là nơi mà nàng từng có rất nhiều hồi ức tốt đẹp, và cũng là chỗ mà Chu Nguyên cùng nàng ở chung lâu nhất. những ký ức về nơi đó tựa như rượu ngon vậy, càng để lâu hương vị càng nồng.

Thành Đại Chu, Thánh Tích Chi Địa, cùng tòa động phủ Tử Nguyên nho nhỏ nhưng vô cùng ấm áp ở trong Thương Huyền tong…

- Tốt nhất là Thần Nữ các hạ không nên tiến về Thương Huyền Thiên.

Kim La Cổ Tôn nghe vậy, vội vàng khuyên can, nói:

- Trước đây các hạ ra tay đã khiến cho Thánh tộc để mắt tới, với độ ngoan độc của Thánh tộc, nói không chừng đang chuẩn bị thủ đoạn gì đó khó có thể phòng bị nhằm vào Thần Nữ. Bây giờ các hạ đang ở trong Hỗn Nguyên Tru Thánh Trận, Thánh tộc mới không có cơ hội ra tay.

- Thế nhưng phía bên Thương Huyền Thiên kia thì lại đang rất hỗn loạn, Hỗn Nguyên Tru Thánh Trận suy yếu, nếu Thần Nữ các hạ xuất hiện, khó tránh khỏi xảy ra biến cố.

Kim La Cổ Tôn nghiêm túc cảnh cáo. Bây giờ Yêu Yêu vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, nếu để nàng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vậy tổn thất này còn lớn hơn cả khi mất đi Thương Huyền Thiên.

Chu Nguyên cũng gật nhẹ đầu, nắm chặt tay nhỏ của Yêu Yêu, nói:

- Nàng cũng không cần nóng lòng, chờ đến lúc ta bình phục Thương Huyền Thiên, để cho Hỗn Nguyên Tru Thánh Trận bao trùm lại Thiên Vực này, chúng ta lại có thể cùng trở về nơi đó.

Yêu Yêu gật đầu, trong mắt ánh lên vẻ tiếc nuối.

Bình Luận (0)
Comment