Kim La Cổ Tôn cùng Thương Uyên thấy thế thì đều thở phào một hơi. Còn tốt vẫn còn có người có thể khuyên can Thần Nữ.
- Đúng rồi, trước đây hai người có nhờ Quy Khư Thần Điện luyện chế Ngân Ảnh, qua nửa năm này cuối cùng cũng đã hoàn thành, vừa vặn lần này ngươi về Thương Huyền Thiên liền có thể dùng…
Kim La Cổ Tôn cười nói với Chu Nguyên, vung tay áo một cái, chỉ thấy có ánh sáng bạc hiện lên, tràn ngập khắp cả viện, tựa như ánh trăng, lạnh lẽo khiến cho nguyên khí trong cơ thể người không khỏi hơi ngưng lại.
Chu Nguyên nhìn qua nơi ánh sáng bạc hội tụ, chỉ thấy ở nơi đó có một viên cầu màu bạc đang bay lơ lửng, nhìn qua có vẻ Ngân Ảnh không khác mấy so với quá khứ, nhưng vẻ mặt Chu Nguyên lại không khỏi trịnh trọng lên.
Bởi vì hắn có thể cảm nhận được lực lượng mênh mông bàng bạc ẩn chứa trong viên cầu này, có thể nói là vượt xa so với quá khứ.
Trong mắt Chu Nguyên hiện lên Thánh văn, chỉ thấy trên bề mặt của viên cầu kia đang có vô số Nguyên văn cổ xưa hiển hiện, những Nguyên văn này như có sinh mệnh lực, không ngừng dung hợp, lại tan biến, vô cùng thần diệu.
Bây giờ Ngân Ảnh đang tỏa ra một loại vận vị khó có thể miêu tả.
Đó là một loại lực lượng, mà chỉ có Thánh Vật thực sự mới có thể có.
- Hả?
Chu Nguyên đang nhìn chăm chú Ngân Ảnh, đột nhiên hơi ồ lên một tiếng. bởi vì nhờ có lực lượng của Phá Chướng Thánh văn, hắn có thể thấy được, tại nơi sâu nhất của Ngân Ảnh, có một cái bóng mơ hồ, mặc dù nhìn không rõ, nhưng có thể nhận ra cái bóng này có tám cánh tay…
- Xem ra ngươi đã phát hiện ra…
Kim La Cổ Tôn thấy Chu Nguyên kêu lên, liền cười cười, nói:
- Nói đúng ra bộ Ngân Ảnh này của ngươi là một bộ khôi lỗi*, mà người luyện chế ra được bộ khôi lỗi xảo đoạt thiên công này quả là thần cơ diệu tưởng, về điểm này, ngay cả một số Thánh Giả tinh thông luyện chế khôi lỗi của Quy Khư Thần Điện ta cũng không khỏi nhìn mà than thở.
*khôi lỗi: con rối gỗ, có linh kiện để di chuyển.
- Đây là bộ khôi lỗi mà ta từng tìm được trong di tích một môn phái hồi còn ở Thương Huyền Thiên, gọi là Chiến Khôi tông. Đáng tiếc, cuối cùng môn phái này vẫn bị hủy diệt trong chiến dịch Thánh phạt của Thánh tộc, trong phạm vi tám vạn dặm, tất cả sinh linh đều bị hủy diệt. – Chu Nguyên chậm rãi nói.
Kim La Cổ Tôn cùng Thương Uyên nghe vậy không khỏi trầm mặc lại. bọn họ cũng biết Thương Huyền Thiên từng có một thời kì bị Thánh tộc nô dịch, trong khoảng thời gian đó, sinh linh Thương Huyền Thiên tựa như heo chó, không hề có lực phản kháng trước sự tàn sát của Thánh tộc.
Mà môn phái Chiến Khôi tông này cũng hẳn là bị hủy diệt vào thời kỳ đó.
Chu Nguyên nhìn Ngân Ảnh, ánh mắt càng thêm kiên định. Quá khứ đau thương của Thương Huyền Thiên đã không thể thay đổi, nhưng mặc kệ thế nào, hắn sẽ không để cho quá khứ này tái diễn. Bởi vì bây giờ, ở Thương Huyền Thiên, có thân nhân cùng bạn bè của hắn.
- Mấy vị Thánh Giả của Quy Khư Thần Điện chúng ta kết hợp các đặc tính của Ngân Ảnh, sau khi giúp nó tăng lên thành Thánh Vật, thì cũng ngưng tụ ra được Thánh Linh, về phần càng nhiều tin tức về nó, thì còn cần ngươi phải tự tìm hiểu.
- Thánh Linh…
Ánh mắt Chu Nguyên không khỏi sáng lên. Cái gọi là Thánh Linh, chính là linh trí của đồ vật, hơn nữa đây cũng không phải là linh trí phổ thông, mà là linh trí của Thánh Vật. Có thể nói, bây giờ Nguyên Anh đã được coi như một vật sống đặc thù.
Chu Nguyên xòe bàn tay ra, Ngân Ảnh lập tức bay tới, rơi vào lòng bàn tay hắn, hóa thành chất lỏng màu bạc, nhảy cẩng tại trong tay hắn tựa như con cá.
Xem ra Ngân Ảnh cũng đã cảm nhận được khí tức quen thuộc trên người Chu Nguyên.
- Chúc mừng ngươi, qua nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng đã tiến hóa đến bước này. Có lẽ, đây cũng là kỳ vọng cao nhất mà người Chiến Khôi tông kia sáng tạo ra ngươi từng kỳ vọng… - Chu Nguyên mỉm cười nói.
Thương Uyên đề nghị:
- Bây giờ nó đã là Thánh Vật chân chính, từ phàm nhập Thánh, đạt được tân sinh, cũng nên thay đổi một cái tên mới cho nó.
Chu Nguyên gật đầu đồng ý, ngón tay vuốt nhẹ chất lỏng màu bạc, trầm ngâm một lúc, nói:
- Tên mới của ngươi sẽ là… Thánh Ngân đi.
Chất lỏng màu bạc lập tức phan tròa, tâm tình hân hoan vui sướng tràn ra.
Chu Nguyên cười cười, đè nhẹ tay xuống, chỉ thấy chất lỏng màu bạc kia thấm dàn vào cơ thể hắn, nhanh chóng biến mất không thấy gì nữa.
- Cảm ơn! – Chu Nguyên nói với Kim La Cổ Tôn.
- Đây cũng là vì trả công luyện chế Tổ Long Đan của hai người mà thôi. – Kim La Cổ Tôn khoát tay áo, lại nhìn qua Yêu Yêu vẫn trầm mặc không nói ở bên cạnh, ho nhẹ một tiếng, nói:
- Chúng ta cũng không ở thêm nữa, chúc ngươi xuất chinh thắng ngay từ trận đầu, quét đi mây đen bao phủ Thương Huyền Thiên, đem lại cho nơi đây thái bình.
Nói xong, ông cùng Thương Uyên trực tiếp quay người rời đi.
Chu Nguyên cũng không giữ lại, đợi đến lúc hai người đi xa, mới nhìn Yêu Yêu, nhỏ giọng nói:
- Xin lỗi nàng, chúng ta lại phải xa nhau một thời gian, hơn nữa lần này không thể mang nàng về Thương Huyền Thiên.
Hắn có thể cảm nhận được cảm xúc của Yêu Yêu, nàng thật ôm tình cảm nồng đậm với một vài chốn cũ ở Thương Huyền Thiên.
- Chờ ta giải quyết xong Thánh Cung, liền lập tức quay lại đây mang nàng trở về, đến lúc đó… chunsgt a cùng đi gặp phụ vương, mẫu hậu của ta. Ta muốn nói cho bọn họ biết, đây chính là người con dâu mà ta tìm cho bọn họ đây. – Ánh mắt Chu Nguyên sáng lấp lánh nhìn Yêu Yêu, nói.
Khóe môi Yêu Yêu hiện lên ý cười, nghiêng đầu tựa trên lồng ngực Chu Nguyên, ánh mắt nhìn ánh trăng lạnh lẽo rủ xuống tiểu viện.
Nàng rất muốn đi về Thương Huyền Thiên, đặc biệt là tòa động phủ nho nhỏ mà hai người từng có nhiều kỷ niệm kia… Nơi đó, nàng đã từng dành hết thời gian cùng tâm tình để chăm sóc ngôi nhà nhỏ của hai người.
Mỗi cọng cây, ngọn cỏ ở nơi đó đều do nàng tự tay trồng xuống.
Nơi đó có một dòng suối hỏ, có đá xanh, có vườn thuốc, có cây đào… quan trọng nhất là, dưới gốc cây đào kia, còn chôn giấu một vò Đào Yêu Nhưỡng.
Nàng chỉ lo lắng, sau này khi quay lại, nàn còn có thể giữ được tình cảm nồng đậm như rượu đó hay không?